Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 600 - Chương 600. Sứ Giả

Chương 600. Sứ giả Chương 600. Sứ giả

Trong nháy mắt xác nhận thân phận của vị tiên tử này, lúc nụ cười của Biện Trang cứng ngắc, thật ra y đã nghĩ rất nhiều...

Nửa tháng trước Thuỷ Thần đại nhân vừa âm Yêu Tộc một phen, diệt mấy chục vạn Yêu Tộc, càng là giết một nhóm cao thủ Yêu Tộc còn sống sót từ Thượng Cổ.

Hồng Hoang đều biết, Nữ Oa nương nương vào lúc Thượng Cổ, đi du lịch Hồng Hoang cùng với huynh trưởng Phục Hi, được Yêu Hoàng vừa thành lập Yêu Tộc Thiên Đình lúc ấy mời gia nhập Yêu Tộc, xem như chức vụ khách khanh Yêu Tộc.

Sau khi Yêu Tộc bị Nhân Tộc lật tung, chí bảo Yêu Tộc Chiêu Yêu Phiên liền rơi vào trong tay của Nữ Oa nương nương, Nữ Oa nương nương cũng đã từng ra mặt gìn giữ Yêu Tộc, được Yêu Tộc phụng làm chỗ dựa lớn nhất!

Vào lúc này đây, Nữ Oa nương nương lại phái người đến mời Thuỷ Thần đại nhân đi qua...

"Thuỷ Thần đi chuyến này, nói không chừng liền không về được!"

Tất cả mọi thứ của Biện Trang y hiện tại đều là đạt được như thế nào? Còn không phải là do Thuỷ Thần cho!

Làm tiên cần phải có ơn tất báo, vào thời khắc thế này, Biện Trang cũng chỉ có thể cố gắng hết sức, giúp Thuỷ Thần một chút.

Giúp thế nào?

Còn có thể giúp thế nào...

Biện Trang cười nói: "Tiên tử nhìn đi, mảnh ruộng đậu này, chính là nơi mạt tướng từng trồng trọt, bây giờ cũng khá phát triển."

"Tướng Quân, nơi này quả thật là đường đi đến Phủ Thủy Thần sao?" Tiên tử này nhíu mày hỏi.

Biện Trang nói: "Đương nhiên, chúng ta vượt qua phía trước, sau đó bay về phía trước, liền có thể tìm được Phủ Thủy Thần...tiên tử có biết, phía trước là địa phương nào?"

"Tướng Quân, ta còn có thể đọc chữ!" Tiên tử này nghiêm mặt nói: "Nơi đây chính là Động Suất Cung của Thái Thượng Lão Quân - hóa thân của Thái Thanh Thánh Nhân lão gia. Ngày hôm nay ta có thánh mệnh mang theo, không tiện tiến đến bái kiến."

"Tiên tử có kiến thức thật tốt!" Biện Trang giơ ngón tay cái lên tán thưởng một câu, cất cao giọng nói: "Thánh Nhân nương nương triệu kiến Thuỷ Thần đi qua! Là đại sự! Cũng không thể chậm trễ nhiều! Mời tiên tử, chúng ta rất nhanh liền có thể tới Phủ Thủy Thần."

Nói xong, Biện Trang còn cố ý cưỡi mây đi dạo một vòng ở trước Động Suất Cung, mới mang theo tiên tử kia đổi hướng, bay về hướng Phủ Thủy Thần.

Đây đã là diệu kế duy nhất Biện Trang y có thể lâm thời nghĩ ra được.

Thiên Tướng cùng nhau thủ vệ vừa rồi, chắc hẳn đã chạy tới Lăng Tiêu bảo điện...

Cố ý đi đường vòng qua Động Suất Cung, vị Thiên Tướng kia hẳn đã có thể thông báo cho Đại Pháp Sư hoặc là những cao nhân Nhân Giáo khác một tiếng, cũng có thể tranh thủ đầy đủ nhiều thời giờ, để cho các Thiên Tướng khác bẩm báo việc này cho Ngọc Đế bệ hạ!

Đây, chính là một điểm nhỏ cơ trí của Phó Thống Lĩnh thủy quân Thiên Hà y.

Lại đi thêm chốc lát, Phủ Thủy Thần đã nằm trong tầm mắt.

Tiên tử đến từ Thánh Mẫu Cung kia nhẹ nhàng nói một câu: "Tướng Quân, uy vọng của vị Thuỷ Thần này tại Thiên Đình cao như thế sao?"

Biện Trang run lên, cười nói: "Thuỷ Thần đại nhân tự nhiên..."

"Tướng Quân kỳ thật đã quá lo lắng!" Tiên tử ôn nhu nói: "Nương nương nhà ta sai ta tới mời Thuỷ Thần đi qua, làm sao có thể giấu giếm được Thái Thanh lão gia?"

"Chuyện này..."

Tiên tử tiếp tục cười nói: "Tướng Quân trọng tình nghĩa, cũng khiến cho người ta khâm phục, chẳng qua là, còn xin nhanh chóng dẫn ta đi gặp Thuỷ Thần đi. Nếu như làm lỡ đại sự nương nương bàn giao, đây chính là không tuân lệnh của Thánh Nhân."

"Vâng, vâng, chúng ta đã sắp tới rồi."

Biện Trang lau lau mồ hôi lạnh trên trán, cũng không dám gây sự nhiều, cưỡi mây trực tiếp đi về hướng Phủ Thủy Thần.

