Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 655 - Chương 655.

Chương 655. - Chương 655. -

Đáng nhắc tới chính là, ở bên ngoài Thiên Đình, còn có một hiện tượng tương đối thú vị.

Lúc Thiên Đạo lão gia hạ điềm lành xuống, phân tán tại toàn bộ thế tục Nam Châu, vô số phàm nhân trong tiên triều, vương quốc, bộ tộc Nhân Tộc đã chứng kiến những dị tượng này.

Nguyên nhân cũng chính là các nơi xuất hiện dị tượng điềm lành, chiến loạn nổ ra khắp Nam Châu.

Rất nhiều quyền thần, tướng lĩnh phàm tục dã tâm bừng bừng, có ý đồ đi đến nhân sinh đỉnh phong, bị điềm lành khơi dậy đủ loại ý tưởng lớn mật.

Cái gì mà "Cựu vương thất đức, tân vương đương lập", cái gì mà"Ngày ra điềm lành, thích hợp xuất binh", đủ kiểu lí do ra đời...

Mặc dù thế tục Nam Châu đã tồn tại từ rất lâu, Nhân Tộc đến từ Thượng Cổ, cũng đã hưng khởi mấy cái nguyên hội. người phàm rất ngu dốt, sợ nhất chính là "thiên hữu dị tượng" cộng thêm "ngôn ngữ cổ động".

Thế là, điềm lành xuất hiện như vậy, chẳng những không biểu thị sự bình yên, ngược lại còn khiến cho Địa Phủ bận rộn mấy chục năm...

Lại nói trở về chính sự.

Sau khi một tia thần hồn Vương Mẫu của thuận lợi tiến vào Lục Đạo Luân Hồi Bàn, Lý Trường Thọ cùng với Đông Mộc Công thương nghị xong sự tình tọa trấn Thông Minh Điện, liền tiến hành an bài công tác bảo an cho Ngọc Đế bệ hạ cùng với Vương Mẫu nương nương.

Kỳ thật chính là thả mấy cỗ Đạo Nhân Giấy đứng ở phía xa xa trông coi, cũng không dám làm những việc không cần thiết.

Nếu như làm trận pháp gì, Thiên Binh đóng quân, chẳng lẽ không phải là giấu đầu lòi đuôi?

Lại nói, hắn cũng không có hứng thú đối với kịch vui nhân sinh của Vương Mẫu cùng với Ngọc Đế.

Thay vì nói quan tâm mùa xuân thứ hai của Ngọc Đế cùng với Vương Mẫu, còn không bằng suy nghĩ thật kỹ, vào một khắc Ngọc Đế biết được chân tướng này, nên làm như thế nào để an ủi người đứng đầu Thiên Đình bị thương cả thể xác lẫn tinh thần này...

"Ừm?"

Hồ nữ này, tại sao lại đến rồi?

Lý Trường Thọ hơi nhíu mày, liếc nhìn bên trong tòa đại thành Nam Châu nào đó, hai vị "Quý phụ nhân" có thai kia, tâm thần chuyển trở về bên trên Tiểu Quỳnh Phong.

Nhân duyên của sư phụ...

Đó thực sự là một chuyện bực mình có dùng kéo cắt cũng không đứt.

Ở trước sơn môn Độ Tiên Môn, hồ nữ đổi một thân váy dài lam nhạt, đang nói gì đó cùng với Tiên Nhân thủ vệ.

Hôm nay nàng trang điểm nhẹ nhàng, cố gắng che giấu yêu khí của mình, toát ra vẻ đẹp và thần thái khó tả.

Tiên Nhân thủ vệ tự nhiên không thể để cho nàng tùy ý đi vào, mà là để đệ tử tuần sơn chạy một chuyến đến Tiểu Quỳnh Phong, hỏi xem Tề Nguyên có muốn gặp nàng không.

Tề Nguyên lão đạo cẩn thận ngẫm nghĩ, mang theo một chút tâm sự, cưỡi mây đi ra bên ngoài sơn môn.

Sư phụ thật sự động tâm?

Lý Trường Thọ vốn không nguyện ý nhìn trộm người khác nói chuyện trời đất, phong hoa tuyết nguyệt, nhưng chuyện này thật sự là quá kích thích...

Khục, thuần túy là bởi vì lo lắng an nguy của sư phụ!

Thực lực của hồ nữ kia, chẳng biết tại sao đã đạt đến cảnh giới Thiên Tiên trung kỳ, tốc độ tăng lên như vậy, làm cho Lý Trường Thọ cũng có phần hơi kinh ngạc.

Gần như đã bắt kịp Hữu Cầm.

Vạn nhất nàng muốn dùng sức mạnh đối với sư phụ thì nên làm cái gì? Thân làm đồ đệ, tất nhiên phải bảo vệ sự trong sạch của sư phụ!

Lại nhìn Tề Nguyên cưỡi mây đi đến sơn môn, ở dưới thiện ý của mấy vị lão Tiên Nhân thủ vệ kia, bên trong ánh mắt ôn hòa lại mang theo trêu chọc, cúi đầu đi ra khỏi sơn môn.

Hồ nữ lập tức hạ thấp người hành lễ, mang theo nụ cười ôn nhu, mở miệng hô: "Tề Nguyên đạo trưởng!"

