Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 611 - Chương 611.

Chương 611. - Chương 611. -

Một lát sau, Tề Nguyên lão đạo đổi một thân đạo bào xanh thẳm, buộc tóc "chuẩn mực", bưng phất trần, xỏ giày vải, cũng có một chút phong phạm Trọc Tiên thế ngoại.

"Trường Thọ mau đến xem, vi sư mặc như vậy có được không?"

Lý Trường Thọ giơ ngón tay cái lên nói: "Phong độ vẫn như xưa, không hề giảm!"

"Ha ha ha." Tề Nguyên vuốt râu mà cười, lại dặn dò: "Đừng có cậy mạnh, sư phụ có thu được công đức hay không cũng không thành vấn đề."

"Sư phụ yên tâm, đệ tử tự có niềm tin."

Lập tức, Lý Trường Thọ vái chào, cho Tề Nguyên lão đạo một khối ngọc phù, cỗ hóa thân này cũng thay đổi thành người giấy, chui vào ống tay áo của Tề Nguyên lão đạo.

Lý Trường Thọ nói: "Sư phụ đi ra khỏi sơn môn, bay về phía đông, đệ tử đã chờ ở bên ngoài."

Tề Nguyên lão đạo theo lời mà đi, nhìn rừng trúc mới mọc ở sau núi, cùng với Tửu Vũ Thi tu hành trong rừng trúc, cưỡi mây đi đến sơn môn.

Rời khỏi sơn môn, bay một hồi về phương hướng Đông Thiên Môn, liền nhìn thấy một người trung niên đạo sĩ bay tới trên mây.

Tề Nguyên lão đạo trở nên cảnh giác, toàn thân căng cứng.

"Sư phụ, là ta." Trung niên đạo sĩ này và người giấy trong tay áo Tề Nguyên đồng thời mở miệng, lúc này Tề Nguyên lão đạo mới thở phào nhẹ nhõm.

Lý Trường Thọ tiến về phía trước, chủ động mời sư phụ giẫm lên đám mây của chính mình, tiếp tục cưỡi mây về hướng Đông Thiên Môn.

Trên đường, Lý Trường Thọ dặn dò: "Sư phụ, thân phận cỗ hóa thân này của đệ tử là Tiểu Pháp Sư của Nhân Giáo chúng ta, nếu như về sau ngài gặp phải nguy hiểm gì, liền báo ra cái danh hào này..."

Tề Nguyên cau mày nói: "Tại sao danh hào của ngươi lại quái dị như vậy? Đại Pháp Sư Nhân Giáo chúng ta chính là đại năng cự phách ít có trong thiên địa, ngoại hiệu này của ngươi chẳng lẽ là cố ý ăn theo?"

Lý Trường Thọ cười nói: "Danh hào này chính là Đại Pháp Sư ban cho, thuận tiện để đệ tử làm việc vì Nhân Giáo chúng ta."

Tề Nguyên không khỏi ngẩn ra.

"Sư phụ ngài không cần phải lo lắng, nói quá nhiều với ngài, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh của ngài.

Sư phụ chỉ cần biết, bây giờ đệ tử đã có thể chiếu cố tốt ngài và sư muội. Sư phụ, kế tiếp tha thứ cho đệ tử bất kính, ngìa và ta hãy xưng nhau là đạo hữu. Nếu quan hệ giữa ngài và đệ tử bại lộ, sợ rằng sẽ đưa tới tai họa cho sư phụ."

Tề Nguyên nhíu mày gật đầu, có một chút muốn nói lại thôi.

Lúc sắp bay đến Đông Thiên Môn, Tề Nguyên lão đạo mới truyền âm nói: "Trường...đạo hữu."

"Ngài nói đi."

"Không có Nhân Giáo liền không có sơn môn chúng ta, cũng không có đạo quả mà chúng ta tu hành. Ngươi có thể bôn ba vất vả vì Nhân Giáo, vi sư cảm thấy vui mừng sâu sắc, nhớ kỹ, không thể ham lợi nhỏ, chậm trễ đại sự trong giáo. Chuyện khác, sư phụ cũng không biết nên căn dặn ngươi như thế nào, hãy tự chiếu cố tốt chính mình."

Lý Trường Thọ truyền âm trả lời: "Đệ tử tuân lệnh!"

Đông Thiên Môn ở trong tầm mắt, Tề Nguyên lão đạo cũng buông xuống các loại tâm sự, thưởng thức Thiên Môn bao la hùng vĩ ở phía xa, thấy được từng hàng Thiên Binh trận địa sẵn sàng kia.

Khí tức của mấy vạn Thiên Binh cấu kết với nhau, uy thế này, không thua gì uy áp hơn mười vị Kim Tiên liên thủ tràn ra!

Sắc mặt của Tề Nguyên lão đạo có một chút tái nhợt, thấp giọng nói: "Thiên uy Thiên Đình lại nặng như thế."

"Hiện tại là tình hình tương đối đặc thù, các nơi có yêu ma làm loạn." Lý Trường Thọ cười nói: "Đạo hữu có chỗ không biết, mấy tháng trước đó, có Yêu Tộc Thượng Cổ hội tụ mấy chục vạn yêu binh và đông đảo cao thủ Yêu Tộc khiêu khích Thiên Đình. Thiên Đình Ngọc Đế bệ hạ phát binh ba mươi vạn, cưỡng ép trấn áp những Yêu Tộc đó. Sau đó, toàn bộ Yêu Tộc đều không an phận, nghe nói còn có một đám lão yêu chạy tới ngoài Thánh Mẫu Cung khóc lóc kể lể...đạo hữu, ngài đoán xem Thánh Mẫu Cung đã làm gì?"

