Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 603 - Chương 603.

Chương 603. - Chương 603. -

Thái Thanh lão gia muốn Lý Trường Thọ ra tay, chuyển lại mạch truyện hỗn loạn để đảm bảo rằng Văn Tịnh đạo nhân sẽ hút một ngụm đó...

Lần sự kiện kia, cho Lý Trường Thọ lòng tin rất lớn, đồng thời cũng xác định ba chuyện:

【Lục Thánh bây giờ cũng không phải là thật sự toàn trí toàn năng, thực lực của bọn họ cũng có hạn mức cao nhất, chỉ có thể suy tính ra một loại khả năng nào đó trong tương lai.

Tương lai cũng không phải là đã hình thành thì không thể thay đổi, vẫn tồn tại nhiều loại khả năng, có thể sinh ra biến hóa vào bất cứ lúc nào.

Thánh Nhân lão gia cũng đang tìm kiếm sự thay đổi, thay đổi chuyện mà bọn họ không muốn nhìn thấy, bảo đảm sự tình bọn họ muốn nhìn thấy phát sinh. 】

Ý niệm tới đây, cách lúc Tháp đại gia thúc giục hắn mở miệng bất quá chỉ một hơi thở, Lý Trường Thọ đã định ra kế tiếp nên trả lời như thế nào.

Ở trước mặt Thánh Nhân, cũng chỉ có đánh cược một lần!

Hắn tuy rằng đã được Thiên Đạo tán thành, nhưng loại sự tình xuyên qua Hồng Hoang này, tuyệt đối không thể bị bất kỳ người nào biết!

Lý Trường Thọ bảo trì tư thế cúi người vái chào, nhíu mày, chớp mắt, dùng giọng điệu mang theo nghi hoặc, chậm rãi nói: "Hồi bẩm Thánh Nhân lão gia, Kha Nhạc Nhi là tên giả Ngao Ất dùng năm đó để ứng đối với lúc Yêu Tộc biển sâu làm khó dễ, lúc đó Yêu Tộc biển sâu vì bôi nhọ thanh danh của Ngao Ất, đã giả mạo Ngao Ất làm việc, cho nên chúng ta mới dùng phương pháp này để phản kích. Lúc ấy chúng ta thương lượng, tạo ra cho Kha Nhạc Nhi một cái thân phận, chính là bạn tốt của Khương Tư Nhi - phu nhân của Ngao Ất. Lần này vì diệt trừ rất nhiều đại yêu thân mang nghiệp chướng ở dưới núi Yêu Thăng Sơn, lại là hấp dẫn càng nhiều Yêu Tộc thân mang nghiệp chướng đến Yêu Thăng Sơn, đệ tử thi triển kế nhỏ, để cho Kha Nhạc Nhi đi thực hiện mỹ nhân kế, mà đệ tử thì dùng thân phận huynh trưởng của Kha Nhạc Nhi để đi làm khó dễ, từ đó đạt tới mục đích chiến thuật nước ấm nấu Yêu Tộc. Vị Kha Trấn Ác này, chẳng qua là đệ tử thuận miệng đặt tên, trong danh tự mang ý nghĩa trấn áp tà ác, thủ hộ sinh linh. Về phần...Hàn Tiểu Oánh mà lão gia nói kia? Đệ tử...đệ tử chưa từng nghe thấy tên người này, chứ tuyệt đối không phải là ngài hỏi không đúng!"

"Chưa từng nghe thấy?" Tiếng nói bên trong lầu các nhiều hơn một tia nghi hoặc.

Lý Trường Thọ vội nói: "Xin lão gia thứ tội!"

Lầu các an tĩnh trong chốc lát, trong đáy lòng Lý Trường Thọ cũng đang suy tư cực nhanh.

Có vấn đề, trong này có vấn đề.

Thánh Nhân nương nương thật sự có lai lịch giống như hắn? Nếu thật sự là như vậy, vì sao...vì sao?

Vì sao không nói tới "Khương Tư Kha"?

Còn có những từ "nước ấm nấu Yêu Tộc", "Mục đích chiến thuật" kia, hoàn toàn khác biệt với thành ngữ Hồng Hoang.

Nếu như lần này Thánh Nhân nương nương gọi chính mình đến đây, là vì "đối đáp ám hiệu, xác nhận sự tồn tại của nhau", thì phản ứng tiếp theo...

Vì sao lại hoàn toàn không đúng?

Điểm tựa ăn khớp là không đủ, khó có thể hình thành kết luận, lúc này Lý Trường Thọ cũng cần càng nhiều tin tức!

Bên trong lầu các truyền ra một tiếng thở dài, tiếng nói mang theo sự huyền diệu của đại đạo kia vang lên một lần nữa: "Chưa từng nghe thấy thì chưa từng nghe thấy, không cần e sợ như thế, có lẽ chỉ là có một chút trùng hợp. Lại nghe câu hỏi thứ hai đi."

Lý Trường Thọ nhẹ nhàng thở ra, vội nói: "Mời lão gia ban thưởng."

"Ngươi cảm thấy, quân có thấy, nước Hoàng Hà đổ xuống từ trên trời, câu dưới nên là cái gì?"

Quân!

