Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 711 - Chương 711.

Chương 711. - Chương 711. -

Nhưng Hậu Thổ nương nương lựa chọn xử lý như vậy...

Hóa thân thất tình lục dục tuy bị suy yếu hơn phân nửa, nhưng được Hậu Thổ nương nương bảo vệ, như thể nàng nuôi nấng bảy cô em gái sinh đôi.

Sự ấm áp mà Lý Trường Thọ đưa ra ngoài, đã cứng rắn hình thành nhân quả!

Chuyện này, rất mệt mỏi.

Tuy nhiên, đây luôn là một điều tốt, dù sao thì Tiểu Khổ và những hoá thân khác vẫn có thể sống sót, mặc dù lưu lại mối tai hoạ ngầm cho Hậu Thổ nương nương, nhưng cũng lưu lại một ít cơ duyên phương diện khác.

Ví dụ như có người muốn nhằm vào Địa Phủ, một mình Hậu Thổ nương nương xuất chiến, vào thời khắc mấu chốt có thể gọi ra hóa thân thất tình lục dục.

Đến lúc đó Tiểu Khổ vừa ra sân, yêu ma đầy trời yên lặng rút đao tự vẫn...

Hiệu ứng hình ảnh tương đối mãnh liệt, khiến cho Lý Trường Thọ ẩn ẩn còn có một chút chờ mong nhỏ.

Hơn nữa, Hậu Thổ nương nương xử trí hóa thân thất tình lục dục như thế, đối với trong đáy lòng những người tham dự bọn hắn mà nói, ngược lại là giảm đi mấy phần gánh nặng.

Lý Trường Thọ vái chào đối với không trung, mấy đạo lưu quang đã bay về hướng Lý Trường Thọ cùng với Vân Tiêu nương nương.

Chạy đến trước hết nhất, lại là Thái Ất Chân Nhân.

Y xông lại giữ chặt Lý Trường Thọ chính là trừng mắt một hồi, thấp giọng nói: "Phải làm sao mới ổn đây?"

"Sư huynh? Sao thế?" Lý Trường Thọ nháy mắt mấy cái, trong mắt tràn đầy hiếu kì và đơn thuần.

"Còn thế nào!" Máu ứ đọng trên khuôn mặt anh tuấn của Thái Ất Chân Nhân chưa tan, thấp giọng nói: "Không phải ngươi nói, buông tay tiến hành kích thích hóa thân tức giận, còn phải kéo dài không ngừng, vào thời điểm bần đạo bị đánh miệng cũng đều không ngừng nói! Hiện tại giữ lại cỗ hoá thân kia, sau đó vạn nhất đi ra ngoài gây sự, mượn dùng tu vi thần thông của Đại Đức Hậu Thổ, đánh vào bên trong Càn Nguyên Động của bần đạo...bần đạo sẽ không xong!"

Lý Trường Thọ hít vào một ngụm khí lạnh, vẻ mặt lộ ra mấy phần nghĩ mà sợ cùng với bất an, vội nói: "Thái Ất sư huynh nói như vậy, quả nhiên là đã nhắc nhở ta, việc này là do ta suy nghĩ sai lầm."

"Làm sao để khắc phục?" Thái Ất Chân Nhân khô khốc một hồi sốt ruột: "Nên làm như thế nào để khắc phục?"

"Thái Ất sư huynh đừng vội!" Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy, sư huynh cứ đi tới Động Suất Cung tại Thiên Đình tìm ta, hoặc là cho ta một khối ngọc phù truyền tin, ta lập tức tiến đến giải thích thay sư huynh. Cho dù là hóa thân Đại Đức Hậu Thổ, đó cũng là Đại Đức Hậu Thổ, sao lại không biết chuyện?"

Thái Ất Chân Nhân cẩn thận suy nghĩ, thở dài: "Có vẻ như Địa Phủ trong tương lai sẽ rất khó khăn."

"Thái Ất sư đệ yên tâm đi, ha ha ha ha!" Liền nghe vài tiếng cười khẽ, Quảng Thành Tử cùng với Ngọc Đỉnh Chân Nhân cùng nhau cưỡi mây mà tới.

Vị Đại sư huynh Xiển Giáo này lại cười nói: "Đại Đức Hậu Thổ đã là không có chuyện gì, thất tình lục dục trở lại cân bằng, sau đó Trường Canh sư đệ tự nhiên sẽ giúp Địa Phủ giải quyết sự tình thất tình lục dục còn sót lại chuyển thế, Đại Đức Hậu Thổ đương nhiên sẽ không lại mất khống chế."

Lý Trường Thọ nghe vậy cười nói: "Quảng Thành Tử sư huynh nói cực phải, tất nhiên là phải tương trợ Địa Phủ giải quyết việc này, nhưng không phải một mình ta là liền có thể làm được, vẫn là cần trên dưới Đạo Môn cố gắng."

Quảng Thành Tử vừa muốn nói tiếp, liền nghe bên cạnh lại có tiếng nói truyền đến.

"Trường Canh à." Đại Pháp Sư dạo bước đi tới, cau mày nói: "Chiêu cảm xúc hỗn độn này của ngươi..."

