Một luồng nước biển được huy động, bao bọc chiếc thuyền gỗ này, hơi trôi nổi ở phía trên mặt biển, lúc bay nhanh vô cùng bình ổn, người trên thuyền cũng sẽ không phát giác ra được bất luận sóng gió gì.
Trong khoang thuyền, những nhạc sĩ phàm tục kia dụng tâm tấu nhạc, vũ cơ nhanh nhẹn nhảy múa, cũng không làm mất đi lễ độ của mình.
Tất cả mọi người đều có hộ khẩu tại An Thủy Thành, ai còn chưa thấy qua mấy vị thần tiên?
Huống chi, bọn họ còn cho thêm tiền!
Khoang thuyền mặc dù cũng coi như rộng rãi, nhưng dù sao cũng chỉ là vật dụng thế gian, không quá đặc biệt.
Ở trong khoang thuyền chính chỉ có một chiếc bàn thấp, Ngọc Đế ngồi ở chủ vị, Lý Trường Thọ cùng với Đông Mộc Công ngồi ở hai bên trái phải, cũng chỉ có thể bảo trì khoảng cách nửa trượng cùng với mấy vị vũ cơ kia.
Lý Trường Thọ cũng biết, Ngọc Đế cũng không phải là xuống để đi dạo, mà là vì chờ chờ kế sách của mình có một chút nóng nảy, đích thân hạ phàm đi gây phiền phức cho Lục Áp đạo nhân.
Cho nên, chiếc thuyền này lao vùn vụt dọc theo bờ biển, chạy tới Tây Hải.
Tối thiểu nhất, cũng phải đi đến nơi gặp được Lục Áp đạo nhân lần trước, bồi bệ hạ...ý tứ ý tứ.
Trên đường, Ngọc Đế cùng với hai vị trọng thần của chính mình này, nói tới mấy vị Thiên Tướng tương đối tích cực gần đây, sắp xếp để họ được thăng chức.
Lúc bọn họ nói chuyện, những nhạc sĩ và vũ cơ kia, chỉ có thể cảm giác được vài vị thần tiên này đang cười trò chuyện, lại không cách nào nghe được bọn họ đang cụ thể nói cái gì.
Vốn dĩ, chủ đề ở giữa ba vị quân thần Thiên Đình này cũng còn tính là bình thường, nhưng không biết tại sao, nói lấy nói để, chủ đề liền bị dẫn tới trên người Vương Mẫu nương nương...
"Trường Canh!" Ngọc Đế hơi nhíu mày: "Gần đây Vương Mẫu cố ý tổ chức thịnh yến bàn đào tại Dao Trì, lần này không giống với những lần trước, muốn mời một ít tiên nhân Tam Giáo.
Đây cũng là một phần tâm ý của Vương Mẫu, muốn mượn sự tình thịnh yến bàn đào, làm cho Thiên Đình chúng ta nhiều thêm một chút phân lượng ở trong mắt tiên nhân Tam Giáo. Ngươi cảm thấy việc này thế nào?"
"Việc này..." Lý Trường Thọ trầm ngâm đôi chút, cẩn thận suy nghĩ.
Hắn rất muốn nói một câu việc này không ổn.
Mời tiên nhân Tam Giáo đến Thiên Đình hưởng dụng bàn đào, đối với Thiên Đình mà nói, chỗ tốt chỉ có hai phương diện —— hơi gia tăng một chút độ thiện cảm của tiên nhân Tam Giáo đối với Thiên Đình, hơi gia tăng cảm giác tồn tại của Thiên Đình ở trong thiên địa.
Nhưng lại đầy rẫy rủi ro.
Lúc này phần lớn tiên nhân Tam Giáo đều không để Thiên Đình vào mắt, cảm thấy Thiên Đình bất quá chỉ là do Đạo Môn lập ra, ba vị Thánh Nhân lão gia đều ở phía trên Thiên Đình.
Nếu như Thiên Đình quá chú trọng hình thức, đề cao vị trí của Thiên Đế, sẽ rất dễ dàng liền chọc giận một ít đệ tử Thánh Nhân Tam Giáo.
Chỉ cần một chút ngôn ngữ mỉa mai, việc này coi như làm lớn chuyện.
Chớ nói chi là, còn có tồn tại "Ngụy đại lão" như Nhiên Đăng đạo nhân, có khả năng muốn nhìn Thiên Đình cùng với Đạo Môn trở mặt.
Lý Trường Thọ nói: "Bệ hạ, tiểu thần cảm thấy, thời cơ vẫn còn chưa thành thục."
"Ồ?" Ngọc Đế cười nói: "Vậy thì Trường Canh ngươi cảm thấy, khi nào mới là thời cơ tổ chức thịnh yến bàn đào?"
Vậy dĩ nhiên là muốn chờ đào chín, cướp đoạt, khỉ sinh...
Khục, đùa thôi, đùa thôi, đây cũng không phải là chuyện có thể nói ra.
"Phân đất phong hầu Long Tộc Tứ Hải, nâng cao uy danh Thiên Đình." Lý Trường Thọ nói: "Tiểu thần cảm thấy, khi đó mới có thể xem như là thời cơ chín muồi."