À...dù sao thì ngay cả Giang Nam Thất Quái cũng đều biết, biết một chút thi từ của Lý Bạch, như vậy cũng không có gì phải ngạc nhiên.

Quả đào không đáng để ngạc nhiên!

Vị Nữ Oa Thánh Nhân này làm cái quái gì vậy?

Gọi hắn tới, đến cùng có phải là để đối đáp ám hiệu hay không?

Được biết, bằng vào bản lĩnh của Đại Pháp Sư, liền có thể che đậy Thánh Nhân và Thiên Đạo dò xét ở xung quanh người trăm trượng, như vậy Thánh Nhân lão gia nói chuyện cùng với chính mình, tuyệt đối có thể giữ bí mật.

Ở dưới loại tiền đề này, hai vấn đề Thánh Nhân nương nương hỏi này, để lộ ra quá nhiều tin tức, lại dường như tồn tại kiêng kị thật sâu...

Tâm thần của Lý Trường Thọ, một lần nữa nhấc lên một hồi cuồng phong bạo vũ.

Giả thiết:

【 Nếu ta là Nữ Oa Thánh Nhân, lại là một người xuyên việt, phát hiện ra một kẻ nghi ngờ là người xuyên việt, như vậy sẽ xử lý như thế nào? 】

Tiêu diệt, bảo hộ lai lịch của chính mình, phòng ngừa bí mật của chính mình bị bại lộ.

Không có lựa chọn thứ hai.

Suy ngược:

【 Ở dưới dạng tình huống gì, sẽ làm cho Nữ Oa Thánh Nhân lên tiếng thăm dò? Còn vào trước khi thăm dò, trước tiên giải thích lai lịch và lập trường của chính mình? 】

Chuyện này...

Tin tức không đủ, không có cách nào suy ngược, nhưng đã nói rõ vấn đề.

"Bẩm Thánh Nhân lão gia..." Lý Trường Thọ có một chút cười cười xấu hổ, sắc mặt lộ ra mấy phần khó xử, chậm rãi nói một lần nữa: "Đệ tử cảm thấy, những lời này, bản thân nó là có vấn đề. Hoàng Hà chính là sông lớn tại Nam Thiệm Bộ Châu, Hồng Hoang theo tương truyền là chỗ chôn xương của Tổ Long, kiến thức của đệ tử nông cạn, không biết cụ thể chuyện này. Nhưng trước đây đệ tử đã từng thanh tra đường thủy Nam Châu, nước sông Hoàng Hà cũng không phải là từ trên trời mà đến, mà là khởi nguyên từ khu vực trung bộ Nam Thiệm Bộ Châu. Nếu như hợp tình lý, đệ tử ngược lại là có thể tiếp... quân có thấy, nước Hoàng Hà đổ xuống từ trên trời, nhập vào Đông Hải mênh mông bao la."

Bên trong lầu các lại lập tức im ắng một lúc.

Trong đáy lòng Lý Trường Thọ lưu chuyển đủ kiểu ý nghĩ, lúc này, hắn quyết định chuyển từ thế bị động sang chủ động.

Nhất định phải nhận được càng nhiều tin tức, mới có thể xác minh mấy loại lựa chọn còn lại trong đáy lòng chính mình kia!

Gọi lão gia? Không bằng chủ động tiến công một bước nhỏ, xưng sư thúc!

"Sư thúc ngài yêu thích thi từ âm luật hay sao?"

Giọng nói huyền diệu của Thánh Nhân nương nương lại vang lên: "Thi thoảng, ngược lại là không yêu thích, ngươi tiếp như vậy không thoả đáng lắm, nửa câu sau nên là "xuôi dòng ra biển không trở lại"."

Hai mắt của Lý Trường Thọ tỏa sáng, lẩm bẩm nói: "Quân có thấy, nước Hoàng Hà đổ xuống từ trên trời, xuôi dòng ra biển không trở lại? Mặc dù không hợp với lẽ thường, nhưng ý cảnh khá cao, đệ tử cũng cảm thấy như vậy... là rất hay! Thật sự không biết là người tài tình nào, mới có thể có được câu từ hay như vậy."

Lý Trường Thọ nói xong, thình lình nghe được một tiếng thở dài truyền ra từ bên trong lầu các...

Thở dài?

Bên trong tiếng thở dài này, vừa bao hàm đại đạo chi vận, vừa bao hàm cảm xúc yếu ớt, dường như tâm cảnh của Thánh Nhân nương nương có một chút chập trùng.

Lý Trường Thọ cấp tốc phân tích, viết một bài văn phân tích ngàn chữ về tiếng thở dài này ở trong đáy lòng, nảy ra một ý tưởng táo bạo!

Hẳn là...

Lại nghe Nữ Oa Thánh Nhân nói: "Mặc dù đã không còn ích lợi gì nữa, nhưng vẫn sẽ hỏi ngươi câu hỏi thứ ba này, ngươi đã từng nghe qua đoạn ca dao này hay chưa?"

Một tia đạo vận bay tới từ bên trong lầu các, quấn quanh ở trên lỗ tai của Lý Trường Thọ, Lý Trường Thọ nghe được một giọng nữ ôn nhu, ngân nga một giai điệu nào đó bên tai.

Bình Luận (0)
Comment