Không chỉ có như thế, Long Vương Tứ Hải nói chuyện cũng vô cùng dễ nghe, không ngừng tán dương Lý Trường Thọ:
"Long Cung chúng ta có thể giao hảo với Thiên Đình, và Thiên Đình có thể ban thưởng thần vị để giải quyết khốn cảnh hiện tại, tất cả đều thông qua sự hòa giải của đạo hữu!" Đây là Long Vương Tây Hải nói, cũng chính là vị Long Vương có hơn một nửa thủ hạ đã bị phương tây thẩm thấu kia.
"Ta thấy ở giữa thiên địa, từ Viễn Cổ cho đến bây giờ, người duy nhất có thể so sánh với trí tuệ của Hải Thần, chỉ có vị Côn Bằng yêu sư Yêu Đình Thượng Cổ kia!" Vị Long Vương Bắc Hải này khen như vậy, làm sao lại giống như là đang mắng chửi người.
Vẫn là Long Vương Nam Hải tương đối thoải mái, nói thẳng một câu: "Uống cạn chén này!"
Lý Trường Thọ thuận thế nâng chén rượu. Bắt đầu khen ngợi ngược lại, chỉ mới vài câu, liền thổi phồng đến mức khiến cho bốn vị Long Vương gia híp mắt cười khẽ, không ngừng gật đầu, trong đáy lòng thầm khen Hải Thần cao minh...
Sau bữa tiệc, bọn họ vốn sẽ bắt đầu 【 chọn long nhập thần 】.
Lúc này Lý Trường Thọ đã sắp xếp xong xuôi hết thảy, trải qua quá trình sau đó, Long Tộc liền có thể lấy được những thần vị cấp thấp này.
Nhưng, vào thời điểm quan trọng này, Long Vương Bắc Hải đột nhiên mở miệng nói: "Lần tuyển chọn con cháu Long Tộc tiếp nhận thần vị Thiên Đình này, vốn là sự tình đáng giá ăn mừng. Ta thấy Hải Thần đã bố trí vô cùng hoàn mỹ, cũng sẽ không xảy ra sai lầm gì, không bằng mời chúng đạo hữu Hồng Hoang đến đây làm chứng."
Lý Trường Thọ: "…"
Chuyện này cũng khó tránh khỏi...quá xấu hổ!
Mắt thấy ba vị Long Vương khác chuẩn bị gật đầu, Lý Trường Thọ vội nói: "Long Vương gia, theo ý kiến của bần đạo, lần này Thiên Đình ban thưởng đều là chức vị hộ pháp tuần hải, cũng không phải là thần vị cấp cao, gióng trống khua chiêng như vậy, có thể làm hao tổn anh danh của Long Tộc hay không?"
"Sẽ không." Long Vương Nam Hải nói: "Đây là chuyện nên làm."
Long Vương Bắc Hải cười nói: "Hồng Hoang đều biết quẫn cảnh của Long Tộc chúng ta, chẳng bằng dựa vào cơ hội này để cho bọn hắn biết được, chúng ta đã giao hảo cùng với Thiên Đình."
"Thiện." Long Vương Đông Hải chậm rãi gật đầu, kết luận vấn đề này.
Lý Trường Thọ nhíu mày, suy nghĩ về ích lợi và tác hại của việc này.
Long Cung chủ động tuyên dương việc này, thật ra là biến tướng tuyên dương uy nghiêm của Thiên Đình, cũng là tuyên bố với bên ngoài Long Cung đảo hướng Thiên Đình, giúp Thiên Đình tăng cao cảm giác tồn tại.
Đây là việc tốt đối với bản thân hắn, tương đương với không làm gì cũng lập công.
Chỉ là những thiết kế hiện tại của hắn sẽ phải bày ra ở trước mặt cao thủ bên ngoài Long Tộc, nhất là chính mình còn ngồi ở trên bảo toạ sẽ phun sương trắng kia, không ngừng quay người...
Cảm giác xấu hổ quả mức nồng đậm.
Thế là, giải thi đấu Long Cung trì hoãn thêm nửa tháng, Long Tộc bắt đầu phát thiệp mời, mời các lộ cao thủ đến đây xem lễ.
Lý Trường Thọ lo lắng rằng đến lúc đó tất nhiên sẽ có quân cờ Tây Phương Giáo trà trộn vào, cũng phải làm một chút bố trí, đề phòng bị bọn họ làm rối tung việc này...
Nhưng Lý Trường Thọ cũng không thể dự liệu được, việc này đã trở thành đại sự quan trọng của Long Tộc!
Nửa tháng sau, ở trong chủ điện Thủy Tinh Cung kín người hết chỗ, trước điện còn có không biết bao nhiêu thân ảnh tụ tập.
Vào lúc Lý Trường Thọ ấn nút màu đỏ ở phía trước, ở trong sương trắng tứ tán, một vị Long Tử quay người...
Đùi nhà mình - Đại Pháp Sư âm thầm ẩn nấp, cùng với Triệu đại gia Triệu Công Minh, tất cả đều bật cười, các cao thủ Hoàng Long Chân Nhân, Kim Ngao Đảo Thập Thiên Quân được Long Tộc mời tới làm khách quý, cũng đều híp mắt cười khẽ.
