Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 2053 - Chương 2053: Nói Liền Mất Linh

Chương 2053: Nói liền mất linh

- Thiên địa này sẽ không bởi vì bất cứ chuyện gì mà vỡ nát, sinh linh tan biến trong tuyệt vọng chẳng qua là nội tâm sinh linh quá mức yếu ớt, lão sư ngươi tuân theo Bàn Cổ Thần di chí, những gì làm chính là canh gác Hồng Hoang, mà không phải khai thiên tích địa một lần nữa

Lý Trường Thọ cười nói:

- Nếu đạo hữu đã tự tin như vậy, vậy có thể trả lời ta mấy vấn đề không?

Đạo Tổ lạnh nhạt nói:

- Cứ hỏi đi

Lý Trường Thọ nói:

- Trang nhật ký cuối cùng bị hủy của Lãng tiền bối, nội dung đến cùng là cái gì? Vì sao Lãng tiền bối lại nổi điên trong một thời gian ngắn?

Hồng Quân đáp:

- Như ngươi đã nói trước đây, bần đạo cùng với Lãng lẫn nhau xảy ra bất đồng

- Đoạn ký ức đạo hữu bày ra vừa rồi kia, cảm xúc của Lãng tiền bối trong đó rõ ràng không khớp với cảm xúc trong bút ký

Lý Trường Thọ định tiếng nói:

- Lãng tiền bối chứng kiến quá trình khai thiên tích địa, ở trang thứ hai đếm ngược trong bút ký kia ta thấy Lãng tiền bối, tựa như gặp đả kích to lớn, đạo tâm hoàn toàn thất thủ, nhất định là có chuyện gì đột nhiên hiện ra ở trước mặt y, hoặc là bị hắn đột nhiên nghĩ thông suốt, đến mức phòng tuyến đạo tâm vỡ nát, đạo hữu, điểm này ta hẳn là nói không sai chứ

Hồng Quân im lặng không nói

Lý Trường Thọ cười nói:

- Ta suy đoán, khi đó hẳn là Lãng tiền bối biết được liên quan giữa các ngươi

- Bần đạo cùng với y cũng không có liên quan!

Trong mắt Hồng Quân lộ ra mấy phần tức giận

Lý Trường Thọ lạnh nhạt nói:

- Đạo hữu sao không lấy ra trang cuối cùng trong bút ký của Lãng tiền bối, để chân tướng có thể được sáng tỏ

- Chân tướng thì như thế nào, trọng yếu sao?

Hồng Quân lãnh đạm nói:

- Bần đạo hiện giờ chính là Hồng Hoang thiên địa, bần đạo bây giờ chính là chủ nhân Tam Giới! Bản nguyên thiên địa ở trong cơ thể bần đạo, ngươi cuối cùng cũng chỉ là kẻ bại trận mà thôi!

- Phải không?

Lý Trường Thọ lạnh nhạt nói:

- Nếu ta có thủ đoạn, có thể khiến đạo hữu mất đi liên quan cùng với bản nguyên thiên địa thì sao?

Hồng Quân vô thức che ngực, sau đó nhìn chăm chú Lý Trường Thọ, cười nói:

- Nếu có thủ đoạn như vậy, ngươi sao phải nói những lời nhảm nhí này cùng với bần đạo

- Bởi vì ta muốn cho ngươi một con đường sống

Lý Trường Thọ thấp giọng nói:

- Mặc dù ngươi chỉ là nhân cách hư giả Lãng tiền bối sinh ra? Lại còn giết chủ nhân cách? Nhưng ta vẫn coi ngươi như một nửa đồng hương của ta, huống chi, ta có thể có ngày hôm nay? Cũng là dựa vào ngươi trông nom

- Ngươi cho ta rất nhiều chỗ tốt, mặc dù càng nhiều chính là tính kế, nhưng ta cũng không phải là người vô ơn. Ngươi hại chết rất nhiều sinh linh, nhưng ngoại trừ thấy ta, cũng không đụng đến thân hữu của ta; mặc dù ngụm ác khí thầy ta chết kia, đáy lòng ta vẫn luôn không thể tiêu tán, nhưng cuối cùng vẫn là muốn cho ngươi một con đường sống

- Lúc này biết được việc này, chỉ có hai người ngươi và ta, thu tay lại đi, ta sẽ ở bên trong lồng giam bên ngoài thiên địa, cho ngươi một toà tiểu viện, để ngươi lẳng lặng Hồng Hoang biến hóa sau này

Hồng Quân nở nụ cười mang theo một chút bất đắc dĩ:

- Ngươi ngay cả thủ đoạn của chính mình cũng không chịu nói? Bần đạo làm sao có thể tin

- Nói liền mất linh

Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói:

- Còn phải xem đạo hữu có tin ta hay không

- Luôn cảm thấy đạo hữu là đang tay không bắt sói

ánh mắt của Hồng Quân khôi phục trong suốt, lắc đầu nói:

- Hết thảy chẳng qua là suy đoán của ngươi mà thôi, suy đoán này mặc dù đặc sắc, nhưng cũng không có căn cứ gì

Lý Trường Thọ nói:

- Như vậy sự tình Hằng Nga kia, đạo hữu giải thích như thế nào? Ta thực sự cảm thấy có lỗi với Hằng Nga đạo hữu, dù sao Hằng Nga tâm tư đơn thuần, mà ta lại lợi dụng nàng. Lúc Hỏa Hoàng phạt thiên, ta đã cơ bản tin rằng đạo hữu ngươi và Lãng tiền bối có liên quan, mời nàng đi cùng, chẳng qua là vì nghiệm chứng suy đoán này. Thái độ của đạo hữu đối với Hằng Nga lúc đó là bằng chứng rõ ràng nhất

Hồng Quân lạnh nhạt nói:

- Bần đạo khoan thứ cho Hằng Nga, chẳng qua là bởi vì nàng là đệ tử của lão hữu

- Ồ? Đệ tử của lão hữu?

Lý Trường Thọ chậm rãi thở dài:

- Như vậy đạo hữu có thể để ta kể một câu chuyện xưa không?

- Ngộ Không còn chưa tỉnh lại, ngươi có thể kể bất cứ điều gì ngươi muốn

Hồng Quân nói:

- Nhưng chuyện xưa từ đầu đến cuối chỉ là chuyện xưa

- Đạo hữu quả nhiên là... chưa thấy quan tài chưa rơi lệ

tay phải Lý Trường Thọ nâng đoàn khí tức hỗn độn kia, chậm rãi đẩy lên ngay phía trên bàn vuông; tay trái bắt kiếm chỉ, quanh người tiên quang vờn quanh, phía sau lưng xuất hiện một quyển sách

đạo của Linh Nga

Lý Trường Thọ nói:

- Đạo hữu có biết, ta đã làm những việc gì trong ngàn năm qua kể từ khi rời khỏi Hồng Hoang thiên địa không?

Bình Luận (0)
Comment