Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 403 - Chương 403. "Thuỷ Thần" Của Sông Hồ

Chương 403. "Thuỷ Thần" của sông hồ Chương 403. "Thuỷ Thần" của sông hồ

Bảo châu mà Thần Nông tiền bối cho chính là bảo vật ngũ hành, lúc này còn không có cách nào phán đoán phải chăng là bảo vật tiên thiên, nhưng sau đó chính mình có thể dựa vào vật này, gia tăng sản lượng đại nghiệp trồng đậu của Thiên Đình.

Mang về Tiểu Quỳnh Phong là rất không có khả năng, nếu như bảo châu này bị nhận ra, sơ hở cũng quá rõ ràng.

Đối với mỗi một vị Nhân Hoàng sau khi về hưu, Lý Trường Thọ đều cho đủ nhiều kính ý, cùng với cảnh giác.

Có thể trở thành Nhân Hoàng Nhân Tộc tại ngày xưa, các vị tiền bối tuyệt đối không phải nhân vật tâm tư đơn giản.

Chính mình sau này, cũng không biết sẽ còn gặp lại Hỏa Vân Động hay không, đại khái là vẫn sẽ có...

Mây nhập mờ mịt gian, thiên phong chớ ngăn cản.

Không bao lâu, Trung Thiên Môn đã ở trong tầm mắt, Lý Trường Thọ cưỡi mây bay về phía trước, có Thiên Tướng đi về phía trước chào đón, xác minh thân phận, cũng tra xét kỹ càng ngọc điệp ra vào của Lý Trường Thọ...

Nhìn bộ dáng cẩn thận tỉ mỉ của vị Thiên Tướng này, Lý Trường Thọ lập tức an tâm hơn rất nhiều.

Cũng tán thưởng một câu đối với Hoa Nhật Thiên "thành viên ban kỷ luật Thiên Đình"!

Leo lên Lăng Tiêu bảo điện, Lý Trường Thọ thành công phục mệnh, dâng ngọc điệp lấy được từ chỗ của Phục Hi tiền bối lên, do Ngọc Đế chính thức hạ chỉ, phổ biến sự tình "Tế tự thiên địa" tại Nam Thiệm Bộ Châu.

Có Hải Thần Giáo của Lý Trường Thọ làm cơ sở, vấn đề này sẽ không quá khó để bắt đầu. Nhưng trong khi dẫn dắt phàm nhân tế tự thiên địa, cũng rất dễ dàng động đến hương hỏa Đạo Môn...

Đằng sau việc này còn cần Lý Trường Thọ dẫn đầu, cho người mượn danh nghĩa giáo, trao đổi cùng với đại đệ tử chủ trì giáo vụ của Xiển Giáo, Tiệt Giáo, như thế liền sẽ không rơi vào cái cớ "Thiên Đình không tuân theo Thánh Nhân Đạo Môn ".

Chuyện này, Lý Trường Thọ còn muốn mời Đại Pháp Sư xuất mã. Bây giờ ý chỉ của Ngọc Đế bệ hạ vẫn còn chưa ngưng tụ thành, cũng không cần sốt ruột.

Mỗi một phần ý chỉ của Ngọc Đế bệ hạ, đều phải trải qua mấy chục thậm chí là mấy trăm năm.

Cũng không biết có phải là do Lý Trường Thọ quy vị Hải Thần hay không, lại vì nguyên nhân Long Tộc đạt được một phần nhỏ thần vị cấp thấp, liên quan giữa Thiên Đạo cùng với Thiên Đình đã càng thắm thiết hơn một chút.

Căn cứ vào hồi bẩm của tiên quan Thông Minh Điện, tốc độ ngưng tụ ý chỉ của Ngọc Đế, đã tăng lên trọn vẹn...một thành.

Lần này Lý Trường Thọ tự nhiên không phải là "Đi không được gì", tuy rằng đã đạt được không ít chỗ tốt trong Hỏa Vân Động, nhưng Ngọc Đế bệ hạ nên thưởng vẫn là muốn thưởng.

Ngọc Đế ban thưởng vài kiện bảo vật trang trí phủ đệ, chuyện này có thể bỏ qua không tính.

Thiên Đình hạ xuống một chút công đức, cũng không bằng lần trừ yêu tại Nam Hải, Tây Hải trước đây.

Việc này xem như là một cái ngòi nổ, kế tiếp còn có một số lớn công đức có thể kiếm...

Lý Trường Thọ xin trở về phủ đợi tuyên, Ngọc Đế bệ hạ mỉm cười đưa mắt nhìn.

Thiên Tướng Hoa Nhật Thiên đã chờ ở phụ cận Lăng Tiêu bảo điện, sau khi【 ngẫu nhiên gặp 】cùng với Lý Trường Thọ, cùng nhau cưỡi mây trở về Phủ Hải Thần.

Hai cỗ hóa thân bốn mắt nhìn nhau ở trên mây, lại đồng thời thi triển ra kỹ nghệ truyền thống của Thiên Đình—— truyền âm ở trước mặt.

Hoa Nhật Thiên hỏi: "Hải Thần ái khanh, ở bên trong Hỏa Vân Động, có nhìn thấy vị Nhân Hoàng Toại Nhân Thị kia hay không?"