Mà Thiên Tướng Hoa Nhật Thiên xen lẫn ở bên trong chúng Thiên Tướng【 bảo vệ ý chỉ 】, đang ngồi ở chỗ khách quý bên cạnh Đông Mộc Công bưng ý chỉ.
Cùng đến xem lễ với Hoàng Long Chân Nhân là Phúc Đức kim tiên Vân Trung Tử, cùng với đông đảo tiên nhân Xiển Giáo Ngọc Hư Cung, đã từng tuyên dương thanh danh Hải Thần ở các nơi.
Còn có mấy vị tiên nhân Tiệt Giáo ở trên Kim Ngao Đảo rảnh rỗi...
Hết thảy đều lộ ra biểu tình tán thưởng.
Danh xưng dân chơi Hải Thần, đã truyền khắp Hồng Hoang kể từ đây, làm đề tài cho người ta nói chuyện say sưa.
...
Mặc dù quá trình có một chút xấu hổ, nhưng ở dưới sự xử lý của Lý Trường Thọ, mười sáu thần vị cấp thấp vẫn dã thuận lợi phát xuống.
Con cháu Long Tộc được chọn lựa, một nửa là con cháu Long Vương Tứ Hải, một nửa là tuấn kiệt Long Tộc xuất thân trong sạch, năng lực xuất chúng.
Thần vị ban thưởng xuống, nghiệp chướng Thiên Đạo hạ xuống bị triệt tiêu, mười sáu vị Long Tử Long Nữ này đều có một chút đột phá.
Sau đó bọn hắn sẽ tuần tra Tứ Hải, Lý Trường Thọ cũng cho bọn hắn một ít lời khuyên, bảo bọn hắn làm việc thiện tích đức, cứu trợ những sinh vật gặp nạn, tuyên dương uy danh của Thiên Đình, không thể làm những sự tình tăng thêm nghiệp chướng.
Lúc này mười sáu vị Long Tử Long Nữ đều đã là thủ hạ của Lý Trường Thọ, Lý Trường Thọ cũng có thể tùy thời tước đoạt thần vị trên người bọn hắn.
Sau khi tuyên chỉ, Lý Trường Thọ, Đông Mộc Công, liền cùng với binh tướng Thiên Đình chủ động rời đi, náo nhiệt trong biển cũng không có liên hệ quá lớn với bọn hắn.
Lý Trường Thọ thừa cơ đổi một cỗ Đạo Nhân Giấy trở về Thiên Đình, mà Đạo Nhân Giấy thay đổi sau khi âm thầm rời khỏi Long Cung Đông Hải, đã đợi một lúc trên một hòn đảo nhỏ.
Trong biển đột nhiên xuất hiện một đoàn mây mù, một đạo thân hình miễn cưỡng được xưng tụng là thon dài bước ra từ mây mù, dạo bước mà đến trên mặt biển, khuôn mặt thường thường không có gì lạ, quanh người có một cỗ đạo vận huyền diệu tự nhiên...
Chính là Huyền Đô Đại Pháp Sư.
Đại Pháp Sư cười nói: "Cảnh giới đã củng cố như thế nào?"
"Đã an ổn." Lý Trường Thọ vái chào, cười nói: "Đa tạ Đại Pháp Sư đã hộ pháp cho đệ tử."
Đại Pháp Sư lập tức cười đến híp cả mắt, mang theo sự ranh mãnh hỏi: "Là muốn cám ơn ta hộ pháp cho ngươi, hay là đa tạ ta đã tìm một vị hộ pháp cho ngươi?"
Lý Trường Thọ: "…"
"Đại Pháp Sư, sự tình Vân Tiêu tiên tử, đệ tử thật sự có một chút...ừm, trở tay không kịp."
Huyền Đô Đại Pháp Sư cười không nói, cũng không trêu ghẹo nhiều, chỉ nói: "Hiếm khi ta hạ giới một lần, hay đi dạo với ta một chút đi, sau đó ta có lẽ sẽ bế quan một thời gian ở bên trong Động Suất Cung."
Lý Trường Thọ nói: "Xin Đại Pháp Sư cứ yên tâm, đệ tử sẽ không để cho Nhân Giáo gặp phiền toái."
"Lời ấy sai rồi." Đại Pháp Sư cười nói: "Phiền phức là gì? Nếu là sự tình mà ta cũng vô pháp giải quyết, mới xem như là phiền phức. Thời cơ Long Tộc Nhập Thiên đã dần dần thành thục, lúc ngươi nên xuất thủ không cần cố kỵ. Lão quân đã truyền đan đạo xuống, lúc này ngươi đã xem như một nửa đệ tử của lão sư, nếu có người xúc phạm ngươi, đó chính là xé da mặt của lão sư. Cẩn thận chặt chẽ mặc dù không sai, nhưng cẩn thận quá phận, làm cho lão sư cảm thấy ngươi nhát gan sợ phiền phức, vậy thì có một chút không tốt."
Lý Trường Thọ vái chào thật sâu: "Đệ tử tuân theo lời dạy bảo của Đại Pháp Sư!"