Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 454 - Chương 454. Độn Thuật Không Gian

Chương 454. Độn thuật không gian Chương 454. Độn thuật không gian

Đại Pháp Sư trầm ngâm một chút, nói: "Ta nói có thể tùy tâm sở dục, lại không thể vượt khuôn phép. Nếu ta ra tay đối với Chuẩn Đề Thánh Nhân, kỳ thật cũng là làm mất mặt lão sư, hơn nữa thần thông của Thánh Nhân khó lường, giao hòa cùng với Thiên Đạo, liên thông cùng với thiên địa, tuyệt đối không phải có nhiều trọng bảo là liền có thể chiến thắng."

Tiểu tháp run rẩy, lập tức thu liễm hào quang, dường như đang hờn dỗi.

Lý Trường Thọ ở bên cạnh vội nói: "Đại Pháp Sư, là đệ tử suy nghĩ không chu toàn, chỉ cân nhắc gã ve sầu thoát xác như thế nào, vẫn chưa cân nhắc đến thần thông bảo mệnh của gã sẽ là như vậy. Nếu như lúc ấy có thể giấu một bộ phận Đạo Nhân Giấy ở bên cạnh, sau khi vụ nổ kết thúc lại nổ một lần nữa hẳn là sẽ không có chuyện về sau."

"Việc này không phải lỗi của ngươi." Đại Pháp Sư ấm giọng nói: "Ngươi đã làm hết sức xuất sắc, nếu để ta dùng tu vi giống ngươi đi làm sự tình như thế, tất nhiên là không làm được gọn gàng như thế. Bất quá, trải qua chuyện này, Trường Thọ ngươi cũng có thể an tâm, người phương tây tất nhiên sẽ không còn dám trực tiếp ra tay đối với ngươi."

Trong lúc nói chuyện, Đại Pháp Sư lấy ra ngọc phù từ trong tay áo tay, nhẹ nhàng đẩy ngọc phù, đưa cho Lý Trường Thọ.

"Ngày hôm nay thấy ngươi dùng bí pháp thủy độn, lại cơ hồ có thể bỏ xa Kim Thiền, mới biết thiên phú cao nhất của Trường Thọ ngươi, là ngay ở bên trên độn pháp chi đạo. Hãy cầm vật này đi, vốn muốn để cho ngươi an tâm tu hành, không nên phân tâm ở trên những thần thông này."

Lý Trường Thọ dùng hai tay tiếp nhận ngọc phù, cẩn thận từng li từng tí nhìn vào trong đó...

Lòng kích động, tay run rẩy!

Từ nay về sau, còn có môn độn thuật nào mà ta không có!

Độn thuật không gian!

Tên của môn độn thuật này rất đơn giản, chính là «Không gian độn».

Nhưng căn cứ vào định lý "Chữ càng ít chuyện càng lớn", ba chữ phổ thông này, tuyệt đối khó lường!

"Cảm tạ Đại Pháp Sư ban thưởng pháp." Lý Trường Thọ thu hồi ngọc phù, tự nhiên không thể lập tức lĩnh hội.

Đại Pháp Sư cười nói: "Ngày hôm nay ngươi cũng coi như nhìn thấy Thánh Nhân, có cảm ngộ gì hay không?"

Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Đệ tử kỳ thật không có ý tưởng gì, cũng không thể nhìn thấy bộ dáng Thánh Nhân, hơi có một chút tiếc nuối...Đại Pháp Sư, đệ tử cảm thấy việc này còn có thể tiếp tục thao tác, không nên bỏ qua như vậy."

"Ngươi muốn làm như thế nào? Có gì cứ nói."

"Đệ tử muốn mượn lực lượng Long Tộc, lan truyền một ít tin tức ra ngoài." Lý Trường Thọ trầm ngâm đôi chút, cẩn thận suy nghĩ, chậm rãi nói: "Ví dụ như là...Viễn Cổ có hung thú tên Kim Thiền sáu cánh, trời sinh tính hung tàn, tàn sát vô số sinh linh, thần thông quảng đại, có tốc độ cực nhanh, am hiểu pháp thuật không gian. Nếu có thể bắt được hung thú này, không thể trực tiếp đánh giết, xác ve có thể dùng để luyện chế linh đan, người phục dụng linh đan này, chưa trường sinh thì có thể trường sinh, là Kim Tiên thì có thể khiến cho đạo cảnh bản thân viên mãn. Nhờ vào đó tạo áp lực cho phương tây, làm cho Kim Thiền không có thời gian xoay sở."

Hai mắt của Huyền Đô Đại Pháp Sư tỏa sáng, sau đó liền tràn đầy tán thưởng mà nhìn Lý Trường Thọ.

Coi như là Thiên Địa Linh Lung Huyền Hoàng Tháp đang hờn dỗi cũng nhẹ nhàng rung động, hào quang lại xuất hiện, khí tức huyền hoàng không ngừng rơi xuống, hai sợi linh niệm truyền vào trong đáy lòng của Lý Trường Thọ cùng với Đại Pháp Sư...