Ngọc Đế nghe vậy hai mắt tỏa sáng, gật đầu nói phải.
Đông Mộc Công ở một bên thì là thành thành thật thật nghe, cũng không có dự định phát biểu gì.
Lý Trường Thọ lập tức cùng với Ngọc Đế cẩn thận nói về bước phát triển kế tiếp của sự tình Long Tộc, lúc này bọn họ đã nắm giữ một bộ phận chủ động, không cần nhất định phải chờ Tây Phương Giáo ra chiêu.
Nhưng việc này không thể quá gấp, bước từng bước vững chắc mới là lựa chọn tốt nhất.
Tiếng nhạc bất tận, ăn uống linh đình.
Chiếc thuyền này được thần lực Hải Thần của Lý Trường Thọ gia trì, rất nhanh liền bay qua chỗ ngoặt tây nam Ngũ Bộ Châu, tiến vào Tây Hải.
Ngọc Đế đang trò chuyện vui vẻ cùng với Lý Trường Thọ đột nhiên nhíu mày, cười nói: "Trường Canh, ở ba mươi sáu ngàn dặm phương hướng tây bắc, nơi đó giống như có mấy vị Long Tử đang vui đùa. Vừa vặn, thừa dịp cơ hội này, ta đi xem một chút đức hạnh của mấy vị Thái tử Long Tộc này như thế nào."
Lý Trường Thọ cười gật đầu, trong đáy lòng lại là nói thầm một hồi.
Long Tử tụ hội?
Vì sao Ngao Ất chưa từng nói với chính mình việc này?
Lúc này cũng không phải là thời điểm nghĩ chuyện này, Lý Trường Thọ lập tức điều chỉnh phương hướng chiếc thuyền gỗ này, tiến về phương hướng Ngọc Đế nói tới.
Mà Ngọc Đế cũng rất hào hứng: "Đến, đến! Sau đó ta cùng với Mộc Công liền ra vẻ phụ thần của ngươi, ngươi chớ có làm lộ thân phận của ta. Sau này đã muốn dùng Long Tộc, ta làm sao cũng muốn tìm kiếm thực chất của bọn họ, nắm chắc tâm lý mới được."
Lý Trường Thọ giải thích nói: "Bệ hạ, Long Tộc đến từ Viễn Cổ, gánh vác nghiệp chướng, phần lớn tộc nhân sống mơ mơ màng màng, mà mấy vị Thái tử Long Tộc là nghiêm trọng nhất. Căn cứ theo sự hiểu rõ của tiểu thần, Ngao Ất xem như là có động lực nhất bên trong Thái tử Long Tộc."
"Ngao Ất quả thật là một hạt giống tốt, ngày sau có thể có tác dụng lớn." Ngọc Đế bệ hạ gật đầu nói một câu, sau đó liền thúc giục Lý Trường Thọ đổi chỗ ngồi.
Lý Trường Thọ kiên trì ngồi xuống, Ngọc Đế lập tức che giấu khí tức bản thân, thu lại uy nghiêm Thiên Đế, công đức không hiện, khí vận không lộ.
Ngọc Đế lại yêu cầu Đông Mộc Công hóa thành diện mạo một trung niên nam nhân, mới tiếp tục nói chuyện phiếm cùng với Lý Trường Thọ.
Lý Trường Thọ: "…"
Vị bệ hạ này, thuần túy chính là hạ phàm tản bộ, thuận tiện xem thử có thể gặp được Lục Áp hay không?
Việc này, hắn cũng không giúp được Long Tộc cái gì, đều phải dựa vào biểu hiện của mấy vị Long Tử này như thế nào.
Nếu như vừa vặn gặp được tình huống khó coi gì, như vậy cũng sẽ không giúp Long Tộc, dù sao thì sự tình Long Tộc Nhập Thiên, đối với Thiên Đình, Long Tộc mà nói là xem như một cuộc hợp tác cả hai cùng có lợi mà thôi.
Thuyền gỗ phi nhanh, hơn ba vạn dặm vội vàng mà qua.
Từ xa xa chỉ thấy một chiếc tàu vỏ sò biển khổng lồ với đường kính hàng trăm trượng nổi trên bề mặt biển, bảo quang lấp lánh trên đó, Hải Nữ nhảy múa thành đàn, tiếng nhạc tung bay trăm dặm.
Từng vị Tiên Giao Binh xếp hàng ngoài rìa, mặt hướng ra biển cả, khuôn mặt trang nghiêm.
Ở bên cạnh chiếc tàu vỏ sò, có mười mấy chiếc bàn thấp với các món ngon và rượu ngon, xung quanh đều có mỹ cơ vờn quanh, hơn mười vị thanh niên, trung niên khuôn mặt người, uống rượu trò chuyện ở chỗ này, đã là có một chút hành vi phóng túng.
"Chúng ta thật muốn đi?" Lý Trường Thọ nhỏ giọng hỏi một câu.
"Đi." Ngọc Đế bệ hạ híp mắt cười, truyền âm nói: "Ái khanh mau thả khí tức ra, xem bọn hắn phản ứng ra sao."
Đây là thuộc về "Câu long" phải không?