Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 340 - Chương 340. Hư Ảnh Long Phượng

Chương 340. Hư ảnh long phượng Chương 340. Hư ảnh long phượng

Sau khi Lý Trường Thọ đưa ra chỉ dẫn đơn giản ngăn trở linh binh phía trên cho những Đậu Tiên Binh này, liền không lại quản nhiều, chuyên tâm ứng đối thiên kiếp.

Cũng không biết phải chăng là Thiên Đạo lão gia cố ý nhường.

Những linh binh thiên kiếp này chỉ chuyên chú đánh đậu, nhìn cũng không nhìn đối với người độ kiếp Lý Trường Thọ...

Cũng có thể nói, Thiên Đạo đã công nhận loại thủ đoạn độ kiếp có một chút mưu lợi này của Lý Trường Thọ.

Rất rõ ràng, cây già cây mới tại Tiểu Quỳnh Phong lại lập kỳ công.

Mặc dù vào trước khi Lý Trường Thọ độ kiếp, bọn chúng lại bị ép chết một nhóm...

Khi Lý Trường Thọ thừa nhận đạo lôi kiếp thứ bảy, tranh thủ thời gian rảnh tay, vội vàng quăng Phán Quan Bút ra, điểm nát những linh binh còn lại.

Thừa dịp đạo lôi kiếp thứ tám còn chưa buông xuống, Lý Trường Thọ gọi năm cục "Sạc dự phòng Đạo Nhân Giấy" bổ sung tiên lực cho chính mình, đưa tay nuốt một viên ngũ chuyển linh đan vào.

Thuận tiện, còn sửa sang lại tiên y rách rưới của mình, kiểm kê Đạo Nhân Giấy còn thừa và Đậu Tiên dự trữ...

Kiếp vân phía trên mặc dù nhìn không ra đã rút nhỏ bao nhiêu, nhưng trong đáy lòng Lý Trường Thọ đã có hiểu ra.

Thiên kiếp lần này, có lẽ là chín đạo.

Lực lượng thiên kiếp mênh mông này, sẽ hoàn toàn bộc phát tại đạo thứ chín!

Hơn nữa sau thiên kiếp, đoán chừng sẽ có một đến hai đạo thần lôi thiên phạt...

Cho nên, đối mặt với đạo lôi kiếp thứ tám, dù là đồng loạt tế ra nhiều thủ đoạn, Lý Trường Thọ cũng không thể để cho chính mình bị thương, nhất định phải dùng trạng thái mạnh nhất nghênh đón đạo lôi kiếp thứ chín!

Một viên Cửu Chuyển Kim Đan, đã chờ lệnh ở trong tay.

Lý Trường Thọ quay đầu liếc nhìn vị trí của Đại Pháp Sư và Tam Tiêu tiên tử, trong đáy lòng an định hơn một chút.

Lôi trụ phía trên chớp động, một trăm linh tám lôi trụ màu tím không ngừng lấp lóe.

Núi hoang dưới chân Lý Trường Thọ đã sớm biến mất không thấy gì nữa, phương viên mấy chục dặm hóa thành một cái hồ dung nham hơi to lớn, mặt đất cứng rắn bị dư ba của thiên kiếp chấn vỡ...

Đây chính là thiên kiếp của chính mình...

Phía trên đột nhiên xuất hiện tiếng trống chấn thiên, Lý Trường Thọ ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy tầng mây xoay chầm chậm ở bên trong vòng xoáy, bay ra hai nhánh binh mã hoàn toàn khác biệt.

Một nhánh binh mã hình thù kỳ quái, chủng tộc không đồng nhất, lại có đông đảo phi cầm tẩu thú đặc thù, phần lớn đều độc đáo lại cá tính.

Một nhánh binh mã khác, thân hình giống như Nhân Tộc, nhưng toàn thân trên dưới lại tản ra huyết khí nồng đậm...

Yêu, Vu?

Đạo lôi kiếp thứ tám, thiên kiếp hiện ra là linh binh hai tộc Vu Yêu, như vậy đạo lôi kiếp thứ chín, sẽ không phải là Long Phượng Kỳ Lân?

Tám thành là như vậy.

Lý Trường Thọ cảm thụ thực lực của những linh binh này, khóe miệng không nhịn được co quắp mấy lần.

Chẳng trách những linh binh này, sẽ hiển hóa vào trước khi ngũ hành thiên kiếp xuất hiện, thực lực của mỗi một người đều là cảnh giới Thiên Tiên hậu kỳ, mỗi nhánh binh mã có ba trăm sáu mươi lăm người!

Đạo lôi kiếp thứ tám, hiển nhiên chính là muốn Lý Trường Thọ ở trên cơ sở đang đối kháng với thiên kiếp lôi, băng, phong, hỏa, tâm ma thông thường, đối kháng với bảy trăm hai mươi vị linh binh cảnh giới Thiên Tiên hậu kỳ này chặn giết!

Trường Sinh Đạo Quả đang ở trước mắt, vượt qua chính là tam hoa tụ đỉnh, không chịu nổi thì chính là tam hoa tàn lụi!

Lý Trường Thọ hít nhẹ một hơi, từng cỗ Đạo Nhân Giấy rời khỏi tay, hóa thành các loại thân hình, vung ra một mảnh lại một mảnh Đậu Tiên.