"Sư huynh thật sự lợi hại!" Lý Trường Thọ giơ ngón tay cái lên, khen: "Nguyên bản chúng ta chỉ muốn chế trụ hóa thân hận thù, không nghĩ tới sư huynh còn có diệu kế như vậy, làm suy yếu lòng hận thù của nàng, đây cũng là điều chúng ta không ngờ tới."

Đại Pháp Sư lập tức cười đến híp cả mắt, bình tĩnh đứng ở phía sau Lý Trường Thọ, đưa tay chọc sau lưng Lý Trường Thọ một chút, hai người sư huynh đệ này cùng nhau cười ha ha vài tiếng.

Nghệ thuật truyền thống của Nhân Giáo.

Đợi ba vị Đại đệ tử Tiệt Giáo Đa Bảo đạo nhân, Triệu Công Minh, Kim Linh Thánh Mẫu chạy đến, chín tiên Đạo Môn đã là tề tựu.

Hậu Thổ nương nương trên bầu trời chậm rãi bay tới, dừng lại ở ngoài trăm trượng, nhẹ nhàng thi lễ đối với chín tiên, chín tiên từng người hoàn lễ.

Hậu Thổ khẽ mở đôi môi, đạo đạo ánh vàng bao quanh người, mái tóc dài bồng bềnh phía sau, nhưng chiếc váy trắng mộc mạc trên người lại rất thánh khiết.

"Đa tạ các vị đạo hữu tương trợ."

Đại Pháp Sư cười nói: "Tiền bối khách khí."

"Ta ở nơi này, đã sớm không có cách nào ra ngoài, cũng không có tạ lễ quá mức ra dáng có thể tặng cho các vị."

Tay phải của Hậu Thổ nương nương nhẹ nhàng lay động, đầu ngón tay hơi tỏa sáng, một đoạn kinh văn lấp lánh ánh vàng ngưng tụ thành một quyển sách, được Hậu Thổ nương nương đưa tay đẩy tới.

"Môn công pháp này chính là ta tập hợp bí pháp tu hành Vu Tộc cùng với thiên địa luân chuyển chi đạo tạo thành, vốn là Cửu Cửu Quy Nhất Huyền Công, chỉ tiếc là Thiên Đạo không cho phép huyền công tầng thứ chín ngưng tụ thành, làm hỗn loạn cảm ngộ của ta."

Cửu Cửu Quy Nhất thiếu một tầng...

Bát Cửu Huyền Công! ?

Hai mắt của Lý Trường Thọ tỏa sáng, nhưng vào giờ phút này cũng không biểu lộ ra cái gì.

Phần huyền công này là cho Đạo Môn, lần này chính mình cũng tới làm việc, sau đó tự nhiên có thể nhận một bản sao chép mang trở về!

Huyền Đô Đại Pháp Sư tiếp nhận quyển sách, cười nói: "Đa tạ tiền bối ban thưởng huyền công. Hậu Thổ tiền bối kỳ thật không cần khách khí như thế, ngài tọa trấn nơi đây, bảo vệ lục đạo luân hồi, vô tận năm tháng đều là như thế. Tiền bối có việc gì, chúng ta đến đây tương trợ, bất quá chỉ là tiện tay mà thôi, cũng không dám lấy công lao. Tiền bối mới trải qua kiếp nạn, nguyên khí chưa hồi phục, chúng ta không dám quấy rầy nhiều, xin tiền bối an tâm tu dưỡng. Nếu có bất luận phân công gì, mời âm ty Địa Phủ...thông báo cho sư đệ nhà ta một tiếng là được, Trường Canh sư đệ ta hiệu mệnh tại Thiên Đình, cũng rất được lão sư yêu thích cùng với Ngọc Đế tín nhiệm."

Đại Pháp Sư nói xong, chín tiên Đạo Môn cúi người vái chào một lần nữa.

Hậu Thổ cũng không nói thêm gì, chỉ mỉm cười gật đầu, mở ra một cánh cổng giống như bức màn nước cho chín tiên, ở bên kia màn nước chính là bên ngoài Lục Đạo Luân Hồi Bàn.

Chín tiên cũng không ở lại lâu, sự tình đã thành công viên mãn, từng người quay người rời đi.

Nhưng Lý Trường Thọ vừa muốn cất bước, Hậu Thổ nương nương mở miệng nói: "Trường Canh đạo hữu, có thể ở lại thêm một lát không?"

Lý Trường Thọ liếc nhìn Đại Pháp Sư nhà mình, lại nhìn Vân Tiêu tiên tử một chút. Đại Pháp Sư cười vỗ vỗ đầu vai của Lý Trường Thọ, Vân Tiêu tiên tử khẽ khom người, rời đi cùng với Kim Linh Thánh Mẫu.

Trong chốc lát, tám vị cao thủ Đạo Môn rời khỏi thế giới này.

Lý Trường Thọ nhìn tiểu thiên địa yên tĩnh tường hòa này, không biết làm sao, thoáng có một chút chột dạ.

Hậu Thổ đứng trên con dốc thoai thoải cách đó trăm trượng, khẽ khom người đối với Lý Trường Thọ, thở dài: "Đạo hữu đã thật sự làm được."

Bình Luận (0)
Comment