"Đây là đã nhặt được bảo? Lòng đen như vậy, phải nhanh chóng gặp lão gia nhà ta!"

Lý Trường Thọ cùng với Đại Pháp Sư không khỏi quay mặt nhìn nhau, hoàn toàn không dám nói tiếp.

Thật sự có một chút bị hù dọa.

...

Lúc Huyền Hoàng Tháp rời đi, có một chút lưu luyến không rời, trong miệng hùng hùng hổ hổ.

Nó thật sự muốn ở lại với Lý Trường Thọ, che chở Lý Trường Thọ xông xáo khắp nơi, tạo sóng gió tại Tứ Hải.

Mặc dù Lý Trường Thọ rất muốn gật đầu đáp ứng, nhưng không có gan, chỉ có thể liên tục cảm kích, cảm tạ ân hộ mệnh của Huyền Hoàng Tháp tiền bối...

Mặc dù ở bên trong đấu pháp trước đây, Huyền Hoàng Tháp vẫn chưa phát huy ra nửa phần uy năng, nhưng đây là một phần bảo hộ, một phần an tâm, là cảm giác an toàn mà Lý Trường Thọ tha thiết ước mơ!

Hơn nữa, không có Đại Pháp Sư ở phía sau, bản thể Lý Trường Thọ cũng sẽ chỉ tu hành trong núi, bản thân cũng không có việc vui gì, Huyền Hoàng Tháp đoán chừng rất nhanh liền sẽ ngán.

Đại Pháp Sư đưa Lý Trường Thọ trở về Độ Tiên Môn, Lý Trường Thọ thì là đưa mắt nhìn Đại Pháp Sư trở về Động Suất Cung Thiên Đình.

Trong mật thất dưới đất, Lý Trường Thọ bắt đầu suy nghĩ một lần nữa về kế hoạch bắt ve chính mình làm ra.

Mặt mũi dày và phong cách hành sự của "Ná cao su", so với dự liệu của Lý Trường Thọ trước đây, hơi có một chút khác biệt.

Mặt mũi là thực sự dày...

Không hổ là tồn tại có thể nói ra "Hồng Hoang hữu duyên cùng với phương tây chúng ta".

Thánh Nhân như vậy, nếu như trực tiếp ra tay bóp chết tiểu đệ tử Nhân Giáo như mình, Lý Trường Thọ sẽ không có nửa điểm ngoài ý muốn.

Nhất là, ngày hôm nay chính mình đã đối mặt trực tiếp với Chuẩn Đề Thánh Nhân, sau này chỉ sợ là càng phải cẩn thận hơn một chút.

Ừm, kiên trì vững vàng trong núi mười vạn năm không lay được!

Lý Trường Thọ kiểm tra những món đồ chơi nhỏ phòng thôi diễn trên người, cẩn thận cảm thụ đạo vận Huyền Hoàng Tháp lưu lại, sau đó cẩn thận thể hội, lại nhận ra một tia mịt mờ, có một chút gần với đạo vận của Huyền Hoàng Tháp.

Đó chính là một chút uy năng Thái Cực Đồ che giấu lai lịch của chính mình, trọng bảo Nhân Giáo cắt đứt suy tính giáo vận!

Lý Trường Thọ cười khẽ.

Linh bảo như Huyền Hoàng Tháp lại có tính tình như thế, thật sự không biết mấy kiện trọng bảo Thái Cực Đồ, Phong Hỏa Bồ Đoàn, lại là tính nết nào.

Nếu đều là những lão ca táo bạo, vậy quả nhiên là phi thường náo nhiệt.

"Thánh..." Lý Trường Thọ thở ra một hơi, lấy ra hai đồng tiền trong tay áo, đặt ở trước mặt chính mình.

Trước đây ở bên trong miếu Hải Thần, thừa dịp Đại Pháp Sư ở đó, Lý Trường Thọ đã âm thầm thử sử dụng công đức uẩn dưỡng hai đồng tiền này, nhưng cũng không có dị tượng gì xuất hiện.

Lúc này, lớp "đệm" trên hai đồng tiền kia đã rút đi hơn phân nửa, hiện ra màu vàng.

Lý Trường đặt hai tay trên hai đồng tiện, lại điều ra một chút Thiên Đạo công đức ở trong cơ thể mình, rót vào bên trong đồng tiền.

Đinh ~ Hai đồng tiền nhẹ nhàng rung động, phát ra âm thanh run động giòn tan, một tia linh niệm yếu ớt truyền vào trong đáy lòng Lý Trường Thọ...

Nhưng mà, chênh lệch giữa bảo vật cùng với bảo vật, đã được thể hiện một cách trực quan.

Giống như Thiên Địa Linh Lung Huyền Hoàng Tháp, không chỉ có thể chủ động giao lưu cùng với người chấp chưởng, còn có thể nói học đùa, khục, còn vô cùng tiếp cận với sinh linh, biết nhận lệnh của Thánh Nhân lão gia, tích cực như là một kẻ trăm vạn năm không được nói.

Bình Luận (0)
Comment