Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 246 - Chương 246. Đơn Thuần

Chương 246. Đơn thuần Chương 246. Đơn thuần

Từ sự tôn trọng đối với địch nhân, ý nghĩ điên cuồng chuyển động trong đáy lòng của Lý Trường Thọ, bố trí ra ba loại chiến thuật, sáu phương án dự bị, tỷ suất chiếm dụng tâm thần kéo căng trong nháy mắt.

Sáu cỗ Đạo Nhân Giấy đã cấp tốc làm tốt chuẩn bị nghênh địch, lấy ra một ít thuốc mê vô hình vô sắc, cần thời gian nhất định mới có thể thấy hiệu quả, rải vào hải vực phụ cận đảo hoang.

Sau đó, cỗ hóa thân Đạo Nhân Giấy Lý Trường Thọ bị để mắt tới này, "vừa lúc" chạm mặt mấy gã cao thủ mai phục của đối phương...

Đấu pháp trong biển vừa nổi lên, Lý Trường Thọ vừa chạm vào liền lập tức lui lại, không cho đối phương bất luận cơ hội xuất thủ nào.

Mấy gã Thiên Tiên Hải Tộc sở trường về thuỷ chiến kia, trong lúc nhất thời lại không thể giữ hắn lại.

Đây chính là hiệu quả của bí pháp thủy độn năm đó hắn không ngừng thử nghiệm, không ngừng cân nhắc!

Giống như cũng không có gì để kiêu ngạo, còn không phải bởi vì quá nghèo và không có linh bảo, chỉ có thể dùng thần thông để bù đắp.

Một lát sau, cỗ Đạo Nhân Giấy Lý Trường Thọ này đứng ở trên hòn đảo hoang kia.

Trên mặt biển bốn phía đảo hoang xuất hiện từng vòng xoáy, mấy trăm đạo thân ảnh tiến tới từ xa, đồng thời vây quanh đảo hoang.

Đối phương thiếu tính cảnh giác nghiêm trọng, hoàn toàn không có phát hiện ra dị dạng của phiến khu vực này, càng không có chú ý tới mấy chục cỗ Đạo Nhân Giấy tiềm phục ở dưới đáy biển...

Lý Trường Thọ đưa mắt ngắm nhìn bốn phía, cỗ Đạo Nhân Giấy này đã không còn bao nhiêu tiên lực, toàn bộ đều dùng để phòng ngự, bao bọc tự thân.

Cũng bởi vậy, hắn đã bày ra tu vi cảnh giới Thiên Tiên sơ kỳ một cách rõ ràng.

Nhóm người cá đứng ở xung quanh đảo hoang, phần lớn đều nở nụ cười chế nhạo, đắc ý nhìn gã Nhân Tộc bị bọn hắn vây quanh...

Vào lúc nhóm Hải Tộc đang truy tung Lý Trường Thọ, bọn hắn đã nghi ngờ trong giây lát rằng Hải Thần Nam Hải mà bọn hắn mai phục và vây bắt, hẳn là cá chạch tinh xuất thân bên trong đầm lầy nào đó trên đất liền!

Nhưng cuối cùng, thời gian không phụ có lòng cá, bọn hắn cuối cùng cũng đã vây quanh tên gia hoả trơn trượt này!

Biển cả, chính là sân nhà của Hải Tộc bọn hắn!

Vào giờ phút này, Lý Trường Thọ bị mấy trăm gã Hải Tộc vây quanh, hơi nhíu nhíu mày.

Mà ở xung quanh, đám Hải Tộc này lại bắt đầu dùng một loại ánh mắt mang theo hận ý, trợn mắt nhìn Lý Trường Thọ.

Phảng phất như Lý Trường Thọ có mối thù xắt lát, mối hận chấm mù tạc đối với bọn hắn!

Hải Tộc trong Hồng Hoang, phần lớn đều là thân người đầu cá.

Chỉ có Giao Nhân Tộc mới là nửa người trên là hình người, nửa người dưới là đuôi cá.

Mà cái loại nửa người là người, nửa người là cá, chia ra từ giữa này...

Nếu Thiên Đạo không cho phép, tất nhiên sẽ không tồn tại.

Trong đáy lòng Lý Trường Thọ không suy nghĩ gì cả, trong ánh mắt toát ra kiêng kị nồng đậm, lúc nhìn về phía các nơi, vẻ mặt cũng thoáng có một chút bối rối.

Đợi đám Hải Tộc bao vây hắn chật như nêm cối, Lý Trường Thọ lãnh đạm nói: "Các vị đạo hữu, đây là có ý gì?"

"Hải Thần Nam Hải!"

Một nữ Hải Tộc cảnh giới Thiên Tiên đỉnh phong, cầm trong tay một thanh xiên thép, quát lớn: "Ngươi trợ giúp Long Tộc ức hiếp Hải Tộc chúng ta, ngày hôm nay chính là đường cùng của ngươi! Chịu chết đi!"

"Chậm đã!" Lý Trường Thọ nhướng mày, khẽ quát một tiếng, trong đáy lòng tính toán thời gian thuốc mê phát huy tác dụng, suy tính đối phương có người ẩn giấu tu vi hay không.

