Năm đó, Nguyên Trạch lão đạo bị yêu ma không biết lai lịch khống chế tâm thần, mang một số lớn yêu ma đi vây công tiên tông Nhân Giáo Độ Tiên Môn, có ý đồ phá hư đại hội nguồn gốc Tam Giáo, kết quả bị Độ Ách Chân Nhân thủ khẩu như bình hừ lạnh một tiếng, chấn mệnh toi đời tại chỗ.
Sau đó, nguyên thần của Nguyên Trạch bị tiên Tiệt Giáo đưa đến Địa Phủ, dựa vào uy danh của Tiệt Giáo, dùng quan hệ cửa sau, lúc đầu thai chuyển thế, lại an bài mệnh đồ tốt nhất...
Đáng tiếc, bởi vì trước khi Nguyên Trạch lão đạo đầu thai nói một câu 【 yên tâm, từ cầu Nại Hà đi đến Luân Hồi Bàn, còn có thể xảy ra vấn đề gì 】,cứng rắn đập nát mệnh đồ tốt đẹp của mình, cuối cùng rơi vào đạo súc sinh, sinh ra làm một con báo đen, tu hành đến nay cũng không có danh tiếng gì. Ngày hôm nay báo đen đi lên trên Kim Ngao Đảo thăm viếng bằng hữu cũ, hơn phân nửa tiên Tiệt Giáo bên trên đảo bị kinh động, nhao nhao chạy đến xem trò hay, khục, chạy đến biểu đạt sự ân cần.
Quan sát nửa canh giờ, Ngao Ất chậm rãi rụt đầu rồng khoác lên bên cạnh ao trở về, long thân chìm đến đáy ao.
Sau đó thần niệm của y liền tràn ra, phát đi lời mời giao lưu đối với chủ thần tượng Lý Trường Thọ.
Rất nhanh, một người một rồng gặp nhau ở trong mộng.
Ngao Ất cẩn thận kể lại tình hình cuộc vui trên Kim Ngao Đảo lúc này, Lý Trường Thọ lắng nghe cẩn thận, rất nhanh liền hơi xúc động...
Trên dưới Tiệt Giáo xác thực rất đoàn kết!
Tiên Tiệt Giáo mặc dù vào lúc báo đen lên đảo, liền trực tiếp dùng đạo pháp phong ấn miệng báo đen, nhưng các loại bảo tài, đan dược, linh thạch, pháp thuật, đều chất thành từng đống nhét vào trong ngực báo đen...
Không ít Luyện Khí Sĩ có giao tình với báo đen ngày xưa, càng là lôi kéo báo đen không thể nói chuyện, đi đến các nơi dự tiệc.
Mắt thấy miệng y bị phong, mắt thấy chỗ tốt y lấy được, mắt thấy nước mắt trong con mắt của y.
"Giáo Chủ ca ca." Ngao Ất buồn bực nói: "Chúng ta nhìn chằm chằm con báo đen này để làm gì?"
"Đừng có coi thường y!" Lý Trường Thọ đứng chắp tay, cười nói: "Tên gia hỏa này bây giờ là Yêu Tộc, lại có liên quan cùng với Tiệt Giáo, sau này không thể nói trước được sẽ trở thành nhân vật lợi hại gì. Ngươi lại tiếp tục ở trên Kim Ngao Đảo nhìn chằm chằm, một khi y rời đảo, ngươi liền an bài một vị trưởng lão Long Tộc..."
Như thế như thế, như vậy như vậy.
Lý Trường Thọ dặn dò một hồi, Ngao Ất không ngừng gật đầu.
Rất nhanh, vị Thái tử Long Tộc gần đây có tiến cảnh tu vi thần tốc này thoát ly khỏi mộng cảnh, âm thầm điều một cao thủ Long Tộc đến phụ cận Kim Ngao Đảo chờ, sau đó tự nhiên sẽ có một buổi biểu diễn nhỏ.
Cuộc vui trên Kim Ngao Đảo diễn ra mấy canh giờ, một đóa mây trắng đến từ phía bắc, lại là Hạm Chỉ nhận được tin tức, vội vàng chạy đến từ trên Tam Tiên Đảo.
Nhìn thấy báo đen tinh, vành mắt của Hạm Chỉ đỏ lên, vội vàng gọi sư phụ.
Nhưng báo đen tinh lập tức né tránh, đứng quay lưng về phía Hạm Chỉ tiên, thở dài: "Chuyển thế đã không phải người trước đây, bần đạo không dám ứng đối nhiều, nay thấy tiên tử không có việc gì, trong lòng thanh thản, bay giờ sẽ trở về tu hành."
Hạm Chỉ không khỏi hé miệng than nhẹ, chúng tiên Tiệt Giáo cũng lập tức giữ lại báo đen, bảo báo đen ở trên đảo tu hành, lại gia nhập vào Tiệt Giáo.
Nhưng báo đen mong nhớ phu nhân nhà mình, lại cảm thấy tu vi của chính mình quá yếu, không có mặt mũi gì đợi ở trên đảo tu hành, liền cố chấp cáo từ rời đi, lại kiên quyết cự tuyệt hảo ý chúng tiên tiễn y trở về động phủ.
