"Thiện!" Triệu Đắc Trụ cười đến híp cả mắt: "Như vậy ta ngày hôm nay, liền xem bản lĩnh của Trường Canh ái khanh."
Lý Trường Thọ vái chào: "Tiểu thần lĩnh mệnh."
Sau đó quay người nhìn ngọn núi giấu ở dưới mặt đất này, trong đáy lòng cũng có một chút kích động.
Công đức!
Một số lớn công đức!
Không cần ném đầu lâu, không cần vẩy máu nóng!
Lặng lẽ chôn xuống một cỗ Đạo Nhân Giấy linh bạo, liền có thể dễ dàng lấy đi khoản công đức này, thuận tiện hủy đầu nguồn nơi đây đi, sự tình Vu Tộc tự nhiên cũng liền giải quyết dễ dàng!
Lập tức, Lý Trường Thọ kéo căng tâm thần, bắt đầu thao tác đa tuyến.
Đầu tiên là thông báo cho mấy người Ngao Ất trốn ra xa một chút, tiềm ẩn ở trên không.
Sau đó thả ra một cỗ Đạo Nhân Giấy, dò xét kỹ càng địa hình mặt đất.
Tiên thức tràn ra, liền phát hiện ra nơi đây là địa bàn Yêu Tộc, bầy yêu đông đảo, mặt đất cũng đều có mấy đầu Yêu Vương thực lực không tệ.
Đây cũng là yểm hộ của Yêu Tộc.
Lý Trường Thọ rất nhanh liền để mắt tới một đầu tiểu yêu tuần sơn, điều khiển Đạo Nhân Giấy lặng lẽ mò đến, thừa dịp đối phương đánh mõ, hát sơn ca, trực tiếp đánh cho tiểu yêu này bất tỉnh, khiêng vào trong rừng bên cạnh.
Đáng nhắc tới chính là, đó là Yêu Tộc giống đực, Lý Trường Thọ chẳng qua là ép hỏi gã thế lực Yêu Tộc nơi đây mà thôi, tuyệt đối sẽ không làm chuyện kỳ kỳ quái quái gì.
Cùng lúc đó, Lý Trường Thọ cùng với Triệu Đắc Trụ cùng nhau lẻn vào dưới nền đất ngọn núi, bắt đầu điều tra chỗ tế đàn kia.
Ngay cả hoá thân Ngọc Đế cũng không phát hiện ra chính là, đại trận dưới mặt đất nơi đây, một lần nữa bị Thái Cực Đồ đục ra một lỗ thủng.
Một cỗ Đạo Nhân Giấy【 linh bạo 】 chuyên dụng, mang theo một loạt Đạo Nhân Giấy địa sát, lặng yên chui vào ngọn núi này, toàn lực che giấu tung tích, ẩn nấp ở nửa dưới của ngọn núi.
Mọi thứ đã sẵn sàng, có thể bắt đầu vào bất cứ lúc nào!
Tiến triển các nơi diễn ra suôn sẻ, Lý Trường Thọ cùng với Triệu Đắc Trụ lặng lẽ mò tới đầm nước trên đỉnh núi, cẩn thận từng li từng tí dò xét bố trí nơi đây.
Theo sự lý giải của Lý Trường Thọ đối với trận pháp, mười sáu đống xương nơi đây chính là trận cơ, chính giữa đầm nước chính là trận nhãn, đại trận cấu thành một cỗ linh lực lưu động kì lạ, nối liền với địa mạch kia.
Tất nhiên, trận pháp nơi đây bố trí vô cùng rườm rà, chỉ là điểm kết nối giữa mặt đất và đáy đầm, liền có một mảng lớn trận pháp chồng lên nhau!
Hơi lĩnh hội hướng đi linh lực của những trận pháp này, Lý Trường Thọ đã đưa ra kết luận: Sự sắp xếp tổng thể ở đây giống như "Máy bơm nước" rút ra chân linh, mượn nhờ địa mạch, hấp dẫn chân linh ở khoảng cách cực kì xa xôi đến nơi đây, vây ở trong đầm nước!
Hai người Lý Trường Thọ đi dọc theo địa mạch này, những cấm chế phức tạp nhìn thấy trên đường đi kia, đều là hô ứng lẫn nhau cùng với trận pháp bố trí ở nơi đây!
Hiển nhiên, nơi này chính là đáp án của vấn đề Vu Tộc.
Một trận tính kế tuyệt hậu Vu Tộc của Yêu Tộc, liền bày ở trước mắt Lý Trường Thọ!
Lý Trường Thọ yên lặng lấy ra mấy khối Lưu Ảnh Châu để lưu lại đủ chứng cứ trước.
Kỳ thật, làm cho Lý Trường Thọ cảm thấy đám yêu nơi đây chết chưa hết tội, vẫn là từng đống xương trắng bị luyện chế thành trận cơ kia...
Đây đều là cơ thể của người phàm, bị giam cầm ở nơi đây ngàn vạn năm trước đây, xương cốt đều bị cấm chế, linh hồn bị luyện hóa thành tà hồn...
Không biết cụ thể là tà trận gì, nhưng táng tận thiên lương đến cực điểm!
