"Hì hì." Vân Tiêu cười khẽ: "Hỏi cũng được, ngươi có thể thẳng thắn đối với ta, ta làm sao có thể không thành thật với đối với ngươi?"
Lý Trường Thọ giang hai tay: "Vẫn còn may không phải là cởi mở."
Ý cười của Vân Tiêu không khỏi càng đậm.
Trong đáy lòng Lý Trường Thọ suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Thường nghe người ta nói, gặp mạnh thì mạnh, gặp yếu thì yếu, đây là chuyện tốt hay chuyện xấu?"
Vân Tiêu tiên tử không khỏi oán trách: "Ngươi thật đúng là muốn kiểm tra ta?"
Coi như là oán trách, lại cũng là ôn nhu như thế.
Sau khi nàng thận trọng suy nghĩ, đáp: "Theo ta, đó hơn phân nửa là chuyện tốt."
"Sai, chuyện này vô luận cân nhắc từ phương diện nào cũng đều là chuyện xấu." Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Đầu tiên chính là sự mạnh yếu của bản thân bất ổn, biến số quá nhiều. Tiếp theo phải dựa vào sự mạnh yếu của địch thủ để quyết định sự mạnh yếu của bản thân, chính là bị người nắm mũi dẫn đi. Tính kế sự tình, trọng yếu nhất chính là có tiết tấu của chính mình, không thể bị địch thủ ảnh hưởng...tất nhiên, đây cũng chỉ là một chút thiển kiến của ta."
Vân Tiêu tiên tử cẩn thận suy tư, chậm rãi gật đầu, cười nói: "Vân Tiêu thụ giáo."
Lý Trường Thọ hắng giọng, lại hỏi: "Nếu như tiên tử ngươi so đấu mưu lược cùng với người khác, ngươi cân nhắc sâu hơn, đến tầng thứ năm, mà người bên cạnh chẳng qua là đến tầng thứ ba, cục diện này có phải là thắng chắc?"
Vân Tiêu vô thức đưa tay vén lọn tóc, nói: "Cũng không phải là thắng chắc, đôi khi mưu tính quá nhiều, ngược lại sẽ bị đối phương chó ngáp phải ruồi phá mất."
"Thiện." Lý Trường Thọ yên lặng tán thưởng.
Vân Tiêu cười hỏi lại: "Vậy thì Thuỷ Thần đại nhân, ngươi có phương pháp giải quyết tình huống như vậy không?"
"Rất đơn giản, đững vững tại mỗi một tầng."
Vân Tiêu lập tức rơi vào suy tư, cẩn thận suy nghĩ…
Đúng vào lúc này, Lý Trường Thọ nhíu lông mày lại, thấy được đóa mây trắng bay tới từ trên bầu trời kia, cùng với vô số Thiên Binh trên đó.
Binh mã Thiên Đình?
Không ở lại Nam Thiên Môn, vì sao lại chạy đến nơi này rồi? Đây không phải là chơi phục binh thành minh bài?
Tiếp đó, Lý Trường Thọ thấy được Nhật Thiên Nguyên Soái đứng ở phía trước Thiên Binh...
【 Vậy thì không sao. 】
Lý Trường Thọ nói: "Tiên tử có muốn đi qua cùng với ta?"
"Ừm." Vân Tiêu tiên tử ôn nhu nói: "Ngươi không sợ ta sẽ rước lấy phiền phức cho ngươi, vậy thì ta sẽ không ngại."
Lý Trường Thọ đột nhiên cười, cưỡi mây mang Vân Tiêu tiên tử nghênh đón binh mã Thiên Đình.
Đến gần mười vạn đại quân này, Vân Tiêu khẽ ồ một tiếng: "Công Đức Kim Thân, Thiên Đạo gia trì, đây không phải là hóa thân của Ngọc Đế sư thúc đó chứ?"
Lý Trường Thọ: "…"
Trời ạ, đại lão Đạo Môn đều có thể nhận ra trong thoáng chốc!
Cỗ hóa thân này của Ngọc Đế đúng là quá thất bại!
Mặc dù vẫn như cũ khiến cho Thọ đỏ mắt...
Vân Tiêu dừng ở bên ngoài mây, vẫn không tiếp tục tiến về phía trước, hiển nhiên là không muốn đối mặt cùng với Thiên Đế, không thì hành lễ hay không hành lễ cũng đều không ổn.
Lý Trường Thọ tiến về phía trước, cùng với Hoa Nhật Thiên làm lễ lẫn nhau, Hoa Nhật Thiên nhíu mày một hồi đối với hắn.
"Thuỷ Thần, vị tiên tử kia là ai?" Hoa Nhật Thiên cười nói: "Làm sao lại không giới thiệu với ta một chút?"
Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Đó là bạn tốt của ta, đại đệ tử ngoại môn Tiệt Giáo, Vân Tiêu tiên tử."
Hai mắt của Hoa Nhật Thiên tỏa sáng, lại thuận thế tiến lên kề vai sát cánh, nhẹ nhàng đánh một quyền vào xương sườn dưới của Lý Trường Thọ, thấp giọng nói một câu: "Được lắm Thuỷ Thần!"