Cùng lúc đó...

Tại Tiểu Quỳnh Phong, bên ngoài đan phòng.

Không gian xuất hiện một chút làn sóng, một bức hư ảnh Thái Cực Đồ chậm rãi ngưng ra, Huyền Đô Đại Pháp Sư dạo bước mà tới.

"Ngủ rồi?" Đại Pháp Sư nhíu mày nhìn Lý Trường Thọ nằm ở trên ghế bành, cũng thoáng có một chút khó xử.

Đại Pháp Sư tự nhiên biết, Lý Trường Thọ trước đây bởi vì nổ tung Yêu Thăng Sơn mà tâm lực tiều tụy.

Dù sao thì y cũng đã thông qua Thái Cực Đồ xem "trực tiếp" Thiên Đình đại chiến Yêu Tộc mấy ngày.

Lúc này Lý Trường Thọ còn đang nghỉ ngơi, nhưng tiên tử Thánh Nhân nương nương phái tới đã sắp đến Phủ Thủy Thần...

Nếu để cho sứ giả của Thánh Nhân nương nương chờ Lý Trường Thọ tỉnh ngủ, vậy thì cũng quá thất lễ.

"Trường Canh...Trường Thọ?"

Người nào đó đang ngủ không có một chút đáp lại nào.

Đại Pháp Sư mỉm cười, vốn định gọi hắn thêm vài tiếng, đột nhiên nghĩ đến điều gì, một thanh tiểu kiếm dài ba tấc bay ra từ trong ống tay áo, nhẹ nhàng đâm vào mu bàn tay của Lý Trường Thọ.

Nếu như thanh tiểu kiếm này đâm xuyên, vậy y coi như tìm được cơ hội, thuyết giáo vị chuẩn sư đệ này thật tốt!

Phía trên tiểu kiếm bắn ra một chút sắc bén, chẳng qua chỉ là trình độ đâm đau Lý Trường Thọ, nhưng khi tiểu kiếm bay đến phạm vi ba thước quanh người Lý Trường Thọ...

"Là ai!" Hai mắt của Lý Trường Thọ đột nhiên mở ra, thân hình bá một tiếng biến mất không thấy gì nữa!

Tiểu Quỳnh Phong bắt đầu rung động mãnh liệt, ngũ hành linh lực mênh mông vận chuyển ở bên trong ngọn núi, từng tòa trận cơ được thắp sáng trong nháy mắt, mười tám đạo sát trận, ba đạo khốn trận đồng thời mở ra!

Lại nhìn quanh người Đại Pháp Sư, một vệt đạo vận lưu chuyển, khiến cho "đồ vật" bắn nhanh mà đến từ bốn phương tám hướng dừng lại.

Những đồ vật này bao gồm:

Mấy chục lưỡi dao bôi các loại độc, mấy tấm lôi phù siêu phẩm màu tím đen, ba viên Kim Đan bạo liệt xếp theo hình tam giác bay tới, hơn mười chiếc trận cơ cỡ nhỏ...

Thậm chí, trên đỉnh chóp đan phòng trống rỗng xuất hiện một ống tròn đen nhánh dài ba trượng, rộng ba thước!

Lá bùa dày đặc trên ống tròn lần lượt được kích hoạt, lực lượng lôi bạo ẩn chứa trong đó tăng vọt, ống tròn đen ngòm như họng pháo kia, đã nhắm ngay vào thân ảnh đứng chắp tay trước đan phòng...

"Ồ?" Đại Pháp Sư cũng trợn tròn hai mắt.

Cấm chế trên ống tròn đen nhánh dừng lại, Tiểu Quỳnh Phong đang rung động lập tức trở nên an bình, linh lực mênh mông bên trong ngọn núi cấp tốc bình tĩnh trở lại, thu phóng tự nhiên.

Hiển nhiên, Lý Trường Thọ đã thanh tỉnh lại.

Hắn thò đẩu ra trong một hốc cây cách đó mười dặm, có một chút bất đắc dĩ nhìn về phía Đại Pháp Sư ở trong đan phòng, nhanh chóng cưỡi mây bay trở về.

Lý Trường Thọ vái chào, thấp giọng nói: "Đại Pháp Sư, chuyện này...đệ tử phản ứng quá khích, Đại Pháp Sư ngài chớ để ý."

Đại Pháp Sư trầm ngâm đôi chút, nói: "Đây là do ta vô cớ thăm dò trước, còn khiến cho ngươi phải bố trí lại một lần nữa."

"Không có gì đáng ngại, không có gì đáng ngại, phần lớn là đều có thể dùng lại..."

"Bất quá Trường Thọ, ừm, sư đệ."

"Ừm? Ngài cứ nói."

Đại Pháp Sư cau mày, nhìn chăm chú Lý Trường Thọ trước mặt, hỏi nghi hoặc đến từ sâu trong nguyên thần: "Ngươi đây là, tưởng tượng ra tử địch mạnh đến cỡ nào?"

Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Đệ tử chẳng qua là bố trí tất cả những thứ mà đệ tử có thể làm vào lúc này, lo tránh hoạ trước, mới có thể an tâm tu hành."

Đại Pháp Sư cười lắc đầu: "Quả nhiên là...cũng được, trước tiên đi theo ta."

Bình Luận (0)
Comment