Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 369 - Chương 369.

Chương 369. - Chương 369. -

Lý Trường Thọ ngoại trừ đa tạ, cũng không biết phải nói gì thêm.

Sự tình đi đến Bắc Câu Lô Châu chăm nom Vu Tộc đã đáp ứng Ngưu Đầu Mã Diện trước đây, cũng phải sớm đưa vào lịch trình.

Hắn mặc dù luôn cẩn trọng, nhưng lương tâm là vẫn còn có một chút.

Đưa tiễn Ngưu Đầu Mã Diện, Lý Trường Thọ tiếp tục bận rộn công việc trùng kiến miếu Hải Thần, trong đáy lòng cũng bắt đầu lên kế hoạch, nên làm như thế nào để gõ lại thế lực ven biển của Tây Phương Giáo.

Đến mà không trả lễ thì không hay!

Người hiền bị bắt nạt, yêu tốt bị tiên cưỡi!

Nếu như biểu hiện của chính mình quá mềm yếu, ngược lại là không phù hợp với cục diện bây giờ.

Ừm, Hải Thần Giáo bọn hắn trịnh trọng hứa hẹn, ở dưới tình huống bình thường, sẽ không sử dụng loại pháp bảo có quá nhiều lực sát thương như "Triệu đại gia".

Nếu như Lý Trường Thọ nhớ không lầm, Tây Phương Giáo còn có một nhóm thủ hạ đại yêu biển sâu...

Thiên Đình, cũng nên trọng chấn uy danh.

Nhưng mà Lý Trường Thọ cũng không nghĩ tới chính là, hai vị cao thủ Vu Tộc vừa đưa tiễn, liền chuyển hướng...

Bay về hướng Đông Thắng Thần Châu.

"Ngưu, chúng ta làm như thế nào mới có thể tìm được Lý Trường Thọ - vị bằng hữu của Hải Thần kia, vừa rồi vì sao lại không hỏi Hải Thần chuyện này? Hí hí!"

"Mã, ngươi không cảm thấy ngại với Hải Thần sao, làm hỏng thần miếu của người ta, ăn của người ta, cầm đồ của người ta, còn muốn đi lừa bằng hữu của người ta? Bò...Ò...——"

"Thế nhưng mà, chúng ta chẳng qua là đi tìm một ít gia vị..."

"Ngươi cảm thấy gia vị mỹ vị như vậy, chi phí sẽ thấp sao? Trước hết phải ngẫm nghĩ chúng ta có vật gì, có thể đổi được những bảo bối này."

"Thông đạo tái sinh nhanh lâu dài?"

"Ừm, thứ này cũng không tệ..."

【Tứ Hải Thần Trường Canh cẩn tấu, Ngọc Đế bệ hạ giám cẩn:

Tiểu thần phụng mệnh bệ hạ, giám sát biển cả, tuần tra Tứ Hải, gần đây có một chút vấn đề.

Bây giờ Long Tộc mới quy tâm, người sinh lòng hướng tới đối với Thiên Đình càng ngày càng tăng, nhưng những lo lắng trong nội bộ Long tộc vẫn chưa được giải quyết và những rắc rối bên ngoài vẫn còn tồn tại. Chuyện tiếp cần từ từ không nên sốt ruột, tìm ích lợi trong ổn định.

Bây giờ tiểu thần có một sách lược có thể dùng, lấy việc Thiên Đình luyện binh làm lý do, mời Long Tộc xuất binh, cùng nhau trấn áp Tứ Hải yêu ma.

Việc này có ba ích lợi cho Thiên Đình...】

"Ừm?"

Trên Thiên Đình, tại phủ đệ Hải Thần, trong thư phòng.

Lý Trường Thọ đang châm chước dâng sớ đột nhiên dừng bút, cảm giác được đại trận bên ngoài Tiểu Quỳnh Phong bị người xâm nhập, tâm thần lập tức trở về trên người Đạo Nhân Giấy ở trên Tiểu Quỳnh Phong.

Đó là một vị đệ tử tuần sơn cưỡi bạch hạc đến, thân hình ở trên không trung, quan sát các nơi trên Tiểu Quỳnh Phong, trong tay còn cầm lệnh bài sơn môn.

Tiên thức của Lý Trường Thọ đảo qua các nơi tiên môn, đầu tiên là trừng mắt nhìn, sau đó vô thức nghiêng đầu, một dấu chấm hỏi nhỏ như nấm chậm rãi hiện lên trên trán.

Đạo lý hắn đều hiểu...

Không, lần này, đạo lý hắn cũng có một chút không hiểu!

Ngưu Đầu cùng với Mã Diện là làm sao lại chạy đến Độ Tiên Môn rồi?

Đừng tưởng rằng tháo mũ đội đầu ra ta liền không nhận ra, cái bụng to kềnh kia còn chưa xẹp, trên cổ còn có màu sắc khác biệt rõ ràng, chiến vận đặc thù của Vu Tộc, người khác cũng rất khó bắt chước.

Ngưu Đầu Mã Diện hẳn là đã phát hiện ra điều gì?

Vị đệ tử cưỡi bạch hạc kia hô: "Trường Thọ sư huynh có ở trong núi không? Có bạn tốt đến tìm ngươi!"

Quả nhiên là đến tìm chính mình...