"Lan đạo hữu." Tề Nguyên vái chào, chủ động nói: "Chúng ta hãy đi sang nơi khác nói chuyện đi, nơi đây là trọng địa sơn môn."

"Ừm." Hồ nữ ôn nhu nói, chủ động cưỡi mây hướng về phía trước, mời Tề Nguyên lão đạo ngồi chung.

Tề Nguyên vốn là Trọc Tiên, lúc này cũng không có ngượng ngùng gì, thoải mái đứng ở bên người hồ nữ, chủ động đứng cách bốn thước, giữa lông mày hoa râm, lộ ra một chút vẻ suy tư.

Trên khuôn mặt của hồ nữ hiện ra một chút đỏ ửng, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn.

Đạo Nhân Giấy "Lý Trường Thọ" nhàn nhã bơi ở dưới mặt đất, nhìn kỹ tình huống như vậy...

Ách, làm sao lại đột nhiên cảm thấy, ngoại trừ chính mình, còn có người đang nhìn chăm chú nơi đây?

Tiểu Lan mở miệng hỏi thăm: "Đạo trưởng, chúng ta đi đâu?"

"Tìm một nơi phong cảnh tú lệ đi." Tề Nguyên lão đạo ấm giọng nói: "Có mấy lời, bần đạo suy đi nghĩ lại, tóm lại là phải nói rõ ràng với đạo hữu, không thì đạo tâm thực sự không vui."

Tiểu Lan không khỏi có một chút vội vàng, vội nói: "Đạo trưởng ngài vẫn cảm thấy lai lịch của Tiểu Lan là yêu..."

"Không, cũng không phải là sự tình lai lịch người và yêu!" Tề Nguyên cười nói: "Vị Thuỷ Thần đại nhân xuất thân từ Nhân Giáo chúng ta kia nói không sai, trong thiên địa này, kỳ thật đối lập không nên là người và yêu, mà là thiện và ác. Nói thật, bần đạo thường xuyên có một chút cố chấp, nhưng sau khi thu hai vị đệ tử, cũng dần dần nghĩ thoáng một vài chuyện."

Hồ nữ Tiểu Lan cẩn thận lắng nghe, trong mắt mang theo vài phần si ngốc, ghi tạc mỗi chữ mỗi câu trong những lời này vào đáy lòng...

Dưới mặt đất, Lý Trường Thọ nghe vậy cũng lộ ra một chút ý cười, trong đáy lòng hiện ra hết cảnh này đến cảnh khác trên "Tiểu Cùng Phong" trong suốt trăm năm tu luyện đầu tiên.

Tính nết của sư phụ chuyển biến, đây chính là do hắn ăn hết trận đòn này đến trận đòn khác đổi lấy!

Lúc lần đầu tiên gặp sư phụ, bộ dáng sư phụ rõ ràng không phải quá hiểu một đoạn kinh văn nào đó, lại chững chạc đàng hoàng giảng bài, thực sự làm cho người ta hoài niệm...

Tề Nguyên cùng với hồ nữ cưỡi mây đến một chỗ dốc núi, nơi này mọc đầy linh thụ màu trắng nhạt, có rất nhiều linh thú linh trùng vô hại sinh sống.

Hôm nay hồ nữ tới đây, vẫn đã là chuẩn bị tỉ mỉ.

Nàng bận rộn một hồi, bố trí xong bàn thấp, tiên thảm, dọn lên mấy món điểm tâm tự tay chế tác, lấy ra tiên nhưỡng linh quả Thanh Khâu nổi dang.

Ngay cả tư thế ngồi khép chân cũng đã luyện tập nhiều lần, trông có vẻ hơi tận lực, nhưng tổng thể thì khá đẹp.

Hẳn là Thanh Khâu nhất tộc có các khóa đào tạo tương quan?

Tề Nguyên lão đạo thành thành thật thật ngồi ở bên cạnh bàn thấp, thật sự không dám ngẩng đầu nhìn thẳng, lần này đã dùng tiên lực phong bế lỗ mũi, tránh xảy ra chuyện xấu hổ một lần nữa.

Sau đó, một lão đạo, một hồ nữ, ngồi ở trong bóng cây, nói một ít chuyện phiếm.

Hồ nữ am hiểu múa, ngày hôm nay cũng triển lãm một điệu múa chuẩn bị tỉ mỉ, thiếu đi mấy phần vũ mị, nhiều thêm một chút kỳ ảo tươi mát linh hoạt, rõ ràng là muốn gây ấn tượng tốt với Tề Nguyên.

Bất tri bất giác, chính là một canh giờ trôi qua.

Có thể nhìn ra, Tề Nguyên lão đạo so với lúc hai người ở chung đơn độc lần trước, thong dong hơn rất nhiều, cũng bình tĩnh hơn rất nhiều, trong mắt từ đầu đến cuối mang theo vài phần suy tư, cũng không rơi vào sắc đẹp như trước một lần nữa—— chuyện này cũng có quan hệ cùng với hồ nữ Tiểu Lan ngày hôm nay cố ý áp chế thuộc tính mị hoặc của chính mình.

Bình Luận (0)
Comment