Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 2041 - Chương 2041: Thiên Hỏa Lưu Tinh!

Chương 2041: thiên hỏa lưu tinh!

trận cùng với trận tương liên, pháp cùng với pháp tương thông

ở bên trong chùm sáng đại trận che chở Thiên Đình rơi xuống, những hầu tử kia hoặc là kinh ngạc, hoặc là sững sờ, hoặc là mang theo một bầu nhiệt huyết muốn đi chống lại Thiên Đình tàn sát đồng bào Yêu tộc, hoặc là muốn chạy trốn lại bị chùm sáng vây khốn

đúng lúc này, từng tia tiên quang như dây leo, quấn quanh ở mắt cá chân những hầu tử này

càn khôn đạo vận tràn ngập ra

trên bầu trời Hoa Quả Sơn, Lý Tĩnh nhìn chăm chú 'Thái Bạch Kim Tinh' trước mặt, trên khuôn mặt trầm tĩnh toát ra mấy phần không hiểu

Lý Tĩnh không hiểu hỏi:

- Chỉ là khỉ thuộc, vì sao khiên động bệ hạ chú ý như thế? Tinh Quân ngươi đến cùng muốn làm cái gì?

- Lý Tĩnh Nguyên Soái

Thái Bạch giả mỉm cười nói:

- Đây chẳng qua là bởi vì lai lịch của Tôn Ngộ Không dẫn phát phán đoán sai, trước đây vẫn luôn cho rằng Tôn Ngộ Không là Bổ Thiên Thạch do Nữ Oa nương nương luyện chế, cho nên xem y như nhân tài có thể đào tạo, nhưng hiện giờ chúng Nguyên Soái Thiên Đình bất mãn, cũng chỉ có thể giết chết Tôn Ngộ Không nhằm lắng lại lửa giận, những sinh linh khỉ thuộc này phá vỡ luân hồi trật tự, chính là ác quả do tự thân Tôn Ngộ Không dẫn xuất, cần phải giết

Lý Tĩnh chau mày, muốn mở miệng lại chỉ là sợi râu giật giật

Thái Bạch giả liếc nhìn nơi giả thân số ba của Lý Trường Thọ đang ở, cười nói:

- Lý Tĩnh Nguyên Soái đừng có do dự, việc này tiểu thần tự mình gánh chịu

- Làm việc như thế, phải chăng quá không coi những Yêu tộc này là sinh linh?

Lý Tĩnh trầm giọng nói:

- Yêu tộc tuy là Thượng Cổ di tộc, trong đó cũng có rất nhiều hạng người tàn nhẫn hiếu sát, lòng dạ khó lường, nhưng ở đây phần lớn là tiểu yêu tu vi sa sút, không khác gì yêu tinh trong núi, chúng khỉ thuộc cũng là như vậy

- Thiên Đình là vì bảo vệ Tam Giới mà sinh, vì bảo vệ kẻ yếu trước kẻ mạnh mà tồn tại, hiện giờ đối đãi với những sinh linh này như thế, phải chăng đã làm trái bản ý Thiên Đình?

- Tinh Quân đại nhân, không bằng trước tiên giam chúng khỉ thuộc ở trong bảo tháp của mạt tướng, sau đó đi đến Lăng Tiêu bảo điện, nếu bệ hạ mở miệng hạ lệnh ban chết, mạt tướng sẽ tự tay khiến bọn họ thần hồn câu diệt, có thể hay không?

- Không thể

ý cười trên mặt Thái Bạch giả dần dần biến mất, vừa định mở miệng, dưới chân đột nhiên có một cỗ đạo vận kỳ dị bộc phát

Lý Tĩnh, Thái Bạch giả đồng thời cúi đầu nhìn xuống, đã thấy bên trong chùm sáng đại trận che chở của chúng Thiên Binh, nơi nào còn có cái bóng hầu tử?

Chỉ có mấy sợi lông khỉ nhẹ nhàng bay xuống

Lý Tĩnh sửng sốt, Thái Bạch giả kia lại là cười lạnh, trong miệng thốt ra mấy chữ:

- Càn khôn na di, giới tử càn khôn, đạo hữu hóa ra là vì như vậy, thật sự là hảo thủ đoạn

lập tức, Thái Bạch giả vượt qua Lý Tĩnh, toàn thân tản ra thiên uy nồng đậm, ngôi sao năm cánh trên trán tỏa sáng rực rỡ

Thái Bạch giả nhẹ nhàng hất lên phất trần trong tay, Tôn Ngộ Không được đặt ở 'nơi xuất sinh', đang muốn tỉnh lại ngủ say một lần nữa

tiếp theo lại từ trong tay áo lấy ra một khối ngọc phù, ném nó về phía trước

phù lục khắc họa bên trên ngọc phù kia phun ra ánh sáng rực rỡ, biển linh khí nồng đậm như thủy triều phun trào, ngưng tụ thành từng ngọn núi màu đỏ sậm từ trên đỉnh đầu Thái Bạch giả

tiếng nói của Thái Bạch giả truyền khắp các nơi:

- Chúng Thiên Binh về trận

Lý Tĩnh vừa định mở miệng, lại phát hiện ra chính mình lúc này không có cách nào há mồm, toàn thân đều không thể động đậy, nguyên thần chẳng biết lúc nào đã bị giam cầm

Thái Bạch giả kia giơ cao tay trái, tay áo lớn rơi xuống, bàn tay tràn đầy nếp nhăn giơ lên nâng bầu trời

- Phụng mệnh trời, nay ở đây, hủy diệt Yêu tộc Hoa Quả Sơn

lời nói chưa rơi xuống, tay trái kia đã là hời hợt trượt xuống dưới

sau lưng Thái Bạch giả, mấy trăm ngọn núi cao kia nện như điên về phía Hoa Quả Sơn, bên trong không trung như là xuất hiện mấy chục khoả Thái Dương Tinh, sóng nhiệt cuồn cuộn dâng trào ở trong thiên địa

không biết bao nhiêu Thiên Binh Thiên Tướng nhìn cảnh này, mí mắt giật giật

bên trên Hoa Quả Sơn, bảy cây đại kỳ đón gió tung bay, vô số sinh linh Yêu tộc ngẩng đầu nhìn chăm chú vào tận thế hàng lâm, dưới đáy mắt tràn đầy tuyệt vọng

Lý Trường Thọ nhìn chăm chú vào một màn này, đáy lòng hơi có chút bất đắc dĩ

đây chính là Đạo Tổ

luôn có thể không hề cố kỵ đích thân ra sân, cho dù là đối phó với một ít tàn quân Yêu tộc không có thành tựu, cũng có thể đường hoàng điều động linh khí gấp mười, gấp trăm lần thực lực của bọn hắn

thiên hỏa lưu tinh!

Chủ phong Hoa Quả Sơn, sụp đổ ầm ầm!

Ở trong hình ảnh tráng lệ như vậy, sinh linh rú thảm, cực kỳ bi ai, tuyệt vọng kêu gọi

【 Thiên địa rốt cuộc cũng không còn yên tĩnh như vậy nữa. 】

Bình Luận (0)
Comment