Nhưng...
Đinh!
Hoa Nhật Thiên cảm giác chính mình như là đánh vào phía trên hàng rào không gian, một tia lực phản chấn cuốn ngược mà về theo quyền phong.
Huyền Hoàng Tháp?
Hoa Nhật Thiên nhìn Lý Trường Thọ, lại nhìn bóng người xinh xắn bị mây mù bao khỏa ở nơi xa, vào giờ phút này vẫn như cũ không có cách nào thấy rõ kia...
Lý Trường Thọ bình tĩnh truyền âm: "Vân Tiêu tiên tử đã sớm nhận ra bệ hạ."
Hoa Nhật Thiên thu hồi cánh tay trong nháy mắt, ưỡn ngực ngẩng đầu, chiến giáp trên người tản mát ra ánh sáng nhàn nhạt, để cho chính mình nhìn nhiều hơn một chút uy phong, nhiều hơn một chút uy nghiêm.
"Khục, ừm! Thuỷ Thần, ở nơi nào Nam Hải có chiến sự căng thẳng? Chúng ta tiến đến chi viện, cũng tránh để cho càng nhiều sinh linh bị đồ thán."
"Hoa Nguyên Soái đừng vội." Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Thế cục các nơi lúc này, Long Cung vẫn còn có thể ứng đối, chúng ta đã đến rồi, không bằng liền đi đến Hải Nhãn gần đây trấn thủ, đó mới là tử huyệt của Long Tộc."
"Thiện!" Hoa Nhật Thiên gật gật đầu, sau đó hai người liếc nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra mấy phần nghi vấn.
Hải Nhãn...đi như thế nào?
Long Tộc đều đã giấu đi Hải Nhãn Tứ Hải, Đạo Tổ lại dùng đại pháp lực che đậy thiên cơ Cửu Ô Tuyền, đề phòng bị người tìm được Cửu Ô Tuyền họa loạn thiên địa.
Vào giờ phút này, chỉ sợ là không có Long Cung Nam Hải chỉ dẫn, hoặc là Thánh Nhân lão gia suy tính, cũng không tìm được...
Chợt nghe truyền âm của Vân Tiêu tiên tử lọt vào tai: "Đạo hữu, bên ngoài chín vạn dặm phương hướng đông nam có một chút dị trạng, không gian đang rung chuyển, hình như có một số lớn sinh linh na di."
Đạo tâm của Lý Trường Thọ run nhẹ, lập tức thấp giọng thương nghị hai câu đối với Hoa Nhật Thiên.
Sau đó Lý Trường Thọ cùng với Vân Tiêu đi phía trước dẫn đường, tiến đến chỗ không gian rung chuyển, Hoa Nhật Thiên mang theo Thiên Binh chạy đến từ phía sau.
Trên đường, Vân Tiêu lại thừa cơ hỏi: "Nếu như nơi đây là phương tây đánh nghi binh, lại nên làm như thế nào?"
"Lúc này còn không có cách nào kết luận rốt cuộc phải chăng là đánh nghi binh, phương hướng đối phương tiến công, có thể là một trong Hải Nhãn Tứ Hải, dù sao thì việc bọn hắn muốn làm, chính là bức Long Tộc giao bảo khố ra."
Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Nhưng, tiên tử...đững vững ở mỗi một tầng, ta cũng không chỉ là tùy ý nói một chút. Mặc dù lúc này nắm chắc không tính quá cao, nhưng cũng đã làm xong chuẩn bị ứng đối."
"Như vậy, cụ thể nắm chắc như thế nào?"
"Chín thành bốn lăm." Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ, vì độ chuẩn xác của ngôn ngữ, lại tăng thêm một câu: "Đại khái."
Đây chính là chỗ Hải Nhãn?
Lý Trường Thọ nhìn về phía hải vực có vẻ như không có vật gì ở phía trước, trong đáy lòng xẹt qua hết ý nghĩ này đến ý nghĩ khác.
Hắn thi triển Hóa Hình Thuật hóa thành một con hải ngư, vào giờ phút này vẫn chưa gây nên sự chú ý của những thân ảnh trong đáy biển kia...
Mấy ngàn đạo thân ảnh này, là dũng mãnh tiến ra từ bên trong một rãnh biển đằng xa, nơi đó có một tòa Không Gian Na Di Đại Trận, lúc này đại trận này vẫn còn đang vận chuyển.
Ngay vào lúc vừa rồi, Vân Tiêu tiên tử còn nhắc nhở hắn, sao không đi phá huỷ Không Gian Na Di Đại Trận kia, chặt đứt đường lui và viện quân của những kẻ này.
Lý Trường Thọ thận trọng giải thích vài câu...
"Thứ nhất, lần này Tây Phương Giáo lấy ra nội tình, muốn đập Long Tộc đòn trúc, nếu như tiêu diệt toàn bộ đám binh mã phương tây này, đại khái sẽ dẫn tới đại lão không muốn thể diện."