Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 255 - Chương 255. Sáu Tiên Tiệt Giáo

Chương 255. Sáu tiên Tiệt Giáo Chương 255. Sáu tiên Tiệt Giáo

Lý Trường Thọ bay đến không trung, sáu người này liếc nhìn nhau, thiếu nữ mặc váy ngắn vàng nhạt chủ động bước về phía trước nửa bước, đứng ở trước người năm người khác.

Hiển nhiên, nàng là người có thể chủ trì.

Không cần phải nhiều lời về khuôn mặt của thiếu nữ này, có thể tu đến cảnh giới Kim Tiên, trừ phi là có yêu thích đặc thù gì, phần lớn đều là hoa nhường nguyệt thẹn.

Làm cho hai mắt người ta tỏa sáng, thật ra là trang phục của thiếu nữ này, khác với phần lớn nữ Luyện Khí Sĩ.

Váy ngắn, giày vải, tay cầm hoa, vòng tay, mái tóc dài buộc thành hai cái "bánh bao hấp", tạo cho người nhìn cảm giác không lớn lắm.

Nhưng uy áp phát tán ra từ trên người nàng...

Thực sự là Kim Tiên, còn không phải là Kim Tiên bình thường như Hư Không chưởng môn Quý Vô Ưu nhà mình!

Nàng cũng được coi là nhã nhặn, cau mày nói: "Đạo hữu chính là Hải Thần Nam Hải sao?"

"Là ta!" Lý Trường Thọ mỉm cười gật đầu: "Ta đã biết các vị đạo hữu tới vì chuyện gì, còn mời đi vào trong miếu với ta, lại nghe ta giải thích vài câu. Nơi đây dù sao cũng là thế tục, làm cho phàm nhân kinh hãi tóm lại là không tốt."

Thiếu nữ cảnh giới Kim Tiên này nháy mắt mấy cái, đột nhiên chỉ vào đường phố vẫn sống động như thường ở phụ cận miếu Hải Thần.

"Bọn họ giống như là bị hù dọa sao?"

Lý Trường Thọ quay đầu lại nhìn, chỉ thấy phàm nhân ở các nơi nên làm gì thì đang làm cái đó, cũng chỉ có vài đứa trẻ và một số ít khách hành hương ở đằng xa nhìn lên bầu trời...

Đối với sự tình miếu Hải Thần thường xuyên đón tiếp tiên nhân, đám người An Thủy Thành đã thành thói quen từ lâu.

Lý Trường Thọ xấu hổ cười một tiếng, nói: "Thủy chung vẫn là không quá thỏa đáng."

"Hừ!" Thiếu nữ cong miệng nói: "Theo ta thấy là ở trong lòng của đạo hữu có quỷ! Ngươi đã biết vì sao chúng ta tới đây, vậy thì ta muốn hỏi ngươi một câu, ngươi là có tính kế đại đệ tử ngoại môn Tiệt Giáo của chúng ta hay không?"

Lý Trường Thọ cau mày nói: "Đạo hữu cớ gì lại nói ra lời ấy? Ngươi và ta không bằng đi đến hậu đường, có một số lời không tiện nói ở đây."

"Nếu trong lòng không có quỷ, tại sao phải trốn tránh nói chuyện?" Thiếu nữ này hơi nhíu mày, nhìn chằm chằm hai mắt của Lý Trường Thọ: "Ngươi khẳng định đã tính kế Công Minh sư huynh."

Lý Trường Thọ: "…"

Đối với chuyện này, hắn dám phát lời thề, ngày đó đúng là Triệu Công Minh tự nhảy vào trong hầm!

Hắn vốn dĩ chỉ muốn thuyết phục Hoàng Long Chân Nhân, ai biết được Triệu Công Minh nhiệt tình như thế, cảm xúc dâng trào, hô hào Tam Giáo là người một nhà, nhảy thẳng xuống đáy vực.

Còn nằm xuống!

Nhưng lúc này, Lý Trường Thọ chỉ có thể lừa dối đối phương trước rồi lại nói, nói chuyện ở đây, thật sự dễ dàng bại lộ một ít tin tức...

Lý Trường Thọ nói: "Đạo hữu nói ta tính kế Công Minh tiền bối, vậy thì có vật chứng, nhân chứng gì không?"

Thiếu nữ có một chút không hiểu: "Vật chứng, nhân chứng là cái gì?"

"Chính là người hoặc là sự vật chứng minh việc này."

"Ta nghe thấy người trên đảo đều nói như vậy, tự nhiên không thể là giả!" Thiếu nữ váy vàng này ưỡn ngực ngẩng đầu, ngược lại là tự tin ngoài ý muốn, lãnh đạm nói: "Cũng không thể có người tung tin đồn thất thiệt, tính toán một Dã Thần hương hoả như ngươi. Tây Phương Giáo và Tiệt Giáo chúng ta đều là đại giáo trong thiên địa, còn ngươi thì làm việc cho ai?"

Nghe lời này, Lý Trường Thọ không hề tức giận, thậm chí...

