Hồng Quân ngồi xếp bằng xuống, giữa lông mày mang theo vài phần ngưng trọng, bắt đầu cẩn thận điều tra tự thân, nhanh chóng kiểm tra hết thảy khả năng có thể nghĩ ra
không tìm thấy vấn đề gì
chín thành tám đang lừa gạt?
Hồng Quân lâm vào trầm tư, nhìn chăm chú vào thân hình Lý Trường Thọ sau khi rời đi Tử Tiêu Cung, xếp bằng ở bên ngoài Tử Tiêu Cung
phần khí định thần nhàn kia, phần đã tính trước kia của Lý Trường Thọ, hoàn toàn không giống làm bộ...
Hồng Quân hơi híp mắt lại
cũng không sao
cho đến ngày nay, thiên này, ai cũng không lật được
Hạo Thiên bị biến số ảnh hưởng quá sâu, cũng nên cho y chút dạy dỗ
...
Kỳ thật Lý Trường Thọ hiện tại hoặc nhiều hoặc ít có chút buồn bực
tới quá nhanh!
Thế lực khắp nơi và trận doanh phe mình tới quá nhanh!
Chỉnh quân không cần thời gian sao? Thay vì hô khẩu hiệu, sao không diễn thuyết trước khi đánh nhau hay gì đó?
Vội vã chạy đến Tử Tiêu Cung, dùng đầu đụng Thiên Đạo?
Hắn rất cảm động, cũng lý giải mọi người là muốn làm ra một phần cống hiến vì thiên địa này, muốn kính dâng một phần lực lượng của chính mình vì sự tự do của sinh linh
đương nhiên cũng có thể là đến đây trợ giúp hắn, chẳng qua điểm ấy không có bằng chứng gì, không nghĩ ngợi thêm là được
nhưng...
Bản thể của chính mình còn chưa thể trực tiếp buông xuống, cần Huyền Đô sư huynh nhà mình đả thông một đạo hàng rào cuối cùng
nếu như Đại sư huynh đến trễ một chút, bên này đánh nhau, chính mình chỉ vẻn vẹn dựa vào giải không đại đạo, căn bản là không có cách bảo vệ toàn bộ người phe mình
vấn đề liền ở chỗ, chính mình còn không thể nói thẳng để mọi người chờ một chút
nếu bị Đạo Tổ khám phá ra chính mình giờ phút này chẳng qua là ngoài mạnh trong yếu, ra tay trước diệt sát sinh linh trận doanh phản thiên, hậu quả sẽ nghiêm trọng hơn
chẳng qua, cũng khó được có được cơ hội như vậy, phần thắng đạt đến mười thành
tại bí cảnh Côn Bằng, nơi bản thể ở
Lý Trường Thọ nhìn về phía Hỗn Nguyên Kim Đấu trước mặt, lúc này toàn bộ sinh linh bên trong bí cảnh, đều bị ngăn cách, đặt vào bên trong Hỗn Nguyên Kim Đấu, để phòng có người làm khó dễ
Lý Trường Thọ lẳng lặng chờ đợi, quanh người quấn quanh âm dương nhị khí, đã có chút không kịp chờ đợi
hút Kim Đấu đến trước mặt, bỏ vào trong ngực, trong đó có một cái đầu nhỏ thò ra, tất nhiên là Linh Nga
Linh Nga nhỏ giọng hỏi:
- Sư huynh, ngươi làm sao không trở về trước?
- Tỏ ra yếu thế, giương đông kích tây
Lý Trường Thọ nói:
- Nhờ vào gián điệp, để Đạo Tổ biết được ta vẫn luôn ở nơi đây, từ đó yểm hộ ta thực hiện hoạt động vụng trộm quan trọng tại Hồng Hoang. Vì lý do ổn thoả, ta chỉ cần tìm được một phương pháp ổn định trở về Hồng Hoang trong chớp mắt, liền có thể dùng phương pháp này mê hoặc Đạo Tổ
Linh Nga nháy mắt mấy cái, giơ ngón tay cái đối với sư huynh, nhỏ giọng hỏi:
- Phương pháp trở về, thỏa đáng không?
- Ba bộ phương án, không cần phải lo lắng
Lý Trường Thọ nói:
- Ta tùy thời có thể buông xuống, chỉ là trả giá nhiều ít, lúc này chờ đợi chính là biện pháp không cần trả giá quá lớn
- Vậy ngươi cố lên!
Linh Nga làm một động tác khích lệ, Lý Trường Thọ mỉm cười đưa tay, dùng một ngón tay ấn đầu Linh Nga
tiếp theo, hắn khẽ cau mày, đáy lòng lẩm bẩm:
- Đến nhanh như vậy
cưỡng ép ấn Linh Nga trở về Hỗn Nguyên Kim Đấu, lại thu Kim Đấu vào trong tay áo
phải làm chuẩn bị
tại Hồng Hoang thiên địa, bên ngoài Tử Tiêu Cung, đã có mấy chục đạo thân ảnh đến nơi đây, chạy tới sau lưng Lý Trường Thọ
Lý Trường Thọ vào giờ phút này cũng không quay người, chỉ là lẳng lặng ngồi ở kia, đáy lòng nghĩ ngợi nên kéo dài thời gian như thế nào
tới trước hết nhất, là Ngọc Đế áo trắng cùng với Triệu Công Minh, hai người đi đến trái phải Lý Trường Thọ, vừa định mở miệng, Lý Trường Thọ chính là cười khẽ một tiếng:
- Có khoẻ hay không?
Triệu Công Minh cười nói:
- Lão đệ ngươi thật biết giấu giếm
Ngọc Đế nhìn về phía Tử Tiêu Cung, ánh mắt ít nhiều có chút phức tạp, thở dài:
- Vẫn là tới mức độ này
- Bệ hạ
Lý Trường Thọ đứng dậy vái chào một cái:
- Có thể thay mặt sinh sinh lên tiếng, trực diện tư dục Thiên Đạo, tiểu thần quả thực...
- Ài
Ngọc Đế khoát khoát tay:
- Những lời này đợi đánh xong một trận lại nói cũng không muộn, người nhìn xem, ai đến rồi?
Lý Trường Thọ thuận thế quay người, nhìn những thân ảnh ở phía sau kia
Thánh Mẫu nương nương ngồi ở phía trên chiến xa, ôn nhu cười một tiếng đối với Lý Trường Thọ, chiến giáp màu vàng trên người tản ra đạo vận Thánh Nhân nồng đậm
hiển nhiên, tân hỏa Nhân Tộc không chỉ làm cho Thánh Mẫu nương nương khôi phục thực lực ở trong ngàn năm, lại còn làm cho nương nương tiến thêm một bước
Lý Trường Thọ cúi đầu vái chào một cái:
- Đệ tử Nhân Tộc Lý Trường Thọ, bái kiến Thánh Mẫu!