Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 730 - Chương 730.

Chương 730. - Chương 730. -

"Mặc dù lão sư và Nữ Oa Thánh Nhân liên thủ, bảo vệ Nhân Tộc còn sót lại, nhưng Nhân Tộc đã ghi hận vào xương tuỷ." Huyền Đô Đại Pháp Sư lạnh nhạt nói: "Nhân Tộc sống sót qua tai hoạ, trong lòng hận Yêu Tộc tới cực điểm, bọn họ liều lĩnh tăng cao tu vi, thậm chí chệch hướng chính đồ tu đạo, lấy thân hóa ma. Mặc dù Thánh Nhân ra tay bảo trụ hỏa chủng Nhân Tộc, Nhân Tộc lúc ấy lại là thời kì yếu ớt nhất, Yêu Tộc lại sợ hãi để lại tai họa, muốn loại bỏ Nhân Tộc...đó mới là một cái nguyên hội Nhân Tộc gian nan nhất, cho nên mới có bọn họ."

Lý Trường Thọ nói: "Mười vạn Ma Binh, đạp phá thiên khung."

Linh Nga ở bên cạnh nhếch miệng nhỏ, cẩn thận từng li từng tí đưa một con cá nướng cho nữ thống lĩnh cách chính mình gần nhất.

"Tiền bối..."

Nữ thống lĩnh nhẹ nhàng lắc đầu, lộ ra một chút ý cười đối với Linh Nga, tiếp tục ngồi nghiêm chỉnh.

Đại Pháp Sư tiện tay chỉ cá nướng, cười nói: "Cho ta đi, đừng có lãng phí."

Linh Nga liền vội vàng đưa cá nướng tới.

Hữu Cầm Huyền Nhã lại hỏi: "Mười vạn Ma Binh...có thể nói rõ chi tiết không?"

Lý Trường Thọ thở dài, giải thích cho nàng: "Nhập ma đạo, liền hóa chấp niệm thành đạo cảnh, thu hoạch được đạo cảnh tăng lên trong thời gian ngắn, nhưng đạo tâm rất dễ sụp đổ, bản thân mất khống chế. Những tiền bối này vì nhận được lực lượng trong thời gian ngắn, lại không để cho chính mình mất khống chế, cho nên nhập ma trước, phối hợp với bí pháp tăng lên đạo cảnh, lại trảm đạo tâm, tự phong thất tình lục dục, cắt bỏ hết thảy cảm giác đối với bên ngoài. Bọn họ nhốt hồn phách ở trong thân thể, chỉ vẻn vẹn dùng bí pháp đặc thù để phân rõ địch ta, hóa thân thành Ma Binh, nghe lệnh Nhân Hoàng, thủ vệ Nhân Tộc."

Đại Pháp Sư tấm tắc lấy làm kỳ lạ: "Không hổ là sư đệ ta, bí mật như vậy cũng biết được!"

"Tại đã đọc được chuyện này ở trên một tấm da dê..." Lý Trường Thọ thở dài: "Nguyên bản ta cho rằng đây bất quá chỉ là lời đồn, nhưng sau khi ta đi vào bên trong Hỏa Vân Động bái phỏng Tam Hoàng Ngũ Đế, biết được sự tình của Toại Nhân Thị tiền bối, mới biết Ma Binh Nhân Tộc thật sự tồn tại. Thọ nguyên phàm nhân quá ngắn, thời gian Hồng Hoang quá dài, quá nhiều lịch sử đã đánh mất trong những tháng năm dài đằng đẵng..."

"Sư đệ có biết, sau khi Yêu Đình phá diệt, bọn họ chỉ còn lại có ba ngàn sáu trăm hai mươi ba người." Huyền Đô Đại Pháp Sư nói: "Ta mang bọn họ vào bên trong Huyền Đô Thành, đã nhiều năm như vậy, những người nào thọ nguyên có hạn, đều đã mất đi. Những người còn lại này...sư đệ, hãy dẫn bọn họ đi giết yêu đi. Để bọn họ có thể giải thoát ở trên chiến trường, xem như là điều tốt nhất mà ta và ngươi có thể làm cho bọn họ."

Lý Trường Thọ: "Sư huynh, không có cách nào giúp bọn họ khôi phục cảm giác sao?"

Đại Pháp Sư cau mày nói: "Điều này đối với bọn họ là quá tàn nhẫn."

"Không hỏi ý bọn họ, làm sao biết được suy nghĩ ở trong lòng bọn họ?"

Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, đôi mắt lóe lên rực rỡ, vào giờ phút này đã có chủ ý.

"Bọn họ là anh hào Nhân Tộc Thượng Cổ, không nên tham chiến một lần nữa. Sư huynh, ta sẽ dẫn bọn họ đi vào bên trong An Thủy Thành, ở trong vòng trăm năm, xem có thể giúp bọn họ lấy lại thất tình lục dục hay không? Nếu bọn họ muốn giải thoát, cũng không cần bi thương ở trên chiến trường, thể diện và tôn trọng tiền bối Nhân Tộc nên có, tự nhiên không thể thiếu. Bọn họ che chở Nhân Tộc có ngày hôm nay, cũng không thể đến ngày hôm nay, còn phải đứng ở phía trước Nhân Tộc...ta cảm thấy không có đạo lý như vậy."