Dần dần, ngoại trừ quanh người Lý Trường Thọ, trong không trung đã tràn đầy thân ảnh Đậu Binh!

Dưới bảo tháp, một ao thiên lôi màu tím đen đổ xuống, thiên phong màu xanh đầy trời cuốn tới...

Vân Tiêu cùng với Đại Pháp Sư ở ngoài trăm dặm, đã sớm tế lên pháp bảo của mình, chuẩn bị xong thần thông, chờ đợi thời cơ ra tay tốt nhất.

Coi như là Quỳnh Tiêu cùng với Bích Tiêu không quá quen với Lý Trường Thọ, cũng lau vệt mồ hôi vì Lý Trường Thọ...

Chỉ trong chớp mắt, thân hình của Lý Trường Thọ liền bị sấm sét gió lửa nuốt hết.

Bình chướng tiên lực quanh người hắn cấp tốc tán loạn, nhưng đã tản mát ra kim quang đạo thể nhàn nhạt, lại căng cứng lên thừa nhận lực lượng thiên kiếp rèn luyện!

Một lần hô hấp, mấy lần hô hấp...

Thời gian dài đến một nén nhang đi qua, lực lượng thiên kiếp kéo dài vận chuyển, lôi quang chiếu rọi bầu trời phương viên mấy ngàn dặm thành màu tím.

Đã sớm có đông đảo Luyện Khí Sĩ, phát hiện ra nơi đây có người đang độ kiếp.

Nhưng thứ nhất sợ bị ngộ thương, thứ hai một chút đạo vận của Đại Pháp Sư tràn đi ra, cho nên mới không có ai dám tới gần.

Chúng tiên nhân Đông Châu Bắt được tình hình như vậy, vô luận tu vi cao thấp, mỗi một người đều là đạo tâm kinh hãi...

"Là ai, rốt cuộc là ai độ kiếp?" Ở bên trong núi rừng nào đó, con báo đen kia có một chút táo bạo, đang nhảy tới nhảy lui trên ngọn cây.

Đây đều đã là đạo thứ tám, người độ kiếp làm sao vẫn còn có thể chống đỡ? Hắn thật sự muốn ta gặm vỏ cây sao?

Hẳn là, lại là đại năng chuyển thế nào đó?

"Ách, vì sao lại có một chữ lại..." Báo đen lại lập tức mờ mịt một hồi.

Lại nhìn nơi độ kiếp.

Đạo lôi kiếp thứ tám trôi qua êm đềm!

Lúc lực lượng thiên kiếp dần dần tiêu tán, lôi băng phong hỏa bắt đầu thu liễm, đám linh binh "Vu Yêu" chém giết trong không trung kia, cũng đã nhanh đánh tan sự vây công của đám Đậu Binh.

Đúng vào lúc này, thân hình của Lý Trường Thọ xông ra khỏi biển lửa, cúi đầu phun ra một ngụm máu tươi, lại nuốt vào bốn ~ năm viên linh đan lóng lánh linh quang...

Vẻn vẹn chỉ là linh đan tiêu hao, lúc này đã hơn trăm viên.

Hắn thuận tay lau vết máu trên khóe miệng, nâng bút, chưởng kiếm, trực tiếp xông về phía không trung.

Nhất định phải tốc chiến tốc thắng!

Chỉ có giải quyết những linh binh này, chính mình mới có càng nhiều thời gian điều chỉnh trạng thái, nghênh đón đạo lôi kiếp thứ chín sau cùng...

Ầm ầm!

Đó là tình huống gì?

Lý Trường Thọ sắp vọt vào bên trong linh binh bỗng nhiên ngẩng đầu, đã thấy các nơi trên bảo tháp lấp lóe ánh vàng, từng lôi trụ màu tím vàng lấp lánh, có khoảng chừng 365 lôi trụ!

Cũng không cho thời gian nghỉ ngơi?

Lý Trường Thọ hít vào một hơi, giờ phút này không phải là thời điểm bớt ăn bớt mặc, trực tiếp dùng tiên lực bao trùm một viên Cửu Chuyển Kim Đan, nhét vào trong miệng.

Dù lúc này không cần thiết , nhưng phải chuẩn bị sẵn sàng, nếu như chính mình không chịu nổi, trực tiếp cắn nát là được.

Chợt nghe long ngâm phượng minh trên đỉnh đầu, mấy chục đoàn lưu quang xông ra từ các nơi trong kiếp vân, toàn bộ kiếp vân sụp đổ tứ tán!

Lực lượng thiên kiếp mênh mông hóa thành hai bộ phận, một nửa ngưng tụ thành ngũ hành thiên kiếp, một nửa hóa thành mấy chục thần long thần phượng!

Long phượng bay lượn, thiên địa quy về hắc ám, phảng phất như đang trình diễn đại kiếp vỡ nát thiên địa Viễn Cổ!

"Trường Thọ, đừng có ráng chống đỡ, kiếp số như vậy đã không phải là ngươi có thể ngạnh kháng." Tiếng nói của Huyền Đô Đại Pháp Sư truyền vào trong tai của Lý Trường Thọ: "Nếu ngươi không nhịn được, lập tức hô to, ta cùng với Vân Tiêu sư muội sẽ xuất thủ cứu ngươi."

Lý Trường Thọ ngậm Cửu Chuyển Kim Đan trong miệng, lập tức nặng nề gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment