Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 549 - Chương 549.

Chương 549. - Chương 549. -

Cầm lấy tấu biểu, nhấc phất trần lên, Lý Trường Thọ điều chỉnh biểu tình, để cho chính mình nhìn có một chút sầu lo, bất đắc dĩ, cưỡi mây đi về hướng Lăng Tiêu bảo điện.

Lúc này tiên thần trong Lăng Tiêu bảo điện đã tản đi, Ngọc Đế ngồi ở trên bảo tọa đọc tấu biểu, nhìn như hoàn toàn không có chuyện phát sinh.

Lý Trường Thọ đến từ ngoài điện, thở dài ở trước cửa, sau đó bước nhanh tới.

Nhưng hắn vừa tới trước đài cao, còn chưa kịp mở miệng, Ngọc Đế áo trắng trên bảo tọa đã khẽ thở dài...

"Tích lũy nột nửa nguyên hội...ái khanh, Long Tộc tử thương như thế nào?"

Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Mặc dù tổn hại nguyên khí, cũng tổn thương gân cốt, nhưng tổn thất ở dưới tình huống như vậy đã là nhỏ nhất, toàn bộ đều nhờ vào sự hi sinh của Hoa Nhật Thiên Nguyên Soái. Bệ hạ, lần này tiểu thần tính kế không đủ, mưu tính khiếm khuyết, bố cục không chặt chẽ, còn xin bệ hạ giáng tội!"

"Ái khanh sao phải ôm sai lầm vào trong người?" Ngọc Đế ấm giọng nói: "Chuyện này là do hung linh làm loạn, Thiên Đình không mạnh, Long Tộc vẫn còn ở chế độ cũ, ái khanh đã dốc hết toàn lực, dù sao thì lực lượng Thiên Đình ái khanh có thể dùng, xa xa không đủ ứng đối với cường địch như vậy. Việc này, lỗi là do ta."

"Bệ hạ..."

"Được rồi, ái khanh đang tranh cái gì?"

Thanh niên áo trắng này đứng dậy, cười vòng đi qua bàn ngọc, đi xuống từng bước.

Y liếc nhìn cửa điện, đỉnh điện Lăng Tiêu bảo điện phun ra hào quang óng ánh, bao vây lại toàn bộ Lăng Tiêu bảo điện, những Thiên Binh thủ vệ ngoài điện kia cũng bị ngăn cách ở bên ngoài.

Ngọc Đế thở dài, ngồi ở trên bậc thang đài cao, vỗ vỗ gạch đá bạch ngọc ở bên người đối với Lý Trường Thọ...

"Trường Canh ái khanh, đến ngồi. Ngày hôm nay chúng ta không phải là Thiên Đế Thuỷ Thần, tâm sự một phen thật tốt."

Lý Trường Thọ do dự đôi chút, vẫn là đi đến bậc thang, ngồi xuống một chỗ phía dưới Ngọc Đế hai cái bậc thang.

Ngọc Đế thấy thế cười một tiếng, tiến xuống một bước, cười nói: "Trường Canh, ngươi cảm thấy phương tây sẽ đại hưng vào khi nào? Nếu như phương tây đại hưng, Thiên Đình chúng ta nên ứng đối ra sao? Đừng có nói lời hoa mỹ, ta muốn nghe một chút lời nói trong lòng ngươi."

"Bệ hạ, vấn đề này của ngài làm cho tiểu thần thực sự xấu hổ." Lý Trường Thọ nhíu nhíu mày: "Phương tây lúc này bị Đạo Môn đè ép, khí vận trong thiên địa vốn là chỉ có như vậy, Đạo Môn nếu như hưng thịnh, đương nhiên sẽ không đồng ý cho phương tây đại hưng."

Ngọc Đế hỏi: "Ngươi đang cảm thấy, Đạo Môn cùng với phương tây phải có một trận chiến?"

Lý Trường Thọ: "..."

Từ lúc này, nơi đây, dựa theo xu thế Hồng Hoang mà nói, trận đại kiếp tiếp theo, xác thực hẳn là từ chủng tộc đại chiến biến thành đại giáo tranh chấp.

Nhưng tình huống thực tế là...

Tổng thể Đạo Môn không có để phương tây vào mắt, khí vận Đạo Môn quá mạnh, cực thịnh mà suy đưa tới đại kiếp Phong Thần, nội bộ Tam Giáo loạn chiến, Tây Phương Giáo thừa cơ điên cuồng đào chân tường, lại mượn móc nối giữa kiếp nạn Tây Du cùng với Nhân Tộc ngày sau, từ đó triệt để đại hưng.

Đây là kịch bản của Thiên Đạo, hắn cũng không dám nói lung tung, hiện tại cũng chỉ có thể nói một câu:

"Những gì bệ hạ nói cũng giống như những gì tiểu thần nghĩ."

Ngọc Đế lập tức lộ ra nụ cười hài lòng, nhưng tiếp đó lại thở dài.

Hôm nay, Ngọc Đế xác thực rất phiền muộn.

"Bệ hạ." Lý Trường Thọ nhỏ giọng hỏi: "Phải chăng là đau lòng cỗ Công Đức Kim Thân kia?"

"Nếu là ngươi thì ngươi có...khục, không sai." Ngọc Đế chậm rãi gật đầu: "Nhưng Công Đức Kim Thân này của ta, cũng chỉ bất quá là dùng để đi lại tại Thiên Đình, làm giám sát mà thôi."

