Hồng Quân cười nói:
- Ngươi định khi nào ra tay với bần đạo?
- Một là lúc đạo hữu không nhịn được ra tay với ta, ta sẽ trực tiếp ra tay, hai là đạo hữu động thủ can thiệp chuyện phát sinh kế tiếp, ta sẽ trực tiếp ra tay
Lý Trường Thọ liếc nhìn Hồng Quân, lạnh nhạt nói:
- Làm một nửa đồng hương, cuối cùng ta sẽ cho đạo hữu đủ thể diện
Hồng Quân cười nói:
- Như vây làm một nửa đồng hương, bần đạo sẽ vào sau khi ngươi xuất thủ đối với bần đạo, sẽ dùng hết toàn lực xoá bỏ ngươi, đây là đãi ngộ mà lão sư ngươi cũng đều chưa từng có
- Ta đây có phải hay không, còn phải đa tạ đạo hữu phần tán thành này?
Lý Trường Thọ chắp tay một cái
Hồng Quân dùng tay làm dấu mời
- Xem kịch đi, ta cũng muốn nhìn, Ngộ Không ngươi dạy dỗ nên, sẽ làm thế nào xung kích hệ thống Thiên Đình ngươi lập ra, vở diễn này bần đạo kỳ thật cũng đã chờ rất lâu
Lý Trường Thọ: "..."
Chậc, tâm lý vặn vẹo
- Có lẽ sẽ làm cho đạo hữu thất vọng
Lý Trường Thọ cười cười, nhìn chăm chú tình hình phía dưới
Hồng Quân cũng xê dịch ánh mắt về Hoa Quả Sơn...
Ở nơi đó, Tôn Ngộ Không nhảy lên một cái từ trên vách núi, cầm Kim Cô Bổng xông về thiên khung, bầu trời đã có mười mấy vị Thiên Tướng tạo thành Thập Nhị Thiên Đấu Đại Trận, trấn áp về hướng Tôn Ngộ Không
khí thế cường hoành, tựa như long trời lở đất
Hồng Quân lạnh nhạt nói:
- Tôn Ngộ Không chỉ cần giết vài Thiên Binh Thiên Tướng, đối với đạo hữu mà nói, một trận này đã là thua rồi
- Chuyện này không quan hệ thắng thua
Lý Trường Thọ thở dài:
- Chỉ là sẽ làm cho đáy lòng ta cảm giác có chút khó chịu, nhưng đạo hữu, ngươi trước đó không ngừng ra tay, đẩy Tôn Ngộ Không cùng với Thiên Đình lên trình độ như vậy, chuyện này cũng chẳng trách Ngộ Không
Hồng Quân cười nói:
- Nói là nói như thế, đáy lòng ngươi chắc chắn có chút buồn bực, đây chính là khuyết điểm của ngươi, quá mức để ý sinh tử của sinh linh không liên quan, chuyện này đối ngươi và ta mà nói, vốn là không có ý nghĩa gì
- Không, ta đắc đạo tại Hồng Hoang, sinh linh Hồng Hoang luôn có liên quan với ta, hơn nữa đạo hữu làm sao biết được, ta ở trên việc này liền không có hậu thủ?
Lý Trường Thọ hỏi ngược một câu như thế, khóe miệng đột có ý cười nở rộ
Hồng Quân lộ vẻ mặt suy tư, nhìn chăm chú tình hình trên không Hoa Quả Sơn, lúc này cũng không nói thêm gì
những tình hình thay đổi ở đó cũng trực tiếp phản ánh mức độ mưu tính của Lý Trường Thọ đối với vấn đề này, gián tiếp chứng minh Lý Trường Thọ phải chăng có át chủ bài đối phó Đạo Tổ y
đoán không được, đoán không ra, đây mới là điều Hồng Quân kiêng kỵ nhất giờ phút này
mà Lý Trường Thọ, giờ phút này là thật sự khí định thần nhàn
...
Ở bên trên Hoa Quả Sơn, tiếng gầm của thạch hầu khiến đáy lòng Thiên Binh Thiên Tướng không ngừng run rẩy
hơn mười vị Thiên Tướng Kim Tiên cảnh bày ra đại trận, tạm thời giam Tôn Ngộ Không ở trong đó
người ngoài chỉ có thể nhìn thấy một đám ngọn lửa đỏ sậm xông trái xông phải, mà hơn mười mấy vị Kim Tiên đã là khó mà chống đỡ được, chỉ có vài người bị lực lượng đại trận phản phệ chấn miệng phun máu tươi
bên trong trời cao, Lý Tĩnh cúi đầu nhìn chăm chú vào một màn này, vị 'Thái Bạch Chân Quân' trước đó kia đã biến mất không có tăm hơi
thực lực của Tôn Ngộ Không vì sao đột nhiên tăng lên nhiều như vậy?
Dưới đáy lòng Lý Tĩnh nổi lên đủ loại ý nghĩ, nhưng y cấp tốc thu liễm ý nghĩ không thỏa đáng như vậy, bắt đầu phân phối cao thủ
chiến trận, xem như 'bí tịch độc môn' Thiên Đình đối phó cao thủ Luyện Khí Sĩ Hồng Hoang, áp chế cao thủ Đại La cảnh đã không phải lần một lần hai
lập tức, ba mươi sáu Thiên Tướng tạo thành Thiên Cương Trận, cùng nhau bao bọc mười mấy vị Thiên Tướng sắp chống đỡ không nổi kia
Lý Tĩnh ra lệnh một tiếng, mười mấy vị Thiên Tướng kia đồng thời rút lui về phía sau, ăn ý lại nhanh chóng thoát ly phạm vi của Thiên Cương Trận; Thiên Cương Trận sau đó khép kín, ba mươi sáu vị Thiên Tướng cùng nhau phát lực, trấn áp Tôn Ngộ Không
Tôn Ngộ Không trố mắt muốn nứt, Kim Cô Bổng gần như bị y bóp nát, giơ gậy sắt không ngừng mạnh mẽ xông tới!
Trong lúc mê mê mang mang, y nghe được những tiếng hô hoán đó——
'Thiên Đình thật giỏi lừa dối! Lại dùng ác kế như vậy hủy Yêu tộc chúng ta! '
'Đại vương đi mau! Đại vương nhanh... đừng có bỏ tiểu nhân lại, đại vương! '
'Đại vương nhà ta là Tề Thiên Đại Thánh! '
Lúc mở hai mắt ra, sững sờ đứng ở bên vách núi, nhìn tình hình như luyện ngục trước mắt
Hoa Quả Sơn của y! Đã vỡ nát!
Hầu tử hầu tôn của y! Hài cốt cũng không còn!
Thiên Đình, Thiên Đình, Thiên Đình đáng chết!
- A!
Hai mắt thạch hầu thấm ra từng giọt máu màu vàng tươi, toàn thân bị hào quang bảy sắc bao khỏa