Những phản ứng này của báo đen, cũng đều nằm bên trong suy đoán của Lý Trường Thọ.
Hạm Chỉ vạn phần không muốn, đi theo báo đen ra khỏi Kim Ngao Đảo, đưa tiễn mấy chục dặm, ba lần bị báo đen quát bảo ngưng lại không được đuổi theo, nàng mới dừng bước chân lại.
"Sư...đạo hữu nếu gặp phải chuyện khó xử gì, liền đi lên trên đảo hoặc là đi đến Tam Tiên Đảo tìm ta..."
"Trở về đi, trở về đi! Bây giờ bần đạo cũng được quý nhân tương trợ, tu hành không có gì cản trở!"
Báo đen liên tục khoát tay, cúi đầu chui vào trong nước biển, thi triển ra độn pháp coi như không tệ, độn về hướng phương bắc.
Chúng tiên tiên Tiệt Giáo đi theo báo đen một hồi, đưa mắt nhìn y trở về, không ít Tiên Nhân thổn thức không thôi. Nhưng đối với Kim Ngao Đảo mà nói, chuyện này cũng bất quá chỉ là một chuyện hiếm lạ nho nhỏ.
Đợi báo đen thoát ra khỏi phạm vi Kim Ngao Đảo, Ngao Ất cũng rời khỏi bảo ao, bay về phương hướng Long Cung Đông Hải, cùng với một vị cao thủ Long Tộc, "trùng hợp" chạm mặt ở trên đỉnh đầu báo đen.
Vị cao thủ Long Tộc kia hô to một tiếng: "Nhị điện hạ! Nhị điện hạ! Có chuyện gấp! Thiên Đình vừa mới có điều lệnh đưa đến Long Cung, bảo ngài lập tức điều binh đuổi theo điều tra tung tích của dư nghiệt Yêu Đình Lục Áp đạo nhân!"
Báo đen tránh ở trong nước biển lập tức khẽ run rẩy, lẩm bẩm ở trong lòng: Lục Áp đạo nhân! Ân công công! ?
"Phải không?" Ngao Ất lạnh nhạt nói: "Trước đó ta trở về Kim Ngao Đảo thăm hỏi sư tôn, còn muốn trở về đoàn tụ hai ngày cùng với Tư Tư, không nghĩ tới lại có chuyện này. Viên quan nhỏ Thiên Đình sống cũng không dễ...vị Lục Áp này rốt cuộc là thần thánh phương nào?"
"Gã là Thái Dương Kim Ô, Thái Tử Yêu Tộc, được Yêu Tộc bây giờ coi là yêu chủ phục hưng." Vị cao thủ Long Tộc kia cao giọng trả lời: "Lúc trước Yêu Tộc muốn dùng hồn phách Vu Tộc luyện chế Diệt Nhân Kiếm, chính là chuẩn bị cho gã."
"Hừ! Vị Lục Áp này! Không biết thiên số! Ta liền sẽ trở về Thiên Đình mang binh, ngươi lại thay ta mang hộ tin tức đến Long Cung..."
Thanh âm hai rồng trò chuyện dần dần bay xa, báo đen bên trong nước biển vào giờ phút này khiếp sợ không thôi, duỗi đầu ra khỏi mặt biển, muốn đuổi theo, lại không dám động đậy.
Lục Áp ân công có phiền toái!
"Ài, trông mong ân công có thể bình an vượt qua gian hiểm như vậy, đại cát đại lợi..."
Ba! Báo đen đưa tay hung hăng đánh chính mình một bạt tai, nhíu mày nhìn cái bóng của mình bên trong nước biển.
Như vậy phải làm sao mới ổn đây! ?
...
Tại U Minh Giới, ở bên ngoài Hùng Quan phía đông Phong Đô Thành.
Tiếng muỗi vo ve cùng với một cơn gió mát mẻ thổi qua, Văn Tịnh đạo nhân âm thầm trốn ở đây, đánh giá cấm chế dày đặc nơi đây từ phía xa.
Nàng chỉ là đi ngang qua nơi đây, ngày hôm nay là muốn đi đến Huyết Hải "công tác".
Nghe nói mấy ngày trước đây, nam nhân kia cùng với Thuỷ Thần đại nhân tính cả bảy vị cao thủ Đạo Môn góp cho đủ số, giúp Đại Đức Hậu Thổ vượt qua một trận nguy nan, Văn Tịnh đạo nhân liền muốn tới nơi đây nhìn...
Có lẽ sẽ có thể ngửi được một chút xíu hương vị của nam nhân kia.
Đáng tiếc, nàng không dám đặt chân vào Phong Đô Thành, chỉ có thể đứng ở phía xa nhìn một chút.
Quay người đang muốn rời đi, Văn Tịnh đạo nhân lại khẽ di một tiếng, bị tình hình ở phía cuối cùng Hùng Quan nhất tuyến thiên này hấp dẫn...
Đây là...đang làm cái gì?
Địa Phủ không phải chỉ câu hồn sao? Làm sao lại có cả quan tài?