Lý Trường Thọ lấy ra một túi bảo nang từ ống tay áo: "Bệ hạ, tiểu thần chuẩn bị cho ngài một món đồ chơi nhỏ."

"Ồ?" Ngọc Đế lập tức trở nên hào hứng, mở bảo nang này ra, phát hiện ra ở bên trong là một viên "đan dược" cỡ lớn, phía trên viên đan dược này ẩn chứa lực lượng âm dương ngũ hành.

Ở sau viên "Đan dược" này, còn có một tờ người giấy dài một thước...

Lý Trường Thọ cười nói: "Đây là hóa thân có phẩm chất cao nhất bên trong những hóa thân tiểu thần dùng, đặc biệt dâng cho bệ hạ."

Ngọc Đế đẩy bảo nang trở về, sau đó đưa tay điểm ra một chùm ánh vàng đối với phía trước, cười nói: "Mời Ái khanh xem."

Ánh vàng kia hóa thành một tráng hán khôi ngô uy phong đường đường, ôm quyền đối với Lý Trường Thọ, dùng giọng thô to nói: "Mạt tướng Triệu Đắc Trụ, xin chào Thuỷ Thần!"

Nhiều công đức như vậy?

Lý Trường Thọ ngưng mắt tra xét một phen, trong lòng cảm thấy chua xót.

Đây bất quá chỉ là một cỗ hóa thân bình thường, thực lực cảnh giới Kim Tiên sơ giai, chẳng qua dán một tầng công đức ở bên ngoài hóa thân...

Nhưng đối với hành vi mạo xưng là trang hảo hán của Ngọc Đế bệ hạ, Lý Trường Thọ cũng không dám nói gì, chẳng qua là đứng dậy hoàn lễ, thuận thế vỗ hai cái mông ngựa.

Xem ra, tác phong và kỷ luật của Thiên Đình, Ngọc Đế bệ hạ là muốn dốc hết sức duy trì.

Ngọc Đế thu hồi cỗ hóa thân này, cười hỏi: "Trường Canh, khi nào ta có thể uống được rượu mừng của ngươi cùng với Vân Tiêu sư điệt?"

"Bệ hạ, ta cùng với Vân Tiêu tiên tử chỉ có thể tính là tri kỷ..."

"Ừm, năm đó ta và Ngô sư muội mới tới Thiên Đình cũng là trước tiên làm tri kỷ, hiện tại nhoáng một cái, Long Cát cũng đã sắp trưởng thành."

"Bệ hạ, ở chỗ tiểu thần có một phong tấu biểu, nếu không thì ngài xem qua trước?"

"Đánh trống lảng, cũng không phải là phong phạm của Thuỷ Thần Thiên Đình!" Trong mắt Ngọc Đế mang theo vài phần ranh mãnh, thuận tay tiếp nhận tấu biểu thật dầy Lý Trường Thọ đưa cho, đọc cẩn thận.

Rất nhanh, Ngọc Đế liếc nhìn Lý Trường Thọ, cau mày nói: "Trường Canh, ngươi có phải bởi vì sự tình Long Tộc bị Tây Phương Giáo tính kế mà bị kích thích?"

"Vì sao bệ hạ lại hỏi như thế?" Lý Trường Thọ cũng có một chút ngây ngẩn.

Ngọc Đế cầm tấu biểu, cười nói: "Nhìn những gì ngươi viết, sáu bước kế hoạch khuếch trương trăm vạn Thiên Binh bên trong trăm năm...tầm quan trọng của Âm ty Địa Phủ luân hồi đối với quyền lực của Thiên Đế...kế hoạch hợp nhất Địa Phủ cùng với phương án chỉnh đốn cải cách Địa Phủ...sáu kế sách hợp nhất đại Luyện Khí Sĩ trong ba ngàn thế giới...Trường Canh, ngươi đây là muốn dốc hết sức, ở bên trong mấy trăm năm, kéo thực lực Thiên Đình lên một cái bậc thang mới? Lại có trước đó, lúc ngươi để Mộc Công bẩm báo sự tình Long Tộc, tận lực bỏ qua Tây Phương Giáo, chỉ nhắc tới những hung linh làm loạn kia. Nguyên bản ta còn tưởng rằng ngươi có quá nhiều kiêng kị, không muốn trêu chọc Thánh Nhân. Không nghĩ tới, ngươi là nhẫn nhịn một hơi, trước tiên muốn trừ hai cánh tay của Tây Phương Giáo!"

Lý Trường Thọ đứng dậy vái chào, nghiêm mặt nói: "Những gì thần viết trong tấu biểu, thực sự hi vọng Thiên Đình sớm ngày cường thịnh, không còn chịu khuất nhục như ngày hôm nay, chứ tuyệt đối không có tâm tư trả thù!"

"Trường Canh đừng vội, ta chỉ bất quá là cảm thấy tấu biểu này viết quá tốt, không nhịn được trêu chọc hai ngươi câu." Ngọc Đế ấm giọng nói: "Nội dung trong tấu biểu này, kỳ thật ở bên trong mười hai kế sách ngươi viết năm đó đã đại khái đề cập qua, cũng là sự tình ta vẫn luôn đang suy tư trong những năm này. Ngày hôm nay chúng ta liền nói về tấu biểu này, hãy quay lại và ngồi xuống!"

"À, vâng." Lý Trường Thọ thành thành thật thật ngồi trở lại vị trí cũ.

Bình Luận (0)
Comment