Vào giờ phút này, đệ tử Độ Tiên Môn cảnh giới Nguyên Tiên Lý Trường Thọ, chính là đang ngồi ở bên trên đóa mây trắng trở về Đông Thắng Thần Châu từ Nam Thiệm Bộ Châu kia.

Vong Tình thượng nhân phụ trách cưỡi mây, sư tổ Giang Lâm Nhi lôi kéo thiếu nữ chuyển thế thân Hoàn Giang Vũ sư bá, nghe Linh Nga đánh đàn tấu nhạc, Hữu Cầm Huyền Nhã cùng với Tửu Cửu ở bên cạnh tiếp khách.

Sư phụ Tề Nguyên đưa lưng về phía các nàng, dựa vào Lý Trường Thọ cùng nhau đả tọa tu hành...

Trong đáy lòng Lý Trường Thọ suy nghĩ, chính mình ngược lại là không thể để lộ ra sơ hở.

Đệ tử tuần sơn giẫm lên bạch hạc dạo qua một vòng ở bên hồ, phát hiện ra mấy căn nhà tranh đều bị trận pháp che chở, bên ngoài treo thẻ gỗ "không có nhà".

Cũng may, tiếng rên rỉ của linh thú trong núi, làm cho vị đệ tử tuần sơn này kịp thời phát hiện ra, thiếu nữ cao to đang chơi đùa với đám linh thú trong Linh Thú Quyển.

Vị đệ tử này run run, hầu kết run rẩy, cưỡi bạch hạc cẩn thận từng li từng tí bay đi.

Ở bên trong Linh Thú Quyển, Hùng Linh Lỵ đánh ngã một con gấu đen cao hai trượng, nhìn vào bàn tay đầy thịt của con gấu đen, nước mắt lập tức chảy vào trong bụng.

Có thể làm thịt!

Chờ mấy người biểu huynh trở về, liền có thể cùng nhau chưng tay gấu ăn!

Con gấu này lớn lên rắn chắc lại đáng yêu, nhưng hấp hơi quá lãng phí, còn có thể...

"Chuyện kia, xin hỏi..." Đệ tử tuần sơn nhẹ giọng và lễ phép hỏi: "Tiền bối, Trường Thọ sư huynh có ở trên núi không?"

"Ồ? Sao lại gọi ta là tiền bối? Ta mới bao nhiêu tuổi!" Lúc này Hùng Linh Lỵ mới phát hiện ra có người, quay đầu nhìn lại, trên cái đầu nhỏ tràn đầy tò mò.

Đệ tử tuần sơn sửng sốt, trong đáy lòng nhớ đến lời đồn trong môn phái, vội nói: "Hóa ra là Hùng sư thúc, đệ tử đến tìm Trường Thọ sư huynh, ngoài sơn môn có hai vị hảo hữu của Trường Thọ sư huynh đến tìm."

Hùng Linh Lỵ vừa muốn mở miệng, tiếng nói của Lý Trường Thọ đã là rơi vào trong đáy lòng của Hùng Linh Lỵ.

Biểu huynh không phải đã đi ra ngoài sao?

Quả nhiên, Hải Thần đại nhân đâu đâu cũng có.

Hùng Linh Lỵ ho một tiếng, gằn từng chữ nói: "Biểu huynh của ta nói biểu huynh không có ở nhà."

Đệ tử tuần sơn cùng với Hùng Linh Lỵ mặt đối mặt, cùng nhau trừng mắt nhìn.

Hùng Linh Lỵ nâng bàn tay cường trán còn muốn lớn hơn tay gấu, đập mạnh vào cái miệng anh đào nhỏ, lo lắng dậm chân.

"Không phải, ý của ta là, biểu huynh của ta không có ở nhà, biểu huynh có việc ra ngoài rồi! Dựa theo lời nói của biểu huynh ta, nhiều nhất khoảng mấy canh giờ nữa liền có thể trở về. Được rồi, ngươi cứ chuyển đạt như vậy cho hảo hữu của biểu huynh là được rồi."

"Vâng, đệ tử sẽ làm như vậy."

Vị đệ tử tuần sơn này không dám ở lâu, cưỡi bạch hạc vội vàng bay đi, Hùng Linh Lỵ lúng túng gãi gãi đầu.

Không nghĩ tới người cơ trí như nàng, lại cũng có thời điểm ăn nói vụng về như thế!

Lý Trường Thọ cười truyền âm nói: "Không có việc gì, coi như không có chuyện gì phát sinh, bận cứ làm việc của ngươi là được."

Hùng Linh Lỵ lập tức khéo léo đáp ứng.

Hiện nay tu vi cao, tỉ lệ gánh chịu cũng tăng lên thẳng tắp, Lý Trường Thọ cũng sẽ không bởi vì những chi tiết nhỏ này mà trách móc nặng nề Hùng Linh Lỵ.

Tiên thức đuổi theo, nhìn vị đệ tử tuần sơn kia sau khi về chỗ sơn môn bẩm báo, lại nghe Ngưu Đầu cùng với Mã Diện nói thầm vài câu thương lượng...

Hai huynh đệ này không biết tới làm gì, chỉ nói là đi dạo ở phụ cận sơn môn Độ Tiên Môn một chút, nửa ngày sau lại đến tìm Lý Trường Thọ.

Bình Luận (0)
Comment