Đại Pháp Sư nhíu nhíu mày đối với Lý Trường Thọ, trong mắt mang theo vài phần ranh mãnh, cười nói: "Nhân duyên Tam Tinh Củng Nguyệt của ngươi, không bằng đều gọi qua nhìn một chút?"
Lý Trường Thọ cười khổ, nói: "Đại Pháp Sư, đệ tử một lòng tu hành..."
"Bên trong rừng hoa đào, sự tình Vân Tiêu sư muội, ta thế nhưng là đã nghe nói qua."
"Chuyện này…" Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Sự tình về Vân Tiêu tiên tử, đệ tử cũng là muốn hỏi Đại Pháp Sư một câu, ngài đã làm gì?"
Đại Pháp Sư nói: "Chẳng qua là mời nàng dùng Hỗn Nguyên Kim Đấu giúp ngươi độ kiếp, cho nàng một bức chân dung của ngươi, vẫn chưa làm nhiều chuyện khác."
"Vậy...như thế nào sẽ..." Trán của Lý Trường Thọ lập tức nhăn thành chữ "Xuyên".
"Ài, đừng có suy nghĩ nhiều." Đại Pháp Sư khoát khoát tay nói: "Loại sự tình nhân duyên này, Nguyệt Lão cũng đều nói là không rõ, ngươi làm việc trầm ổn, khuôn mặt anh tuấn, được Vân Tiêu sư muội thưởng thức chẳng lẽ không phải hợp tình lý? Từ xưa đến bây giờ tuấn tài tuy nhiều, nhưng ổn trọng giống như ngươi, thật sự không nhiều. Có lẽ Vân Tiêu sư muội, chính là bị điểm ấy của ngươi hấp dẫn. Thêm chút sức, cố gắng một chút, ta sẽ dốc toàn lực giúp ngươi trên chuyện này, tranh thủ đến ngày ngươi trở thành đại thần thông giả, Nhân Giáo chúng ta có thể nhiều hơn hai vị đại thần thông giả!"
Lý Trường Thọ: "…"
Chuyển chủ đề, chuyển chủ đề, tiếp tục nói nữa, nói không chừng Đại Pháp Sư có thể lôi Lão Quân ra!
Lý Trường Thọ hỏi: "Đại Pháp Sư thế nhưng là bị Tây Hải kinh động đến?"
"Không sai!" Huyền Đô Đại Pháp Sư hơi nhíu mày, ra hiệu cho Lý Trường Thọ ngồi xuống, nói: "Bây giờ Long Tộc vừa quy Thiên Đình, nếu như Long Tộc bị thương nặng, Thiên Đình tất nhiên là sẽ vì thế mà bị liên luỵ, không thể không đề phòng. Ngươi đã chuẩn bị như thế nào?"
Lý Trường Thọ cười nói: "Trước đây chỉ có sáu ~ bảy thành nắm chắc, Đại Pháp Sư ngài đích thân đến, nắm chắc đã đến chín thành."
"Ồ?" Đại Pháp Sư cười nói: "Nói rõ chi tiết."
"Lúc này Long Cung Tây Hải nhìn như là trung tâm vòng xoáy, kỳ thật không phải!" Lý Trường Thọ nói: "Long Cung Tây Hải bị thẩm thấu quá mức nghiêm trọng, vị trí Hải Nhãn Tây Hải, đã hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay của Tây Phương Giáo. Căn cứ vào quan sát của đệ tử trong khoảng thời gian này, Tây Phương Giáo cố ý dùng Hải Nhãn bức bách, đập Long Cung một đòn trúc, muốn đặt Long Tộc Tây Hải vào dưới trướng Linh Sơn."
Đại Pháp Sư chậm rãi gật đầu, lại nói: "Theo lý thuyết, Thiên Đình cùng với phương tây đánh cờ, có thể được bảy ~ tám phần mười Long Tộc đã coi như viên mãn. Nhưng nếu bỏ mặc không quan tâm, lại khác biệt gì so với phương tây?"
"Đại Pháp Sư dạy phải." Lý Trường Thọ cười nói: "Cho nên, từ trên đại nghĩa mà nói, Long Tộc lúc này đã là phụ thuộc Thiên Đình. Trước đây đệ tử đã bẩm báo với Ngọc Đế bệ hạ, ý của bệ hạ, là điều động lực lượng Thiên Đình, muốn bảo vệ nguyên khí Long Tộc không tổn hại, dùng chuyện này để biểu lộ ra ân tình của Thiên Đình. Hơn nữa, Long Vương Đông Hải, Nam Hải, Bắc Hải cũng đã liên lạc, Long Tộc cũng sẽ toàn lực ứng phó, ứng đối với phương tây. Nửa tháng trước, cũng có người Tây Phương Giáo từng tới miếu Hải Thần của đệ tử."
"Ồ? Bọn họ nói cái gì?"
Lý Trường Thọ cong khóe miệng lên, nhỏ giọng thầm thì: "Gương mặt của phương tây lúc này đã là vô lại, ỷ vào một giáo Nhị Thánh, trực tiếp nói đối với đệ tử, bọn họ mưu đồ Long Tộc lâu như vậy, cũng không thể mất cả chì lẫn chài. Còn nói cái gì, lần này nhường một bước, sau này dễ gặp nhau."
