Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 310 - Chương 310. Tranh Đoạt

Chương 310. Tranh đoạt Chương 310. Tranh đoạt

Lại nói đến ở bên trong miếu Hải Thần, Đại Pháp Sư cười hỏi Lý Trường Thọ, lúc này bản thể của hắn phải chăng muốn trở về bên trong Độ Tiên Môn tiếp tục "ẩn cư".

Lý Trường Thọ hơi có một chút xấu hổ, lại là nặng nề mà gật đầu đáp ứng.

Cần làm như vậy!

Lúc tới nơm nớp lo sợ, trở về có Đại Pháp Sư đưa tiễn, trong đáy lòng Lý Trường Thọ lập tức tràn đầy cảm giác hạnh phúc.

Mạt tướng Trường Thọ, nguyện đổ máu vì Nhân Giáo...ừm, ở một mức độ nhất định!

Lần này Đại Pháp Sư cũng không có thi triển đạo pháp không gian, mà là cưỡi mây mang theo Lý Trường Thọ phi hành không nhanh không chậm ở trong trời đêm, dáng vẻ dường như là có một chút tâm sự.

Trong đáy lòng Lý Trường Thọ cũng đang nói thầm, Đại Pháp Sư không phải là đoán được sự tình Thánh Nhân lão gia và chính mình an bài y ra mắt?

Sau đó, muốn để cho tiểu đệ tử hắn cõng nồi?

Chuyện này...hắn không cõng nổi, đây chính là Văn đạo nhân đại danh đỉnh đỉnh!

"Trường Thọ à, ta cần phải nhắc nhở ngươi một chuyện."

Đến rồi!

Lý Trường Thọ âm thầm kêu khổ, vội vàng vái chào, nói: "Đệ tử nghe."

"Không cần câu nệ như vậy." Đại Pháp Sư cười nói: "Bên trong Nhân Giáo, người có thể chia sẻ lo lắng cho lão sư nhất chính là ngươi và ta. Ừm, là như vậy, trước đây ta đã đi một chuyến đến Tam Tiên Đảo."

Lý Trường Thọ: "..."

Kịch bản này có vẻ không giống như suy nghĩ của mình, hơi lùi từ nam lên bắc.

"Ngài đi Tam Tiên Đảo...làm cái gì?"

Đại Pháp Sư đưa tay vỗ vỗ đầu vai của Đạo Nhân Giấy "Lý Trường Thọ", nói: "Tự nhiên là đi đến đó vì ngươi, ta đã tìm hiểu rõ ràng cho ngươi, Vân Tiêu sư muội chưa hề động tới tình niệm. Tuy nói chuyện này cũng đại biểu cho, tạm thời cũng không có ý tứ này đối ngươi, nhưng cũng sẽ không có người bên cạnh tranh đoạt với ngươi!"

Tranh...đoạt?

Lý Trường Thọ không khỏi nghiêng đầu, trên trán chậm rãi hiện lên mấy dấu chấm hỏi.

Đây là, cái gì cùng với cái gì?

Lý Trường Thọ lập tức dở khóc dở cười, vội nói: "Đại Pháp Sư ngài chẳng lẽ cho rằng, đệ tử có ý nghĩ xấu đối với Vân Tiêu tiền bối?"

"Ồ?" Huyền Đô Đại Pháp Sư lập tức cười đến híp cả mắt, trong mắt phảng phất như phản chiếu sao trời, cười nói: "Ngươi hỏi bản tâm một chút, có hay không tự biết. Lúc ta đang giảng đạo thế nhưng là thấy được, ngươi và Vân Tiêu sư muội đang ngao du Nam Hải, một người trong mắt mang theo ý cười, một người đầu lông mày ngưng thần, những chuyện này cũng không lừa gạt được ta."

Lý Trường Thọ không khỏi nhíu mày một hồi, cúi đầu ho khan một tiếng, cười nhạt nói: "Muốn nói về hảo cảm, tự nhiên là có, nhưng Đại Pháp Sư, người đệ tử có hảo cảm cũng không chỉ có một, đối với Vân Tiêu tiền bối cũng tuyệt đối không dám có vọng tưởng như vậy."

Trọng điểm là, nhân quả sau này liên lụy quá nhiều.

Lý Trường Thọ thấy Đại Pháp Sư cười không nói, lại vội nói: "Đại Pháp Sư, đệ tử cảm thấy, chuyện nam nữ hẳn là phải có từng giai đoạn."

"Ồ? Từng giai đoạn như thế nào?" Đại Pháp Sư lập tức cảm thấy hào hứng.

Lý Trường Thọ nói: "Trước có hảo cảm, lại là động tâm, hấp dẫn lẫn nhau và nhân duyên phù hợp, tự có thể thành một đôi."

Đại Pháp Sư lại hỏi: "Hai chữ hảo cảm phải giải thích như thế nào?"

"Đệ tử cả gan nói một ít ý nghĩ của chính mình." Lý Trường Thọ nói: "Cái gọi là hảo cảm, chính là cảm thấy người này không tệ, có thể là do bề ngoài dẫn phát, cũng có thể là do tính cách của người đó ảnh hưởng. Phần hảo cảm này của đệ tử đối với Vân Tiêu tiền bối, cũng chính là do khí chất của Vân Tiêu tiền bối liền rất hấp dẫn người ta. Thế nhưng, giống như ở bên trong Độ Tiên Môn, đệ tử cũng có một chút ít hảo cảm đối với một vị sư thúc, cũng có hảo cảm đối với sư muội của chính mình, chuyện này vẫn chưa liên lụy đến tình yêu nam nữ."