Còn có một chút muốn cười.

Đối phương có thể nói ra điều này, nói rõ ngụy trang tiềm ẩn của chính mình coi như đạt tiêu chuẩn.

Hơn nữa những lời này của đối phương, đã bại lộ quá nhiều tin tức.

Sáu vị tiên nhân này, hẳn là "quần chúng buôn dưa lê" Kim Ngao Đảo bị kích động, ngay cả liên quan giữa Hải Thần Giáo và Nhân Giáo cũng không biết, liền vội vã chạy đến hưng sư vấn tội...

Loại người này, theo nghĩa thông thường, không khó để lừa dối.

Nhưng hổ vồ thỏ còn dùng hết toàn lực, Lý Trường Thọ đương nhiên sẽ không giữ lại hay nương tay.

Lý Trường Thọ cười nói: "Luận theo hầu, ta cũng coi như kà người bên trong Nhân Giáo, nếu các vị không biết việc này, không bằng hãy đi các nơi tìm hiểu một phen."

"Ngươi là người bên trong Nhân Giáo?"

Lý Trường Thọ cười không nói, trên người lưu chuyển một chút đạo vận, sắc mặt của mấy vị tiên nhân Tiệt Giáo này lập tức có một chút biến hóa.

«Vô Vi Kinh» cùng với «Thái Thanh Đạo Hàm» vốn là cùng một dòng, cái trước là công pháp đơn thuần, cái sau ngoại trừ là phương pháp tu hành, còn có rất nhiều luận điểm của Thánh Nhân.

Xét về giá trị, tự nhiên là «Thái Thanh Đạo Hàm» Đại Pháp Sư tặng cho trân quý hơn.

Những gì mà Lý Trường Thọ thể hiện lúc này chính là một chút đạo vận tu ra từ «Thái Thanh Đạo Hàm», đây cũng là bằng chứng chứng minh chính mình là đệ tử Nhân Giáo.

Thiếu nữ váy vàng kia hơi nhíu mày.

Một vị nam nhân trung niên ở bên cạnh chắp tay cười nói: "Trước đây là chúng ta có một chút lỗ mãng, không biết đạo hữu cũng là Đạo Môn nhất mạch, còn xin đạo hữu chớ có buồn phiền."

Lý Trường Thọ cười ôn hòa: "Lúc này các vị đã có thể đi vào bên trong nói chuyện rồi chứ?"

"Đương nhiên!" Thiếu nữ váy vàng hừ một tiếng: "Dù ngươi là người bên trong Nhân Giáo, nếu như thật sự tính kế Công Minh sư huynh, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Hả?

Tại sao lại là giọng điệu như thế?

Lý Trường Thọ tò mò đánh giá thiếu nữ tính tình có một chút ngang ngược này vài lần, hẳn là, khả năng, đại khái...

Đây là tình duyên của Triệu đại gia?

Vừa nghĩ tới bộ dáng vạm vỡ, bộ râu quai nón của Triệu đại gia, lại nhìn vị thiếu nữ này...

Ách, đây chính là Hồng Hoang, đã sớm không thấy kinh ngạc.

Lý Trường Thọ quay người dùng tay làm dấu mời, phất trần quét qua, mang theo sáu người đi xuống phía dưới.

Những tráng hán lực lưỡng xếp hàng hai bên đồng thời ôm quyền hành lễ, động tác đều và rất có uy thế.

Sáu vị tiên Kim Ngao Đảo nhíu mày, năm người khác đều đi theo phía sau thiếu nữ áo vàng, cùng nhau tiến vào hậu đường.

Vào cửa Hải Thần Giáo của hắn, mọi thứ liền trở nên dễ dàng hơn nhiều.

Lý Trường Thọ dẫn đường ở phía trước nhẹ nhàng hất phất trần lên, ánh mắt của mấy người theo mũi phất trần, liền rơi vào...bên trên bức tranh sơn thủy kia.

Bọn họ đều là đệ tử Tiệt Giáo, thiếu nữ mặc áo vàng kia còn đã từng nghe Thánh Nhân giảng đạo mấy lần, vào giờ phút này, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra mấy phần dáng vẻ khiếp sợ.

Không chỉ là thiếu nữ áo vàng, năm người khác cũng đã nhận ra kiếm ý bao hàm bên trong bức tranh sơn thủy này, cùng với nét vẽ vô cùng quen thuộc kia...

Đây là!

Sáu tiên liếc nhìn nhau, đều thấy được sự kiêng kị trong đáy mắt của năm người còn lại.

Thiếu nữ mặc áo vàng kia nhẹ nhàng nhíu mày, lại là trực tiếp hỏi: "Ở chỗ của ngươi, tại sao lại có họa tác của Thánh Nhân lão gia nhà ta?"

Lý Trường Thọ bình tĩnh cười một tiếng, nói: "Một vị bạn tốt tặng cho."

Sáu tiên Tiệt Giáo lập tức suy nghĩ miên man bất định.

Bình Luận (0)
Comment