"Ha ha ha ha!" Đại Pháp Sư lập tức vỗ tay cười to: "Bọn người kia, làm việc vẫn còn như lúc Thượng Cổ, không có một chút tiến bộ nào. Lần này ta tới chính là trợ giúp Long Tộc sống qua kiếp nạn này, Nhân Giáo chúng ta dốc hết sức đỡ long lên trời, vào giờ phút này tự nhiên không thể ngồi xem mặc kệ. Trường Thọ, có cần ta cũng đi đến Hải Nhãn Tây Hải?"
"Đại Pháp Sư ngài lại kiểm tra đệ tử." Lý Trường Thọ châm chước ngôn ngữ, nói: "Phương tây có khả năng sẽ chỉ đông đánh tây, cố tình bày nghi trận. Đệ tử đã đề nghị Long Cung Tứ Hải co binh lực vào, các nơi đều không thể phớt lờ, lại căn cứ vào tình hình lúc này mà nói, vấn đề có khả năng xảy ra nhất, ngược lại là Bắc Hải. Nói thẳng một chút, nếu như Hải Nhãn Tây Hải xảy ra chuyện, người đi lấp Hải Nhãn tất nhiên là chúng long Tây Hải, há sẽ không hao tổn thực lực của bản thân bọn hắn?"
Đại Pháp Sư không khỏi híp mắt cười khẽ: "Không sai, xác thực phải có suy tính như vậy, Trường Thọ ngươi đã làm loại bố trí nào?"
"Đệ tử vẫn chưa làm quá nhiều, cũng chỉ là nói ra một chút xíu đề nghị cho Long Tộc." Lý Trường Thọ cười nói: "Long Tộc đến từ Viễn Cổ, cũng không phải là kẻ vớ vẩn, kỳ thật không cần đệ tử đi khoa tay múa chân."
Đại Pháp Sư nhẹ nhàng khẽ khịt mũi, hai mắt không khỏi tỏa sáng: "Trù nghệ của sư muội ngươi cũng không tệ, mạnh hơn nhiều so với bản lĩnh nướng cá của ngươi."
Lý Trường Thọ mỉm cười gật đầu, đương nhiên sẽ không nói loại lời "do ta dạy" này.
Người khoe khoang, tất bị ép.
Hắn lại nói: "Sự tình Long Tộc, sau đó đệ tử sẽ bẩm báo kỹ càng cho ngài, nói xong sự tình Long Tộc, đệ tử còn có hai việc nhỏ khác muốn xin ngài ra tay."
"Ha ha ha, một chút đề nghị của ngươi, không phải là phải nói ba ngày ba đêm?"
Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ, nghiêm mặt nói: "Nửa ngày là đủ."
Đại Pháp Sư: "…"
【 Thật sự chỉ là "một" chút đề nghị. 】
...
Thái độ của Đại Pháp Sư đối với lời đồn như vậy chẳng qua là cười trừ, làm cho trong lòng Lý Trường Thọ, lại nhiều hơn mấy phần kính nể đối với Đại Pháp Sư.
Chỉ có thể nói, người nam nhân này không hổ danh xưng Đại sư huynh Đạo Môn!
Nhân vật giống như vậy, lòng dạ tâm tính sớm đã không thể dùng suy nghĩ của thường nhân để suy đoán, nếu như có người tung tin đồn nhảm về Lý Trường Thọ hắn như vậy, hắn tất nhiên sẽ...
Có một chút tức giận.
Trên Tiểu Quỳnh Phong ngày hôm nay có khách quý đến, Lý Trường Thọ cũng không dám tùy tiện gọi sư phụ, sư thúc tới bái kiến.
Linh Nga làm mấy món thức nhắm sở trường, Lý Trường Thọ lấy ra rượu ngon chính mình sản xuất, Đại Pháp Sư hỏi sự tình Long Tộc, cũng coi như tìm xong chủ đề.
Đại Tiểu Pháp Sư đối ẩm, chính là một bữa tiệc vui vẻ.
Linh Nga ở một bên rót rượu thêm đồ ăn, lời nói không lọt vào tai, trong lòng cách bên ngoài.
Trong đáy lòng Linh Nga đang có một chút vui vẻ.
Nàng có thể cảm giác được rõ ràng, độ kiếp và phi thăng của chính mình qua đi, thái độ của sư huynh có chuyển biến rõ ràng đối với nàng.
Tối thiểu nhất, sư huynh không còn coi nàng là trẻ con chưa có lớn lên. Ngày hôm nay chưởng môn, Đại Pháp Sư hiện thân, sư huynh cũng đều cố ý để cho nàng ở bên cạnh nghe...
Mặc dù cảm thấy sư huynh có thể là đang bồi dưỡng một chút, về sau có khả năng có càng nhiều pháp bảo người sống.
Nhưng nàng không quan tâm, trong đáy lòng tóm lại là hạnh phúc, bước chân càng trở nên thanh thoát.