Tề Nguyên lão đạo cười nói: "Làm gì?"

"Vị Thánh Nhân nương nương đại từ đại đức kia, phái ra mấy vị tiên tử, treo những lão yêu kia lên đánh cho một trận, nhắc nhở bọn hắn đừng có đối kháng cùng với Thiên Đình."

Lý Trường Thọ cười nói: "Ở trong mấy tháng này, mặc dù Yêu Tộc các nơi không phục, nhưng uy vọng của Thiên Đình tăng mạnh. Lúc này đạo hữu đi đến Thiên Đình kiếm công đức, là hợp tình lý nhất."

Tề Nguyên gật gật đầu, y mặc dù không hiểu đối với mấy chuyện này, nhưng nghe Lý Trường Thọ nói hăng hái, cũng cảm thấy vô cùng thú vị.

Khi nói chuyện, bọn họ đã đến Đông Thiên Môn.

Lập tức có Thiên Tướng tiến về phía trước, hỏi hai người đến từ đâu, tới Thiên Đình làm gì.

Tề Nguyên ngẩng đầu nhìn Thiên Đế Kiếm treo cao trên cổng đá ngọc trắng, nguyên thần có một chút...run bần bật.

Lý Trường Thọ tiến về phía trước trả lời vài câu, liền quay trở lại chờ tại Đông Thiên Môn cùng với sư phụ, có Thiên Tướng vội vàng chạy tới Phủ Thủy Thần.

Không bao lâu, một vị thiếu nữ thanh tú cưỡi mây mà đến, chúng Thiên Binh Thiên Tướng cùng nhau cúi đầu hành lễ, miệng nói điện hạ.

Lý Trường Thọ tiến về phía trước chắp tay một cái, cười nói: "Điện hạ sao lại đi ra?"

Đến lại là Long Cát.

Long Cát cười nói: "Ta đang ở ngay chỗ của lão sư, thay mặt lão sư đi một chuyến, vị nào là Tề Nguyên đạo hữu, xin mời đi theo ta."

Tề Nguyên liếc nhìn "Tiểu Pháp Sư" bên người, có một chút chóng mặt, tiến về phía trước vái chào đối với Long Cát.

Long Cát đã sớm đạt tới cảnh giới Thiên Tiên lay động bàn tay trắng nõn, một đóa mây trắng xuất hiện ở dưới lòng bàn chân Tề Nguyên, nâng y vào bên trong Đông Thiên Môn.

Sau đó Long Cát nháy mắt mấy cái đối với "Tiểu Pháp Sư", "Tiểu Pháp Sư"mỉm cười, cưỡi mây quay người rời đi.

Cử động lần này tất nhiên là do Lý Trường Thọ cố ý làm, trong đó có rất nhiều suy tính.

Tác dụng lớn nhất, chính là cố ý đưa một ít sơ hở, một ít nhược điểm của chính mình cho Ngọc Đế nắm giữ...

Trước không nói giao tình của Lý Trường Thọ cùng với Ngọc Đế bây giờ như thế nào, liền nói quan hệ đơn thuần của Thiên Đế cùng với quyền thần.

Ngày hôm nay qua đi, coi như Ngọc Đế không có cách nào xác định quan hệ giữa Tề Nguyên cùng với bản thể Thuỷ Thần, cũng biết được Tề Nguyên nhất định là "thân hữu" có một chút quan trọng của Thuỷ Thần.

Chỉ cần Thuỷ Thần còn có giá trị đối với Thiên Đình, đối với Ngọc Đế, Ngọc Đế liền sẽ bảo vệ Tề Nguyên...

Tề Nguyên lão đạo nhìn bóng lưng vị thiếu nữ phía trước này, không khỏi hỏi: "Vị...điện hạ này?"

"Ừm?" Long Cát chắp tay nhỏ, quay đầu lại nhìn, lại lộ ra nụ cười ưu nhã nữ tiên Dao Trì hay dùng, nói: "Đạo hữu, sao thế?"

"Ngài, ngài là..."

Long Cát giòn tan nói: "Ta tên là Long Cát, là đệ tử của Thuỷ Thần đại nhân, bất quá Thuỷ Thần đại nhân chê ngộ tính của ta quá thấp, chỉ dạy cho ta một ít mưu lược chi pháp, tính kế chi đạo. Đạo hữu thật sự may mắn, có thể được Thuỷ Thần đại nhân tiến cử."

Tề Nguyên nhỏ giọng hỏi: "Chuyện này, tại sao đạo hữu lại được gọi là điện hạ?"

"Phụ thân của ta ngồi ở bên trong Lăng Tiêu bảo điện, là chúa tể Tam Giới, mẫu thân của ta là tiên đứng đầu Dao Trì, lúc này bọn họ mới xưng ta một tiếng điện hạ." Long Cát than nhẹ: "Kỳ thật ta cũng không có thần chức tại Thiên Đình, chẳng qua chỉ là tán tiên."

Bình Luận (0)
Comment