Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 640 - Chương 640.

Chương 640. - Chương 640. -

Lý Trường Thọ cười nói: "Ba trăm cân linh tương!"

Tửu Cửu ôm hai bầu rượu nhỏ vào trong ngực, khuôn mặt đỏ bừng, trong miệng không ngừng ùng ục, mơ hồ hét lên: "Vấn đề gỗ!"

Lật bàn cờ trong góc, Giang Lâm Nhi trợn mắt thở dài: "Hai người các ngươi, cả ngày đều làm chuyện gì không biết!"

Tửu Cửu cười hắc hắc, vui vẻ chơi đùa với hai cái bình nhỏ, giả ngu không trả lời những câu hỏi như vậy.

Có ước định bảo mật đấy!

Lý Trường Thọ hướng về phía trước vái chào: "Đệ tử bái kiến sư tổ."

"Đứa nhỏ nhà ngươi, cần gì phải khách sáo như vậy, ở nơi này cũng không có người ngoài." Giang Lâm Nhi chậc chậc cười.

Bởi vì đã gả cho Vương Phú Quý làm vợ, nên cách ăn mặc cũng có xu hướng chững chạc thành thục, co lại xoã tung tóc, mái tóc bồng bềnh và chiếc áo dài màu vàng nhạt, làn da trắng của nàng trở nên rạng rỡ hơn.

"Khục." Lý Trường Thọ nhìn về phía Tửu Vũ Thi đứng yên lặng trong góc, ấm giọng nói: "Vũ Thi sư thúc, lúc này nếu không vội tu hành, có thể đi dạo với đệ tử ở trên núi một chút hay không?"

Tửu Vũ Thi rõ ràng run lên.

Ở bên trong ấn tượng của nàng, vị Lý Trường Thọ làm chủ Tiểu Quỳnh Phong chân chính này, vẫn luôn duy trì đầy đủ khoảng cách với nàng, ngày bình thường ngay cả lời nói cũng đều rất ít...

"Đương nhiên là có thể." Tửu Vũ Thi có một chút câu nệ cười cười.

Tửu Cửu trừng mắt nhìn đối với Lý Trường Thọ, Lý Trường Thọ cười không nói.

Ngược lại là Giang Lâm Nhi nghĩ đến điều gì, truyền âm nói đối với Lý Trường Thọ: "Thọ huynh, có phải hay không có một chút nóng vội rồi? Vũ Thi còn chưa có tu thành Tiên Nhân."

Thọ!

Thọ huynh là cái quỷ gì?

Không phải, sao lại không nóng vội?

Thanh Khâu hồ yêu cũng đều đã đánh đến tận cửa, nếu lại không hỏi một chút tình huống cụ thể, khiến cho Tửu Vũ Thi hiểu lầm thì làm thế nào!

"Tình huống cụ thể, sau này sư tổ sẽ biết." Lý Trường Thọ truyền âm trở về một câu như thế, liền dùng tay làm dấu mời đối với Giang Lâm Nhi.

"Xin mời sư thúc."

"Ừm." Tửu Vũ Thi đáp ứng một tiếng, cúi đầu đi ra khỏi lầu các.

Lý Trường Thọ đuổi theo từ sau, cách khoảng cách sáu thước, để không gây ra bất kỳ hiểu lầm nào.

Hai người tản bộ ở ranh giới vườn linh thú, Hùng Linh Lỵ đang bận rộn chăm sóc linh thú non tò mò đánh giá một hồi, rất nhanh liền tiếp tục cúi đầu bận bịu công việc.

"Hải Thần đại nhân ở một mình với Vũ Thi...vậy khẳng định là nói chuyện chính sự."

Lý Trường Thọ cũng không dùng tiên lực che đậy cuộc nói chuyện giữa hai người, rời khỏi lầu các một trăm trượng, đến một dòng suối bên cạnh khu rừng có phong cảnh tao nhã lịch sự, Lý Trường Thọ ấm giọng nói: "Từ khi sư thúc lên núi đến nay, tu hành có an ổn?"

"Tất nhiên là an ổn." Tửu Vũ Thi nghiêm túc đáp: "Ngày hôm nay, là muốn hỏi ta sự tình có quan hệ với Tề Nguyên sư huynh sao?"

Lý Trường Thọ nao nao, sau đó không nhịn được bật cười.

Hiển nhiên, không có mấy người sau khi uống rượu sẽ ngốc như Tửu sư thúc...

"Sư thúc biết từ lúc nào?"

"Ở trong những năm đầu tiên tu hành, ta sẽ thường xuyên gặp một vài giấc mơ." Tửu Vũ Thi nói khẽ: "Khi đó ta đã biết được nguyên nhân. Về sau lúc Linh Nga nói bóng nói gió nhắc đến chuyện này, ta cũng không cảm thấy quá kinh ngạc. Nhưng ta là Vũ Thi, cũng không phải là Giang Vũ...xin lỗi."

