Mà Kim Thiền Tử, lúc này nghênh ngang xuất hiện tại Nam Thiệm Bộ Châu, hoàn toàn không có cấm kỵ, chỉ thiếu hô lên một câu:
【 Tiểu Hải Thần, ta là tới để đàm phán! 】
Hiển nhiên, Kim Thiền Tử đã hoàn thành chuyển cảnh từ tối đến sáng, được Tây Phương Giáo tẩy trắng lai lịch.
Cũng coi như là một hung thú chiến thắng.
Sợi thần niệm này của Lý Trường Thọ lẳng lặng ở bên trong tượng thần, nhìn đạo thân ảnh đứng trước cửa miếu kia, nhìn nụ cười tràn đầy tự tin của đối phương...
Đại khái, vị kiếp trước của Đường Tăng này cảm thấy, thân là "người cầm đao" phía sau loạn cục Tứ Hải, bọn hắn phải có phần ăn ý này với nhau, đây là thời điểm tiến hành một cuộc trò chuyện giữa những "người cầm đao".
Đáng tiếc...
Hôm nay Lý Trường Thọ đã chú định sẽ khiến cho Kim Thiền Tử thất vọng.
Căn cứ vào 【nguyên tắc căn bản đối với phương tây】đã sớm định ra, ngay cả khi Kim Thiền Tử nhảy múa và la hét trong thần miếu của mình, hắn cũng sẽ không phản ứng nửa câu, chứ đừng nói sẽ lộ ra bất kỳ dấu vết nào.
Tóm lại, không được giao tiếp trực tiếp dưới mọi hình thức với Tây Phương Giáo!
Trong đáy lòng Lý Trường Thọ cười khẽ, hơn phân nửa tâm thần trở lại bên ngoài Độ Tiên Môn, nơi Vong Tình thượng nhân độ kiếp, nhìn lôi cầu bắt đầu tiêu tán...
Một khối "than cốc" không thành hình người trượt xuống từ không trung, đập vào bên trong hồ dung nham phía dưới, lẳng lặng trôi nổi ở trên đó.
Nhưng lúc này, mọi người ở đây chỉ có mừng rỡ, không có lo lắng.
Bởi vì khối "than cốc" kia, ẩn chứa một cỗ sinh cơ nổi bật!
Kim Tiên Kiếp đã qua.
Kiếp vân bên trên bầu trời lặng yên tiêu tán, hóa thành một cỗ linh khí nồng nặc, dũng mãnh lao xuống phía dưới.
Mà ở trên khối "than cốc" không thành hình người kia, ba đóa hoa huyền diệu chậm rãi hiển hóa ở trên trán, ngực, phần bụng, lại từ từ du động, hội tụ ở trên bầu trời, cấp tốc nở rộ.
Một đóa giấu bản mệnh.
Một đóa uẩn đạo sinh.
Một đóa mơ hồ không rõ, biểu thị thay đổi cùng với khả năng.
Khối "than cốc" kia lại chậm rãi bay lên, ngồi xếp bằng trong làn không khí loãng, cảnh vật mờ ảo, lộ ra hình dáng củaVong Tình thượng nhân.
Một chùm thanh quang rơi xuống từ thiên ngoại, bao trùm ở trên người Vong Tình thượng nhân, một đóa khánh vân (mây chúc mừng) bay tới, trên không trung xuất hiện đủ loại dị tượng, tiếng chuông Thiên Đạo êm tai vang lên...
"Sư phụ đã vượt qua! Sư phụ đã vượt qua!" Vào giờ phút này, Tửu Ô rốt cuộc cũng dám mở miệng hô to.
Chín Tiên họ Tửu cùng nhau nhảy cẫng hoan hô, kích động không thôi!
Cỗ Đạo Nhân Giấy "Lý Trường Thọ" này, tức thì bị Tửu Cửu hưng phấn quá mức cầm cánh tay lay động một hồi, suýt nữa không có trực tiếp ném hắn từ mây trên xuống...
Khục, chỉ là một chút va chạm, không cần ghi lại.
Giang Lâm Nhi dùng bàn tay mảnh khảnh lau mắt, ho khan vài tiếng, bày ra sự bình tĩnh của sư nương, lẳng lặng đứng ở bên cạnh, hiển thị rõ bộ dáng đoan trang thong dong.
Chẳng qua là, bởi vì tư thái còn quá nhỏ tuổi, nàng tóm lại là ít một chút uy nghiêm và lực uy hiếp.
Từ hôm nay trở đi, Độ Tiên Môn lại nhiều thêm một vị Kim Tiên, hệ số an toàn của môn nhân đệ tử đạp lên một bậc thang một lần nữa.
Trong lúc mọi người reo hò ăn mừng, Lý Trường Thọ lại phân ra một chút lực chú ý, bí mật quan sát khuôn mặt của Vạn Lâm Quân trưởng lão...
Lúc này mặc dù Vạn trưởng lão "cười lạnh" liên tục, nhưng giữa lông mày, tóm lại là vẫn có mấy phần hướng tới, trong đáy mắt cũng lơ đãng toát ra mấy phần thất lạc.