Huyền Đô Đại Pháp Sư cũng hơi nhíu mày, hỏi: "Ngươi đã có hảo cảm, vì sao lại chưa liên lụy đến tình yêu nam nữ cùng với các nàng?"

"Một là đệ tử dốc lòng tu đạo, hai là cảm thấy thời cơ không đúng, ba là ở trên sự tình nhân duyên, đệ tử nhất định phải thận trọng đối đãi." Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Đạo lữ có liên lụy nhân quả quá lớn, kết thành đạo lữ cùng với một người, liền phải thừa nhận hết thảy nhân quả do người đó mang đến. Hơn nữa, Đại Pháp Sư ngài từng dạy bảo đệ tử, mọi thứ vô định tâm, liền có thể vô định tính."

Đại Pháp Sư trầm ngâm một hồi: "Ngươi sợ nhân quả mà làm trái ý mình, trên tu hành ngược lại là vô ích."

Lý Trường Thọ cân nhắc một ít, cười nói: "Đệ tử cảm thấy, hảo cảm kỳ thật cũng là có thể tích lũy. Nếu như hảo cảm tích lũy tới trình độ nhất định, đủ để cho đệ tử không để ý nhân quả cũng muốn tới gần nhau, đó chính là động tâm. Nếu như đệ tử động tâm, cũng sẽ không vi phạm bản tâm, tâm cảnh không chịu áp lực, không đi ngược lại lời dạy bảo của ngài."

"Thiện!" Huyền Đô Đại Pháp Sư hài lòng gật đầu: "Kỳ thật ngươi chỉ cần nói cho ta một câu, ngươi có hảo cảm đối với Vân Tiêu sư muội hay không là được, không cần giải thích nhiều như vậy. Sao thế, vẫn còn cảm thấy ngượng nghịu?"

"Nhưng Đại Pháp Sư, hảo cảm cũng không giống như là động tâm..."

Đại Pháp Sư lại nói: "Vân Tiêu sư muội cũng cảm thấy tính tình của ngươi không tệ."

"Hả?"

"Còn nói ngươi là người tốt."

"Khục!" Lý Trường Thọ cúi đầu ho khan hai tiếng, lại là dở khóc dở cười một hồi.

Đây coi là chuyện gì?

Cưỡng ép thành đôi là trí mạng nhất!

Lại nghe Đại Pháp Sư nói: "Có thể nhìn ra, Vân Tiêu sư muội cũng không chán ghét đối với ngươi, thậm chí còn có mấy phần thưởng thức, như vậy đã rất hiếm thấy. Nhưng người giống như Vân Tiêu sư muội, một lòng ngưỡng mộ đại đạo, vốn dĩ sẽ không phân tâm đối với loại sự tình này, muốn đả động nàng, ngươi còn có một con đường dài và khúc khuỷu phải đi. Nhưng, ngươi đã nói chính mình còn chưa động tâm, ta đây liền không còn quan tâm đến chuyện này. Thuận theo tự nhiên, xem điều gì sẽ xảy ra."

Tiếp đó, Đại Pháp Sư lại nói một cách nghiêm túc:

"Nếu là chuyện này, ta sẽ giúp ngươi nếu có thể giúp đỡ. Nếu như ngươi có thể cho tăng thêm cho Nhân Giáo chúng ta một vị cao thủ trợ lực, đó cũng là chuyện tốt tuyệt hảo."

Lý Trường Thọ: "..."

Làm sao lại cảm thấy, chính mình như là dùng mỹ nam kế, đi đào góc tường của Tiệt Giáo?

Cũng may, Huyền Đô Đại Pháp Sư không đề cập đến vấn đề này nữa, sau khi tiếp tục nói vài câu chuyện phiếm cùng với Lý Trường Thọ, liền tiễn hắn trở về phụ cận Độ Tiên Môn.

Đại điển Hải Thần tiến vào giai đoạn nhân viên sơ tán, trước đây Lý Trường Thọ đã sắp xếp xong xuôi các hạng công tác, cũng có Đạo Nhân Giấy ở bên cạnh ứng phó, ngược lại cũng sẽ không xảy ra sai lầm gì.

Lúc tới gần Độ Tiên Môn, Đại Pháp Sư lại nói:

"Lúc này ngươi đã là chính thần Thiên Đình, được Thiên Đạo che chở, hưởng công đức Thiên Đình, đạo tâm tâm cảnh có thể bởi vậy mà có một chút dao động?"

"Đa tạ Đại Pháp Sư quan tâm, đệ tử hẳn là không ngại." Lý Trường Thọ cười nói: "Đạt được chức vị Hải Thần thế nhưng là Hải Thần Nam Hải Lý Trường Canh, lại có quan hệ gì với đệ tử Lý Trường Thọ cảnh giới Nguyên Tiên bên trong Độ Tiên Môn?"

Bình Luận (0)
Comment