"Sao phải xin lỗi?" Lý Trường Thọ ấm giọng nói: "Lúc đầu chúng ta đối đãi với ngươi, cũng coi ngươi là Vũ Thi chứ không phải là Giang Vũ. Kiếp trước chính là kiếp trước, không có chuyện gì phải tránh. Đây tuy không phải là nhân quả, nhưng lại không thể tránh được liên lụy. Ngươi cũng không cần phải lo lắng cái gì, ngươi kiếp trước chẳng qua là Hoàn Giang Vũ, Đại đệ tử của Lâm Giang tán nhân Giang Lâm Nhi, mầm tiên Tiểu Quỳnh Phong nhất mạch chết yểu, sư phụ ta bất quá cũng chỉ là sư đệ của ngươi mà thôi."

Trong mắt Tửu Vũ Thi xẹt qua một chút cảm động, thấp giọng nói: "Đa tạ..."

"Ta còn sợ ngươi trở ngại thể diện của mọi người, ngượng ngùng nói ra lời nói trong đáy lòng." Lý Trường Thọ nói: "Đã như vậy, ta liền đi nói cho sư phụ việc này."

"Kỳ thật..." Tửu Vũ Thi có một chút muốn nói lại thôi.

Lý Trường Thọ nhướng mày nói: "Sư thúc cứ nói đừng ngại."

"Ta cảm thấy Tề Nguyên sư huynh cũng thật không tệ, có một chút chiếu cố đối với ta, chỉ điểm cho ta rất nhiều nan đề tu hành, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ cũng đều sẽ kiên nhẫn giảng giải cho ta..." Tửu Vũ Thi nhẹ nhàng thở dài: "Ta đã từng muốn thuyết phục chính mình, làm cho ta lại sinh ra phần quyến luyến kia đối với Tề Nguyên sư huynh. Nhưng cố gắng hơn hai mươi năm như vậy, cuối cùng lại cảm thấy..."

"Như thế nào?"

Tửu Vũ Thi nói nhỏ như muỗi kêu: "Nếu y là anh trai ruột của ta, vậy thì tốt biết bao nhiêu."

【 Đinh! Thay sư phụ thu hoạch một tấm "thẻ anh trai". 】

Lý Trường Thọ cúi đầu liếc nhìn khối Trắc Cảm Thạch đeo trên người, phát hiện ra ánh sáng màu tím lóe ra trên đó, hiển nhiên cũng không phải là một, hai người đang dùng tiên thức dò xét nơi đây...

Sơn thần bản địa, vào giờ phút này hẳn cũng đã biết rõ.

Sau nửa canh giờ.

Bên trong nhà tranh bên hồ.

Tề Nguyên lão đạo bưng chén rượu, liên tục đưa đến bên miệng, ngửa đầu chính là một hồi "ực ực ực", không hề đụng vào mấy món ăn bày biện trên bàn.

Chỉ chốc lát trước, đây còn là một vị sơn thần đại nhân mặt lộ mỉm cười, nói chính mình không có việc gì!

Một chút âm nhạc réo rắt thảm thiết truyền đến từ bên cạnh, Linh Nga hai mắt phiếm hồng, ôm một cây đàn nhị hồ, tấu lên một giai điệu than nhẹ uyển chuyển.

Tửu Cửu chạy đến an ủi Tề Nguyên lão đạo, lúc này cũng là đau lòng nhìn...những tiên nhưỡng vốn nên là khẩu phần lương thực của mình.

Tửu Cửu mấy lần muốn nói lại thôi, muốn khuyên một Trọc Tiên cầu say nào đó, đổi thành một chút rượu bình thường là được.

Lý Trường Thọ ngồi ở một bên, vào giờ phút này cũng lộ vẻ mặt bất đắc dĩ.

Chuyện gì cũng đều có thể tính toán được, ngoại trừ tình yêu nam nữ.

"Trước kia cũng không phải là không có nghĩ đến kết quả này." Tửu Cửu nói: "Dù thế nào thì chúng ta cũng nên tôn trọng sự lựa chọn của Vũ Thi."

"Nhất định phải tôn trọng lựa chọn của Vũ Thi!" Tề Nguyên lão đạo đỏ mặt lên, nói một cách chắc nịch: "Trường Thọ, không cho phép ngươi can thiệp vào việc này! Không, không đúng, lão đạo ta cũng không có ý tứ kia, không có ý tứ kia!"

"Sư phụ, đệ tử biết buồn khổ trong lòng người." Lý Trường Thọ cầm lấy một vò rượu, ngửa đầu ực một hớp.

Dù sao thì Đạo Nhân Giấy uống cũng không say.

Lý Trường Thọ thở dài: "Tình định tam sinh hảo nhân duyên, chuyển thế đã không phải người hôm qua. Sư phụ, quên đi."

"Ta nhất định sẽ giống như anh trai ruột, không!" Tề Nguyên lão đạo ngửa đầu thở dài: "Ta nhất định phải tốt hơn anh trai ruột gấp trăm lần, chiếu cố nàng thật tốt! Sau đó ta sẽ kết nghĩa kim lan với nàng, như thế cũng để tránh sau này lúc nàng muốn tìm đạo lữ, bị người chỉ trích."

Tửu Cửu thầm nói: "Chuyện này, Vũ Thi là thật sự tâm hướng đạo, Tề Nguyên sư huynh ngươi không cần lo lắng chuyện này."

Bình Luận (0)
Comment