Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 732 - Chương 732.

Chương 732. - Chương 732. -

"Ừm..." Lý Trường Thọ trầm ngâm, tiện tay liền muốn bóp nát ngọc phù này, nhưng quang mang trong mắt hắn lấp lóe, đã là suy nghĩ hơn ngàn vạn.

Mỉm cười, cầm ngọc phù này trong tay thưởng thức.

Vị Bạch Trạch này dường như vô cùng hiểu rõ hắn...chuyện này khiến Lý Trường Thọ liên tưởng đến rất nhiều phương diện trong nháy mắt.

Linh Nga nhỏ giọng hỏi: "Sư huynh, vị Bạch Trạch này chính là thụy thú trước đó huynh cùng với Đại Pháp Sư tiền bối trao đổi, có viết ở bên trên cổ tịch kia sao?"

"Ừm!" Lý Trường Thọ mỉm cười gật đầu: "Không nghĩ tới, thần thông xu cát tránh họa của vị Bạch Trạch này lại nhạy cảm như vậy, Đại Pháp Sư vừa đi truy tìm tung tích của y, y ở bên này đã là tới xin tha. Cũng không đúng, ngọc phù này hẳn là đã sớm viết từ trước, chỉ là được giao tới vào thời gian này mà thôi. Đường đường là yêu soái Thượng Cổ, có thể hạ thấp tư thái cầu sinh như thế, cũng khiến cho người ta khâm phục."

Linh Nga cười khẽ, nói: "Sao lại có cảm giác, là sư huynh quá dọa người."

"Ừm?"

"Dọa thú, dọa thú." Linh Nga le le đầu lưỡi: "Sư huynh, chúng ta nhanh chóng thông báo cho Đại Pháp Sư, vị Bạch Trạch này đã đưa tới cửa!"

Lý Trường Thọ hỏi ngược một câu: "Nếu người đến đưa tin thật sự là Bạch Trạch, Đại Pháp Sư làm sao sẽ đuổi đến địa phương khác?"

Trong đáy lòng Linh Nga lóe lên linh quang, đột nhiên nghĩ đến chút gì đó, hô: "Y thế nhưng có thể tìm tới Độ Tiên Môn, chẳng phải là nói, Bạch Trạch đã rõ ràng lai lịch của sư huynh? Bạch Trạch đây là đang âm thầm uy hiếp, nếu như gây phiền phức cho y, y liền trực tiếp nói rõ lai lịch của sư huynh ra bên ngoài?"

Lý Trường Thọ cười lắc đầu, nói: "Toan tính của Bạch Trạch, không chỉ phức tạp hơn gấp mười lần so với suy nghĩ của muội, khối ngọc phù này truyền tin quả nhiên là hay...muội nghĩ xem, cao thủ có thể toàn thân trở ra từ trong Vu Yêu đại chiến giống như y, cũng bị nhân quả của Yêu Tộc rơi vào đường cùng liên luỵ, ngày thường ta dạy muội ít dính nhân quả, thế nhưng là dạy sai rồi?"

"Sư huynh dạy, đương nhiên sẽ không sai!" Linh Nga cúi đầu suy tư một hồi, lại hỏi: "Vị Bạch Trạch tiền bối này, có thể dự cảm được hành động của Đại Pháp Sư hay sao?"

"Sẽ không!" Lý Trường Thọ nói: "Đại Pháp Sư có Thái Cực Đồ che lấp, tính danh bản thân cũng đều không có, căn bản sẽ không bị thiên cơ xem xét. Nếu như Bạch Trạch đã biết Đại Pháp Sư truy đuổi giết y, chắc chắn sẽ không sử dụng biện pháp này."

Linh Nga cảm giác đầu có một chút choáng, yên lặng ngồi ở bên trên bồ đoàn bên người sư huynh, lẳng lặng nhìn bên mặt sư huynh lúc nghiêm túc suy nghĩ...

Đan phòng rất nhanh liền rơi vào trầm tĩnh, mãi cho đến khi Linh Nga không nhịn được che miệng ngáp, Lý Trường Thọ mới chậm rãi thở hắt ra.

"Xem ra, Đại Pháp Sư trong vòng một ngày, liền sẽ đến chỗ của chúng ta, đưa khối ngọc phù thứ hai của Bạch Trạch."

"Vì sao lại thế?" Linh Nga buồn bực hỏi.

Lý Trường Thọ cười không nói, cầm ngọc phù trong tay bóp nát: "Chờ ở tại đây, có tin tức liền thông báo cho ta, ta sẽ an bài cẩn thận những vị tiền bối kia trước."

"Vâng..."

Linh Nga đáp ứng một tiếng, Lý Trường Thọ nhắm mắt ngưng thần, tâm thần chuyển đến Nam Thiệm Bộ Châu.

Bên trong An Thủy Thành, Lý Trường Thọ gọi thôn trưởng Hùng Trại đến, cũng chính là cha của Hùng Linh Lỵ - Hùng lão tam.

Hắn bảo Hùng lão tam đi vào nơi náo nhiệt nhất bên trong thành mua hai toà trạch viện, an bài một trăm linh tám vị Ma Binh này, tạm thời ở trong phàm trần.