Lý Trường Thọ đáp: "Bệ hạ thế nhưng là có việc muốn tìm vị tiền bối này? Vị tiền bối này dường như là đang chữa thương, tiểu thần chưa từng nhìn thấy."

"Vào trước khi thành Thiên Đế, ta từng phụng lệnh lão sư, luân hồi lịch luyện tại phàm tục, đã từng hiệu mệnh dưới trướng của Toại Nhân Thị." Trong ánh mắt của Ngọc Đế toát ra một chút cảm khái, thở dài: "Không nghĩ tới, cho tới bây giờ thương thế của hắn vẫn chưa khỏi hẳn."

Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ, hỏi: "Tiểu thần mạo muội hỏi một câu, tu vi của bệ hạ ngài bây giờ như thế nào? Bệ hạ xin chớ suy nghĩ nhiều, tiểu thần là lo lắng..."

"Ha ha, ái khanh không cần khẩn trương, có yêu cầu như vậy, cũng là hợp tình lý, dù sao thì chuyện ái khanh muốn cân nhắc cũng quá mức phức tạp."

Ngọc Đế cười nói: "Nói như thế này đi, chỉ cần ta ở trong Thiên Đình, trừ phi lão sư cùng với mấy vị sư huynh sư tỷ đích thân tới, thì không có ai có thể tổn thương ta."

Thực lực của Ngọc Đế quả nhiên thâm bất khả trắc, lại có lực lượng Thiên Đạo che chở, càng là không giống với các cao thủ khác...

Như thế, Lý Trường Thọ cũng hơi an tâm một chút.

Ngọc Đế lại hỏi sự tình đối phó với Lục Áp đạo nhân, hỏi Lý Trường Thọ có thể nghĩ ra thượng sách gì.

Gần đây Lý Trường Thọ bận việc tìm kiếm Lạc Bảo Kim Tiền, cũng không có lo lắng nhiều về việc này, chỉ có thể tùy tiện ứng phó, uyển chuyển biểu đạt sự lo lắng của mình đối với Ngọc Đế.

Phía sau Lục Áp đạo nhân rất có thể là một vị Thánh Nhân, trừ phi là bắt được nhược điểm của Lục Áp, làm cho người ta không còn lời nào để nói, lập tức diệt sát ngay tại chỗ, nếu không thì rất khó diệt trừ...

Nói một cách đơn giản, độ khó rất lớn.

Đôi quân thần Thiên Đình này không ngừng truyền âm thương nghị, mãi cho đến trước phủ Hải Thần, Hoa Nhật Thiên mới vừa lòng thỏa ý, cáo từ rời đi.

"Ngọc Đế bệ hạ có một chút để bụng đối với sự tình Lục Áp." Lý Trường Thọ nhíu mày.

Điều khiển Đạo Nhân Giấy Hải Thần trở về Phủ Hải Thần, lấy ra hai kiện linh bảo đạt được từ chỗ của Đại Vũ tiền bối kia, Lý Trường Thọ cẩn thận suy nghĩ.

Thanh Định Hải Thần Châm này, tác dụng lớn nhất đối với hắn mà nói, chính là lực lượng công đức trên đó.

Nhưng muốn rút lực lượng công đức ra cũng không dễ dàng, Lý Trường Thọ cũng không biết cụ thể nên thao tác như thế nào, chỉ có thể tạm thời thu cây côn sắt này vào.

Thật đúng là ứng với câu kia...

Ta muốn cây gậy sắt này để làm gì.

Còn kiện Thuỷ Văn Hà Đồ kia, Lý Trường Thọ ngược lại là có một chút vừa ý.

Hắn đã suy tính sơ qua, cảm thấy kiện bảo đồ này, dường như còn có trợ giúp đối với sự tình Long Tộc, cũng không vội mà luyện chế thành bảo vật dùng để đấu pháp.

Thu hồi bảo đồ này, chuẩn bị chuyển tâm thần về bản thể, trong đáy lòng Lý Trường Thọ mới hiểu ra——sau đó dựa vào chỉ dẫn của bảo đồ này, có thể phân đất phong hầu cho không ít Long Tộc, trở thành "Thuỷ Thần" của sông hồ!

Lại là một khoản công đức lớn có thể cầm, nhưng còn chưa tới tay.

...

Tâm thần trở về bản thể, Lý Trường Thọ canh giữ ở trước lò luyện đan, thoáng có một chút xuất thần.

"Nếu như Ngọc Đế bệ hạ có thể lách qua vị Hải Thần ta này, âm thầm diệt trừ Lục Áp đạo nhân, vậy thì hoàn mỹ."

Kể từ đó, chính mình vừa không cần gánh chịu nhân quả, cũng không cần phải lo lắng sẽ bị Thánh Nhân lão gia "điểm danh".

Đại kiếp Phong Thần cũng sẽ bởi vậy mà xuất hiện một chút biến hóa, tối thiểu là thứ Đinh Đầu Thất Tiến Thư khiến cho người ta vừa nghe liền sợ mất mật kia, liền có thể rời trận trước thời hạn.

"Thiên Đạo có cân, không nên tồn tại tà thuật chú pháp biến thái như thế mới đúng." Lý Trường Thọ bấm ngón tay tính toán, tìm tòi trong trí nhớ của mình.

Bình Luận (0)
Comment