Không bao lâu, Vong Tình thượng nhân đổi một thân áo dài, toàn thân tản ra mùi thơm ngát nhàn nhạt, một ít cánh hoa phất phới quanh người, bay về phía chín Tiên họ Tửu.
Chưởng môn Quý Vô Ưu và Kỳ Linh trưởng lão, mang theo các vị trưởng lão tới chúc mừng, trong môn phái cũng có không ít tiên nhân bay ra nghênh tiếp...
Tiếng hoan hô vang lên khắp nơi trong Độ Tiên Môn, môn nhân đệ tử đang cực lực cổ vũ.
Không ít Thiên Tiên thế hệ trước liên tục cảm khái, mấy vị sư huynh đệ của Vong Tình thượng nhân cũng là đạo tâm rung động, kích động không thôi.
Trong lúc trong môn phái một mảnh vui mừng, Lý Trường Thọ lại lặng yên trở về trên Tiểu Quỳnh Phong, nói cho sư phụ, sư muội sự tình Vong Tình thượng nhân thuận lợi độ kiếp.
Bởi vì quan hệ của sư tổ Giang Lâm Nhi, sư phụ và sư muội cũng cần đi đến ăn mừng, Lý Trường Thọ vừa trở về, tất nhiên là không cần đi một chuyến nữa...
Trong lúc Lý Trường Thọ muốn làm biếng mấy ngày, ký thác tâm thần vào Đạo Nhân Giấy nửa nằm nửa ngồi trên ghế bành, tiếp tục chỉnh lý đan đạo do lão quân truyền, trong đáy lòng lại nghe thấy một tiếng nói có một chút mơ hồ không rõ...
"Hải Thần, sao không phái hóa thân đến đây gặp ta?"
Kim Thiền Tử, sự kiên nhẫn dường như có một chút không đủ.
Lúc này chỉ mới một ~ hai canh giờ, đã là không kìm nén được, xâm nhập vào toà miếu Hải Thần nhỏ kia...
Lý Trường Thọ mượn nhờ tượng thần lườm đầu Kim Thiền sáu cánh này một chút, sau đó liền tập trung chỉnh lý đan đạo của bản thân, hoàn toàn không để ý đến đối phương.
Lúc này Kim Thiền Tử đã ở trước tượng thần, lại nói: "Bằng vào mưu lược của Hải Thần, hẳn sẽ biết bần đạo cần làm chuyện gì mà đến, vì sao lại tránh không gặp?"
Toà miếu Hải Thần nho nhỏ này cực kì im ắng, chỉ có một người coi miếu trốn ở dưới đáy bàn, không ngừng run lẩy bẩy, trong đáy lòng trống rỗng.
Lại chỉ trong chốc lát...
Kim Thiền Tử dần dần thu liễm ý cười, lãnh đạm nói: "Hẳn là, Hải Thần thật sự không đặt chúng ta vào đáy mắt?"
Lý Trường Thọ âm thầm nhíu mày.
Kim Thiền Tử cũng được tính là tâm tư cẩn thận, mượn thế của Tây Phương Giáo tạo áp lực, lại cố ý chỉ nói là "chúng ta", mà không hề đề cập tới hai chữ "phương tây".
Chẳng trách có thể được cao tầng phương tây coi trọng.
Nhưng hắn vẫn không để ý tới, lẳng lặng nhìn Kim Thiền Tử làm trò, thậm chí còn tưởng tượng trong đáy lòng, bộ dáng tên gia hỏa này mặc cà sa, đội mũ tăng...
Chậc, xác thực rất đẹp trai, có một chút hư nhược, xứng danh là "Ngự đệ ca ca".
Lý Trường Thọ lấy ra «Bút ký quan sát Kim Tiên Kiếp » trước đó, cẩn thận sửa sang lại một lần, tiến thêm một bước hoàn thiện phương án độ kiếp của chính mình.
Lại lấy ra hơn mười khối ngọc phù trống không, ấn theo lý giải của chính mình, bắt đầu chỉnh lý cảm ngộ đan đạo mà chính mình đạt được thành "đan kinh".
Ở trong quá trình này, trong đáy lòng Lý Trường Thọ, tiếng nói mơ hồ kia, cách mỗi một hồi liền vang lên một lần...
"Hải Thần không phải là sợ đó chứ?"
"Hải Thần, nếu ngươi không yên lòng, ta có thể theo như quy củ của ngươi, trước tiên lập một chút lời thề, thấy thế nào?"
"Hừ! Ngày hôm nay ta ngược lại là muốn xem thử, ngươi làm sao có thể không gặp ta!"
Trong một canh giờ, Kim Thiền Tử trực tiếp ngồi ở phía trước tượng thần của Lý Trường Thọ cùng với Ngao Ất, bày ra tư thế không đạt mục đích thề không bỏ qua.
Lý Trường Thọ chỉ có thể hơi lắc đầu đối với chuyện này, tiếp tục cúi đầu bận bịu việc của chính mình...