Lý Trường Thọ căn dặn Hùng lão tam lặp đi lặp lại, phân phối ba vị thị vệ, hai vị thị nữ cho mỗi vị lão tiền bối, nhất định không thể bất kính.

Hùng lão tam tất nhiên là vội vàng đáp ứng, chuyện này đối với Hải Thần Giáo bọn hắn mà nói, hoàn toàn không phải là gánh nặng gì.

Chờ Hùng lão tam chạy đi an bài công việc, Lý Trường Thọ lại gọi hai vị thống lĩnh Ma Binh kia đến trước mặt chính mình.

Mặc dù Đại Pháp Sư nói, hai vị thống lĩnh này cũng không phải là người mạnh nhất trong một trăm linh tám Ma Binh, nhưng Lý Trường Thọ cẩn thận cảm ứng, chỉ cảm thấy trước mặt chính mình chính là hai ngọn núi tản ra uy áp nhàn nhạt...

Không hổ là người sống sót trong đại quân Nhân Tộc đánh tan Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận của Yêu Tộc!

"Hai vị tiền bối, không biết nên xưng hô như thế nào?"

"Thiên Tự Nhất." Nam tử khôi ngô thấp giọng trả lời.

"Vũ Tự Nhất." Nữ tử có vết sẹo nói khẽ.

Lý Trường Thọ chắp tay một cái, nghiêm mặt nói: "Thiên Nhất tiền bối, Vũ Nhất tiền bối, các vị trước tiên hãy ở lại nơi này. Nơi này là thế tục Nam Châu, không có bao nhiêu Luyện Khí Sĩ, thần miếu trong thành chính là hương hỏa thần miếu ta lập. Các vị có thể tùy ý đi dạo một chút ở trong thành, cũng có thể tùy ý đi các nơi, lá gan của phàm nhân trong thành này đặc biệt lớn, thấy tiên thấy long cũng sẽ không có e ngại gì. Bây giờ Nhân Tộc phương quốc san sát, cũng không có chung chủ, Luyện Khí Sĩ tụ tập ở Trung Châu, đại thể đều là yên ổn. Lây dính chút khói lửa ở chỗ này, có lẽ sẽ có một chút trợ giúp đối với sự khôi phục của các vị tiền bối."

"Đa tạ." Thiên Tự Nhất ôm quyền đáp lời.

Vũ Tự Nhất nói: "Nếu đại nhân không ứng phó được với Yêu Tộc, làm ơn mang chúng ta đến sa trường, đây vốn là công việc của chúng ta."

"Không sao!" Lý Trường Thọ nói: "Lúc này là trận chiến giữa Yêu Tộc cùng với Thiên Đình, nếu Yêu Tộc trực tiếp khai chiến đối với Nhân Tộc, vô số tiên môn Trung Thần Châu, ở trong khoảnh khắc liền có thể bao phủ Yêu Tộc. Hai vị không cần phải lo lắng, an tâm điều dưỡng tại thế tục là được, phân thân của ta ở ngay bên trong tòa miếu lớn kia, nếu có bất cứ chuyện gì nghi hoặc, có thể phân công bọn họ thông báo cho ta một tiếng."

Hai vị thống lĩnh Ma Binh cũng không nhiều lời, hành lễ xác nhận.

Lý Trường Thọ nói một tiếng: "Ngày hôm nay ta còn có chuyện quan trọng phải xử lý, liền không thể ở lại đây lâu, cũng mời hai vị nghỉ ngơi cho tốt."

Lập tức, Lý Trường Thọ cáo từ, để Thần Sứ Vu Nhân Tộc toàn quyền phụ trách an bài công việc kế tiếp.

Lúc tâm thần dời đi, Lý Trường Thọ thấy được một tình huống ở góc đường:

Có hai vị nữ Ma Binh, hai mắt vô thần đứng trước một chỗ cửa hàng chuyên bán trang sức nữ tử, chỉ là lẳng lặng đứng.

Vị nữ tiểu thương kia muốn đáp lời lại không dám, biểu tình thực sự có thể nói là một lời khó nói hết...

Có một trăm linh tám vị Ma Binh tại An Thủy Thành này, Lý Trường Thọ cũng có thể thiếu một phần mong nhớ đối với chỗ này, cũng xem như là một chút phúc lợi nhỏ.

Sau đó vẫn phải tìm một chút Thần Sứ, người coi miếu làm việc tỉ mỉ, đặc biệt phụ trách chiếu cố ẩm thực sinh hoạt thường ngày của một trăm linh tám vị Nhân Tộc Thượng Cổ này.

Hả? Chẳng biết tại sao, Lý Trường Thọ đột nhiên có cảm giác quen thuộc, bản thân mở viện dưỡng lão Hồng Hoang.

Tâm thần chuyển về Tiểu Quỳnh Phong, Lý Trường Thọ lập tức bắt đầu phân tích, uy hiếp của vị Bạch Trạch này đối với chính mình đến loại tình trạng nào.

Bình Luận (0)
Comment