Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 778 - Chương 778.

Chương 778. - Chương 778. -

Linh Nga đắc ý cười một tiếng, tự tại phi hành ở trong gió, tâm cảnh cũng càng trở nên khoáng đạt.

Đợi thoát ra ngàn dặm, Linh Nga liếc nhìn Đá Cảm Ứng trên người, phát hiện ra cũng không có tiên thức xem xét, lại liếc nhìn những ngọn núi và dòng sông bên dưới.

Sư huynh không có dùng tiên thức chú ý chính mình? Hay là có phương pháp phá giải Đá Cảm Ứng? Hay là căn bản không ở trong bóng tối bảo hộ?

Phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất...

Linh Nga ngâm khẽ vài tiếng, tiếp tục cưỡi mây bay về hướng ranh giới Nam Châu, đi qua nhiều thành trấn khác nhau, cũng đều sẽ tận lực lách qua, khắc chế lòng hiếu kỳ của mình...

Nhưng thiên địa này quả thực quá đẹp.

Nhìn sang trái và phải, không có những ngọn núi bao quanh Tiểu Quỳnh Phong, tầm mắt trải dài vô tận.

Nhìn về phía bầu trời xa xa, bầu trời xanh và mây trắng dường như không thay đổi, lại dường như trở nên vô cùng rộng lớn.

Làn gió nhẹ thổi tới, mang theo tiếng chim hót và những con thú nhỏ rên rỉ ở phía xa.

Nhìn về nơi xa, trên không rừng rậm thâm sơn có hàng trăm con chim giương cánh, Luyện Khí Sĩ vội vã tới lui trên mây, thung lũng mọc đầy linh thảo hoa dại.

Khuôn mặt xa lạ, bối cảnh xa lạ...

Linh Nga bất giác mỉm cười, cũng bắt đầu ngừng chân ở trước một ít cảnh đẹp.

Nàng cầm giải độc đan, cẩn thận từng li từng tí những bông hoa mà nàng chưa từng thấy bao giờ.

Cũng sẽ cầm trường kiếm linh bảo, chọc vào con rắn chỉ có chút tu vi trên người, liền bị con rắn nhỏ tức giận đuổi chạy nửa cái sườn đồi.

Nàng băng qua những ngọn núi và con suối trong veo với đôi ủng vải.

Thi triển hóa hình thuật, hóa thành tiên tử nhỏ như ngón tay cái, nhảy múa với hai con bướm trên cánh hoa, cũng không biết chính mình đang nhảy điệu gì.

Đêm đầy sao nằm trên mặt hồ không người, tóc xanh tản ra như thác nước, tưởng tượng chính mình là nữ thần ao hồ, lại vô tình hòa vào biển sao bên dưới.

Ban ngày tìm thấy một vùng đất không người có núi và hoa nở rộ, tiện tay bày ra năm tầng trận pháp che lấp, lấy đàn ra tấu một khúc, ngân nga một đoạn dân ca, nghĩ đến tình hình chính mình cùng với sư huynh vui đùa ầm ĩ ở đây, sau đó nằm trên đồng cỏ cười ngây ngô một hồi...

"Đây chính là bên ngoài sao?" Linh Nga nâng tay nhỏ lên, nhẹ nhàng vồ một cái đối với bầu trời.

"Hừ hừ, nhưng cũng không có gì hơn, làm chính sự thôi!"

Ậm ừ giai điệu nho nhỏ trong lúc suy tư, Linh Nga chụp trận cơ ở các nơi trở về, cẩn thận từng li từng tí kiểm tra tình hình các nơi, rồi rời khỏi đây như một tên trộm, tiếp tục dọc theo đường mây đông đúc, tiến về nơi lịch luyện thứ nhất.

Tại Hắc Trì Phong, bên cạnh đầm nước.

Bạch Trạch cùng với Lý Trường Thọ, mỗi người bưng một chén rượu nhạt, nhìn hình ảnh chiếu ra trên mặt nước, vẫn luôn chưa ngừng tươi cười.

"Phương pháp này của Bạch tiên sinh, thật sự còn muốn hay hơn gấp trăm lần so với tiên thức dò xét."

"Ha ha ha, một chút thủ đoạn không quan trọng, không đáng giá nhắc tới, không đáng giá nhắc tới!" Bạch Trạch khoát khoát tay, cười nói: "Ngược lại là Thuỷ Thần, thí luyện đằng sau của Linh Nga, ngươi đã sắp xếp xong xuôi?"

"Ta cũng không có an bài cái gì!" Lý Trường Thọ cười nói: "Lần này nàng đi ra ngoài, ta muốn để cho nàng nhìn Hồng Hoang nguyên bản nên là dạng gì. Ta sẽ chỉ dẫn dắt nàng đi vài chỗ, âm thầm làm một chút hộ vệ chu toàn."

Bạch Trạch cau mày nói: "Vạn nhất Linh Nga gặp phải cao thủ Đại La gì, chúng ta cách quá xa, không kịp ra tay thì nên làm cái gì? Chuyện này dường như không ổn thỏa."