Đại Pháp Sư lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, ngạc nhiên nói: "Ngươi đã nghĩ ra biện pháp?"

"Tiểu Khổ..."

Lý Trường Thọ mở miệng nói hai chữ, Đại Pháp Sư đầu tiên là ngẩn ra, sau đó vỗ tay cười to, liên tục tán thưởng vẫn là Lý Trường Thọ dùng tốt đầu óc.

Linh Nga nháy mắt mấy cái...

Tiểu Khổ?

Làm sao lại cảm thấy, chính mình hiểu rõ sư huynh, vẫn còn chưa đủ nhiều đây.

...

Lúc hai sư huynh đệ Nhân Giáo thảo luận việc này, hai vị thống lĩnh Ma Binh vẫn luôn duy trì trầm mặc.

Nhưng ánh mắt bọn họ nhìn Lý Trường Thọ, dần dần nhiều hơn mấy phần cảm kích.

Thấy Lý Trường Thọ không có ý định sử dụng hơn một trăm vị Ma Binh Nhân Tộc Thượng Cổ này để chinh chiến, Đại Pháp Sư cũng không khuyên nhiều.

Nói đến đây, Đại Pháp Sư cũng có một chút buồn bực.

Y đích thân chạy tới Huyền Đô Thành một chuyến, "mời" một trăm linh tám vị Ma Binh Nhân Tộc Thượng Cổ này trở về, không những không thể trở thành "thần binh trừ yêu" trong tay Lý Trường Thọ, ngược lại còn tìm thêm một chút việc cho Lý Trường Thọ hoạt động...

Thân là sư huynh, trong đáy lòng Đại Pháp Sư tóm lại là có một chút xấu hổ.

Thế là, Đại Pháp Sư chủ động hỏi thăm sự tình có quan hệ đến Yêu Tộc phản thiên, nếu như áp lực của Thiên Đình quá lớn, lão Nhân Tộc y, liền sẽ thích hợp ra tay, trực tiếp can thiệp một chút...

Lý Trường Thọ báo cáo chi tiết "chiến tích" trước mắt, Đại Pháp Sư nghe thế liền cười to một hồi.

Ngược lại là Linh Nga cùng với Hữu Cầm Huyền Nhã nghe được đủ loại thủ đoạn của Thiên Đình, biểu tình có một chút dị dạng.

Linh Nga tự tự nhiên có chút chán ghét, dù sao thì thủ pháp của Xí Thần Điện, cũng đều quá mức bẩn...

Hữu Cầm Huyền Nhã lại nói: "Sự tình nhân duyên sự có liên quan gì cùng với đấu pháp? Yêu Tộc tất nhiên là đáng chết, chúng ta đường đường chính chính đánh bại bọn họ là được. làm việc như thế, chẳng phải là quá mức không từ thủ đoạn?"

Lý Trường Thọ cùng với Đại Pháp Sư liếc nhìn nhau, hai người đều cười to.

Đại Pháp Sư nói: "Không từ thủ đoạn có khi cũng không phải là nghĩa xấu."

"Hữu Cầm sư muội!" Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Bên trong Thiên Đình, chín thành Thiên Binh Thiên Tướng bây giờ đều là xuất thân từ Nhân Tộc, mà thiên địa hiện này lấy Nhân Tộc làm chủ thể, Thiên Đình cũng có thể xem như Thiên Đình che chở Nhân Tộc. Ta tuyệt nhiên không để ý đến sinh tử của những yêu công nhiên phản thiên này, càng không nói đến nhân duyên của bọn hắn là như thế nào. Cắt giảm lực lượng địch quân một cách hữu hiệu, hóa giải sĩ khí của đối phương, gia tăng mâu thuẫn trong nội bộ địch nhân, chính là bảo hộ Thiên Binh Thiên Tướng phe mình. Tự nhiên, ta cũng không cừu thị những sinh linh thân thiện với Nhân Tộc, hơn nữa ở bên trong Nhân Tộc cũng có người tội ác chồng chất, nhưng những Yêu Tộc phản thiên này, thật sự là bị Thiên Đình hãm hại sao? Lúc này Thiên Đình vừa mới cất bước được bao nhiêu năm, những Yêu Tộc phản thiên này liền cảm thấy trong lòng bị đe dọa và sợ hãi. Giúp đỡ Thiên Đình, chính là bởi vì Thiên Đạo chí công, Thiên Đình làm việc theo Thiên Đạo, Thiên Đình càng mạnh, ác và thiện bên trong thiên địa cũng sẽ càng sớm đạt tới cân bằng."

Hữu Cầm Huyền Nhã ở bên cạnh rơi vào suy tư.

Linh Nga nhỏ giọng thầm thì: "Sư huynh, Hữu Cầm sư tỷ cũng không phải là chỉ trích huynh, huynh cũng đừng có nóng giận..."

Lý Trường Thọ cười nói: "Yên tâm, ta còn không biết tính tình của Hữu Cầm sư muội sao? Thiên Đình đang cần những nhân tài như Hữu Cầm sư muội."

Khoé miệng của Linh Nga có một chút cong lên, mới vừa rồi còn gọi là Huyền Nhã!

Bình Luận (0)
Comment