Nhân Tộc và Yêu Tộc mặc dù đối lập lẫn nhau, liên tục chinh chiến từ Thượng Cổ đến nay, nhưng Luyện Khí Sĩ Nhân Tộc trừ yêu đều là xong hết mọi chuyện, sẽ cực ít ngược đãi thi thể của Yêu Tộc.
Nhưng Yêu Tộc đối phó với phàm nhân tay không tấc sắt, thường thường đều là hung tàn như vậy...
Khóe miệng của Lý Trường Thọ nhẹ nhàng run rẩy, để cho Đạo Nhân Giấy trốn ở ngoài trận lấy ra cỗ Đạo Nhân Giấy linh bạo thứ hai, chôn ở bên ngoài tòa đại trận này, sau đó sẽ cùng nhau dẫn động.
Gấp đôi linh bạo mới ổn, có thể bảo đảm bầy yêu ở nơi đây không lưu lại một chút bụi!
Đúng vào lúc này, Triệu Đắc Trụ truyền âm nói: "Trường Canh, thiên cơ cho thấy, những đứa trẻ Vu Tộc chưa xuất thế, đều bị trận pháp vây ở nơi đây."
Lý Trường Thọ vừa muốn nói hai chữ "động thủ", cũng là nao nao, lập tức nói: "Bên trong đầm nước này còn có cấm chế mà thần không thể nhìn thấu."
"Để ta tới." Hoá thân Ngọc Đế nhắm hai mắt lại, từng tia từng tia lực lượng Thiên Đạo lặng lẽ tản ra, không kinh động đến bất luận sinh linh gì nơi đây.
Ngọc Đế mượn nhờ Thiên Đạo dò xét, cũng coi như cho bầy yêu nơi đây đủ mặt mũi.
Không bao lâu, Ngọc Đế nhìn Đạo Nhân Giấy "Lý Trường Thọ" một chút, một tia lực lượng Thiên Đạo gia trì ở trên người Đạo Nhân Giấy "Lý Trường Thọ", làm cho Lý Trường Thọ cũng nhìn thấy tình huống giấu giếm trong đầm nước.
Dưới đáy đầm nước, có ba pho tượng cóc đồng khổng lồ đang ngồi xổm, từng con há miệng, phun ra từng tia từng tia ngọn lửa màu xanh biếc.
Những ngọn lửa này không bị nước đầm ảnh hưởng, bao bọc một thanh bảo kiếm màu xanh, phía trên bảo kiếm ẩn chứa khí tức sự sống kinh người, khiến cảnh tượng này trở nên đầy kỳ quái...
Trên đầu của ba pho tượng cóc bằng đồng, có ba vị cao thủ Yêu Tộc.
Triệu Đắc Trụ nhìn chăm chú vào Lý Trường Thọ, hỏi: "Trường Canh, làm như thế nào?"
Lý Trường Thọ khẽ nhíu mày, trong đáy lòng cũng có một chút xoắn xuýt...
Lúc này hắn đã nhận ra một điều.
Bên trong thanh kiếm kia chứa những đứa trẻ sơ sinh Vu Tộc vạn năm trước, lúc này đại khái là đã không có cách nào cứu trở về, nhưng cũng có một chút khả năng, đưa những chân linh trong thanh kiếm này về luân hồi.
Hơn nữa, thanh kiếm này hẳn là trọng bảo Yêu Tộc, trên mặt ba lão yêu kia cũng đều viết "ta rất khó đối phó"...
Nếu thanh kiếm này bị kích nổ và phát nổ, các biến số sẽ được thêm vào, có tám thành xác suất là toi công bận rộn một trận, ba thành xác suất có thể sẽ thả đi non nửa Yêu Tộc.
Không đoạt kiếm, trực tiếp nổ nơi đây, xác suất thành công là chín thành tám, hơn nữa những chân linh Vu Tộc kia vốn là bị Yêu Tộc luyện chế, sẽ không gia tăng cho chính mình bất luận nghiệp chướng gì...
Hai mắt của Lý Trường Thọ híp lại, cơ hồ đảo mắt liền có quyết đoán, thấp giọng nói: "Bệ hạ, tiểu thần muốn thử xem có thể cướp đi thanh bảo kiếm kia hay không, xem có thể thả chân linh trong đó ra hay không. Vu Tộc có ký thác, tiểu thần phải tận lực, không muốn lại lỡ lời như lúc ở Đông Hải."
Ngọc Đế lập tức lộ ra mấy phần mỉm cười, chậm rãi gật đầu: "Ta mưu tính không theo kịp Trường Canh ngươi, Trường Canh ngươi cứ việc an bài bố trí, cỗ hóa thân này của ta coi như rơi vào nơi đây cũng không sao."
Trong đáy lòng Lý Trường Thọ cảm thấy ấm áp, linh quang loé lên trong lòng, nói: "Bệ hạ, chọn ngày không bằng đụng ngày, thời cơ ngàn năm một thuở như vậy, Lần này, chúng ta hãy tận dụng cơ hội để tuyên dương uy nghiêm Thiên Đình, khiến cho Yêu Tộc bọn hắn ăn thiệt thòi lớn!"