"Không sao." Lý Trường Thọ lạnh nhạt nói: "Trước đây ta đã mời Đại Pháp Sư ra tay giúp đỡ trông nom, Đạo Nhân Giấy đi theo dưới chân nàng, cũng đầy đủ ứng đối với kẻ địch không phải là đệ tử Thánh Nhân."

Bạch Trạch không còn gì để nói, thở dài: "Ngươi đây là để sư muội ngươi đi lịch luyện, hay là ngóng trông nàng đi ra ngoài gây họa?"

Lý Trường Thọ cười nói: "Con yêu thú lợn rừng trước đó, ngược lại là ta cũng không nghĩ tới. Bạch tiên sinh có liên quan đến con đường luyện khí không? Gần đây ta vẫn luôn đang suy nghĩ một loại "pháp khí" truyền lại tin tức, nhưng lý giải luyện khí không đủ, vẫn luôn rơi vào bình cảnh."

"Thứ này...hiểu sơ, hiểu sơ."

Bạch Trạch lấy ra một chiếc quạt lông ở trong tay áo, nhẹ nhàng lay động, cùng với Lý Trường Thọ vừa xem tình hình trong hồ nước, vừa nghiên cứu thảo luận sự tình luyện chế pháp bảo không gian.

Lúc này Lý Trường Thọ tất nhiên là nhất tâm đa dụng, chỉ bất quá là tạm dừng hoạt động Đạo Nhân Giấy Thuỷ Thần tại Thiên Đình.

Lại nửa ngày sau, tiếng thảo luận của Lý Trường Thọ cùng với Bạch Trạch dừng lại, cùng nhau nhìn chằm chằm hình ảnh bên trong nước.

Linh Nga bồi hồi một hồi lâu ở bên ngoài một chỗ phường trấn náo nhiệt, do dự một lúc lâu, mới cất bước đi vào.

Quân đoàn Đạo Nhân Giấy "Lý Trường Thọ", lập tức bị nghịch Ngũ Hành đại trận ngăn lại.

Lý Trường Thọ lập tức chọn một cỗ Đạo Nhân Giấy cảnh giới Kim Tiên, hóa thành một lão bà, cưỡi mây tiến vào nơi đó.

Bởi vì sau khi tiến vào phường trấn, Đá Cảm Ứng của Linh Nga liền biến thành màu đỏ cam trong nháy mắt, Linh Nga cũng không có cách nào phân biệt, trong đó phải chăng có tiên thức của sư huynh.

Lý Trường Thọ hóa thành lão bà, duy trì khoảng cách không hơn trăm trượng cùng với Linh Nga, nhưng lại không bị Linh Nga phát hiện ra.

Lý Trường Thọ cúi đầu liếc nhìn Đá Cảm Ứng trên người lão bà Đạo Nhân Giấy...

Màu tím nhạt này ...làm nổi bật một hiện thực!

Trên đường phố sôi động, đôi mắt to của Linh Nga đột nhiên sáng lên, nhìn đông nhìn tây trước các quầy hàng, lại không thể nhịn nổi, bước vào một hiệu may pháp bảo.

"Nha đầu này, thế gian phồn hoa mê hoặc mắt người, cũng không biết phải chăng sẽ ảnh hưởng đến sự bình ổn của đạo tâm. "

Rất nhanh, Lý Trường Thọ liền cảm thấy chính mình đã quá lo lắng.

"Chỉ một chiếc váy như vậy, liền muốn ba trăm linh thạch?" Linh Nga tràn đầy kinh ngạc nhìn nữ chưởng quỹ trước mặt, cau mày nói: "Tài liệu dùng mặc dù không tệ, nhưng góc viền đều có một chút thô ráp, hơn nữa màu sắc điều chế cũng không quá tốt, thân eo và đầu vai còn cố ý bớt đi vải vóc, chi phí...nhiều nhất mười khối linh thạch, ngươi muốn bán ba trăm linh thạch!"

Nữ chưởng quỹ vội nói: "Đạo hữu, đây cũng không chỉ là quần áo, trên đó còn khắc hoạ không ít cấm chế, đủ để ngăn chặn một kích của Nguyên Tiên."

Linh Nga cau mày nói: "Ngươi gọi thứ này là cấm chế? Chỉ sợ là Nguyên Tiên yếu nhất, một chưởng cũng có thể đánh xuyên."

Nữ chưởng quỹ kia cười nói: "Như vậy thì đạo hữu, thấy ngươi cũng là người biết hàng, ta sẽ báo một cái giá cả thích hợp, ba mươi khối linh thạch thì như thế nào?"

"Ừm..." Linh Nga rõ ràng do dự một chút, cắn răng một cái: "Hai mươi lăm khối."

"Thành giao!"

Một lát sau, Linh Nga mang theo nụ cười hài lòng, thu chiếc tiên váy này vào bên trong pháp bảo trữ vật, quay người khỏi hiệu may pháp bảo này.

Phong Ngữ Chú mang đến vài tiếng nói thầm của nữ chưởng quỹ kia, Linh Nga coi như không nghe thấy, tâm tình hoàn toàn không có bị ảnh hưởng.

Bình Luận (0)
Comment