Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 2004 - Chương 2004: Còn Không Mau Mau Chịu Trói!

Chương 2004: Còn không mau mau chịu trói!

nhưng Mỹ Hầu Vương này làm sao lại đột nhiên trở về rồi? Lúc này mới đi không được mấy ngày

lập tức, có hầu tử hỏi:

- Đại vương ngài tại sao lại trở lại? Thế nhưng là ở trong Thiên Đình có chỗ nào không ổn sao?

Tôn Ngộ Không liền nói ra tao ngộ trước đây, chúng khỉ lập tức lòng đầy căm phẫn, những Yêu Vương đó lại là sắc mặt dần dần trắng bệch

- Đại vương!

Một đầu hươu yêu hô:

- Ngài hẳn là, hẳn là cũng chưa có từ quan, cứ như vậy trở về đó chứ?

Tôn Ngộ Không cười mắng một tiếng:

- Đại vương nhà ngươi, đã đánh cho Nguyên Soái Thiên Đình gây sự một trận! Xé quan phục thần tiên tầm thường kia, đổi về chiến giáp uy vũ này, lại đạp lăn bàn sách nát kia, cáo bọn họ một tiếng quan này không làm cũng được, cứ như vậy đi ra Nam Thiên Môn, khoái chăng, khoái chăng!

Đàn khỉ lập tức nhảy cẫng hoan hô, đám Yêu Vương kia nghe xong, tất nhiên là sắc mặt đại biến

chuyện này, chuyện này được sao?

Quan Thiên Đình, thế nhưng là nói không làm liền có thể?

Có Yêu Vương muốn mở miệng nói tính nghiêm trọng của việc này, lại bị Yêu tộc bên người giữ chặt; mười mấy vị Yêu Vương này đối mặt vài lần, từng người đã là có tính kế

lại có hầu tử nói:

- Đại vương! Thiên Đình Kia cũng không phải chỗ quá tốt! Ngài ở trong núi cũng không có câu thúc, lên trời còn phải bị người trông coi! Chẳng bằng về sau ở trong núi tiêu dao tự tại cùng với chúng ta!

Ngộ Không nhảy trở về bên trong ghế đá, cười nói:

- Các con, lấy chút rượu ngon, cầm chút trái cây, bản đại vương say sưa một phen!

Chúng hầu tinh đồng ý ầm ầm

có mấy trăm hầu tử lập tức thoát ra Thủy Liêm Động, bắt đầu ngắt lấy trái cây đầy khắp núi đồi, vận chuyển chút rượu

những Yêu Vương đó thuận thế hướng về phía trước hành lễ, Tôn Ngộ Không nhìn bọn họ vài lần, cũng không có nhiều lời cái gì, chỉ là để cho bọn họ tùy ý là được

không bao lâu, bên trong Hoa Quả Sơn vô cùng náo nhiệt, nhóm hầu tử nhảy nhót khắp nơi, đại yêu tiểu yêu cũng là vui vẻ mãn nguyện

chỉ là có không ít lão yêu, đã là chạy trốn suốt đêm, sợ chạy chậm trên đỉnh đầu liền có thiên lôi đập xuống

Tôn Ngộ Không đối với chuyện này cũng là không để ý tới

Hoa Quả Sơn của y cũng không phải là nơi gì đã tới là không đi được

năm đó Tôn Ngộ Không rời đi Hoa Quả Sơn đi cầu tiên pháp, trong núi đã là có không ít hầu tinh; bọn chúng tuy không có phương pháp tu hành cụ thể, nhưng thu nạp thiên địa tinh hoa nhật nguyệt, cũng có mấy phần pháp lực

cũng chính là những hầu tinh này sống qua hơn hai trăm năm, Tôn Ngộ Không đắc đạo về núi, chúng khỉ trong núi vẫn là tôn y là đại vương

Tôn Ngộ Không ở trong nhà của sư phụ, cũng tu được một ít tiên pháp

sư phụ không cho phép y truyền lại tiên pháp đã tu, nhưng những tiên pháp phổ thông vẫn là có thể cấp cho hầu tinh tu hành, tăng trưởng thọ nguyên

lúc này, bên trong Hoa Quả Sơn khỉ binh đông đảo, lại đều có mấy phần thực lực, dưới trướng Tôn Ngộ Không cũng có mấy đầu khỉ Hồng Hoang dị chủng, cũng đều là người kế tục Yêu Vương không tồi

bởi vì thanh danh Mỹ Hầu Vương của y lan rộng, trước đây cũng có thật nhiều cao thủ khỉ thuộc Yêu tộc đến đây cậy nhờ, an cư tại Hoa Quả Sơn

Yêu tộc tại Hoa Quả Sơn, đã sớm có thành tựu

Ngộ Không cùng với chúng yêu đại yến mấy ngày ở trong núi, vô cùng vui vẻ

buổi trưa ngày hôm đó, chợt nghe tiếng sấm rền rĩ, hình như có thiên quân vạn mã cuồn cuộn mà đến từ đỉnh đầu, thiên địa một mảnh lờ mờ, chúng yêu quá sợ hãi, Ngộ Không cũng là giật mình một cái tỉnh rượu

liền nghe bên trong tiếng sấm có tiếng rống hô:

- Bật Mã Ôn lớn mật! Còn không ra ngoài chịu trói! Theo ta trở về Thiên Đình chịu thẩm!

Thân hình Tôn Ngộ Không lóe lên, trực tiếp nhảy đến đỉnh núi Hoa Quả Sơn, ngẩng đầu nhìn mây đen đầy trời kia, toàn thân chiến giáp lóe ra ánh vàng sẫm

chính giữa mây đen kia ngưng ra một khuôn mặt cự đại, một đôi mắt màu xanh thẳm phảng phất như thần lôi ngưng tụ thành mở ra, tiếng nói hùng hồn quanh quẩn ở giữa thiên địa một lần nữa:

- Bật Mã Ôn! Còn không mau mau chịu trói!

- Ồ?

Ngộ Không thản nhiên cười khẽ:

- Đừng có dùng xưng hô như vậy, Bật Mã Ôn này, lão Tôn không làm!

- Lớn mật!

Khuôn mặt to kia gầm thét:

- Thần chức Thiên Đình há lại là trò đùa! Đây là ngươi nói không làm liền không làm? Ngươi phản bội Thiên Đình, đã là phạm phải tội lớn ngập trời! Lúc này nếu như thúc thủ chịu trói, còn có một phần đường sống, nếu để cho bản tướng hiện thân, Hoa Quả Sơn này của ngươi e là cũng sẽ bị bản tướng san thành bình địa!

- Hừ hừ, khẩu khí thật lớn!

Tôn Ngộ Không mắng:

- Thiên Đình các ngươi không biết dùng người, còn không thể để chúng ta rời đi? Đây là đạo lý bá đạo gì!

- Tôn Ngộ Không! Đừng có nói vớ vẩn nữa!

Bình Luận (0)
Comment