Lại âm thầm khống chế các Đạo Nhân Giấy khác, đưa một ít kịch độc nguyên thần, lặng yên hoà vào bên trong khí tức của những người cá này.

Vì ổn thoả, lúc này Lý Trường Thọ muốn trì hoãn một chút thời gian, đợi độc tính phát huy đầy đủ tác dụng, tiếp tục mở miệng: "Các ngươi tìm Hải Thần Nam Hải, liên quan gì đến Hải Tham đạo nhân ta?"

"Hải, Hải Tham đạo nhân?" Nữ người cá ngẩn người, cau mày nói: "Ngươi chẳng lẽ không phải là Hải Thần Nam Hải?"

Lý Trường Thọ nhún nhún vai: "Chẳng lẽ các ngươi nghe thấy có người gọi ta Hải Tham, Hải Tham tại Long Cung? Nghe thành Hải Thần? Nói đúng ra, ta đã từng gặp Hải Thần Nam Hải, mặt mũi hiền lành, là một lão tiền bối, hoàn toàn không giống với ta. Ta cũng không dùng Chướng Nhãn Pháp, cho nên bộ dáng khẳng định không lừa được các ngươi, đúng không?"

"Ừm?" Mấy gã người cá cảnh giới Thiên Tiên đỉnh phong liếc nhìn nhau, trong đáy mắt mang theo vài phần hoài nghi.

Chẳng lẽ bọn hắn đã tính sai rồi?

Một người cá nói: "Thà rằng giết nhầm, không thể bỏ sót người này."

"Không sai! Nhân Tộc cùng với Long Tộc cũng đều ghê tởm như nhau! Không thể bỏ qua cho người này!"

Lý Trường Thọ: "..."

Thuận miệng nói bậy một câu, bọn hắn lại thật sự tin?

Tuy rằng trước đó đã biết Hải Tộc có tu vi nhìn chung đều thiếu trí tuệ, bản tính đơn thuần, nhưng Lý Trường Thọ vạn lần không nghĩ tới, bọn hắn thế nhưng lại có thể đơn thuần đến trình độ như vậy!

Không hổ là cá bị phương tây lừa dối!

Cuộc sống ở biển chắc chắn thoải mái hơn nhiều so với trên bờ, chẳng trách kiếp trước nhiều người đã chọn đi biển như vậy...

Khục, lạc đề rồi.

"Các vị!" Lý Trường Thọ cau mày nói: "Nhân Tộc chúng ta có câu nói, gọi là oan gia nên giải không nên kết. Ngày hôm nay các ngươi vây khốn ta, ta có thể coi như chuyện gì cũng đều không có xảy ra. Nhưng nếu các ngươi thật sự ra tay với ta, như vậy chắc chắn sẽ phải chịu sự trả đũa, hơn nữa sự trả đũa này sẽ đến hết sức nhanh chóng."

"Hừ! Chúng ta ngay cả Long Tộc còn không sợ, chẳng lẽ sẽ sợ ngươi!" Nữ người cá chủ sự kia quát lạnh một tiếng, trong đôi mắt cá tản ra quang mang quỷ dị, khẽ quát một tiếng: "Chớ có nói nhiều với hắn! Mau ra tay giết hắn!"

"Mạt tướng đến!" Một tướng lĩnh Hải Tộc có đôi càng cua to lớn, từ mặt biển trực tiếp nhảy lên đảo hoang, lập tức muốn đánh về phía Lý Trường Thọ.

Lý Trường Thọ cũng nghiêm túc, lui lại hai bước, đột nhiên đưa tay bấm pháp quyết, hét lớn một tiếng: "Thiên Độc Diệt Hồn Thủ!"

Trong ống tay áo của Lý Trường Thọ bay ra một cỗ khói đặc nồng đậm, bị một cỗ tiên lực thúc đẩy thành chưởng ảnh to lớn, đánh về phía con cua kia.

Đối phương như lâm đại địch, há mồm phun ra từng ngụm mực nồng đậm...

Cũng không biết sư phụ của con cua này có phải là Mực đạo nhân hay không, thần thông này thật sự có một chút ô nhiễm môi trường.

Mực đen nồng đậm lan tràn ra trong nháy mắt, như sóng lớn cuồn cuộn, trực tiếp đánh tan khói đặc mà Lý Trường Thọ đánh ra, cuốn về hướng Lý Trường Thọ!

Lý Trường Thọ nhanh chóng thối lui, nhưng hơn phân nửa tâm thần đều là đang thao túng sáu cỗ Đạo Nhân Giấy trong biển.

Độc tính thôi phát, gần như hoàn mỹ!

Không có dấu hiệu nào, con cua đang điên cuồng phun mực đột nhiên "nấc" một tiếng, đầu lung lay, đột nhiên ngửa đầu ngã ra đằng sau.

Trong chớp mắt, những thân ảnh đứng trên mặt biển kia, hơn phân nửa đều ngã xuống mặt biển.

Hơn non nửa Hải Tộc có tu vi cao, lúc này cũng là đầu váng mắt hoa, thần chí đột nhiên không rõ...

"Đã xảy ra chuyện gì!"

"Mảnh biển này có độc!"

"Nguy rồi, trúng kế..."

Bình Luận (0)
Comment