Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 784 - Chương 784.

Chương 784. - Chương 784. -

"Không vội, trước tiên nghỉ ngơi mấy ngày." Lý Trường Thọ hắng giọng: "Đạo nhân giả danh, còn không hiện thân?"

Hữu Cầm Huyền Nhã nhìn về phía sau, con bướm kia cùng với đạo đạo tiên quang, hóa thành thân hình Linh Nga, khuôn mặt và đạo vận tự thân vẫn mang theo một tầng ngụy trang như cũ.

Linh Nga nháy mắt mấy cái: "Sư huynh, trận thí luyện chính là chuyện này sao?"

"Không sai!" Lý Trường Thọ ấm giọng nói: "Biểu hiện của muội lần này...hoàn toàn thất bại, sáu ngàn lần Ổn Tự Kinh, sau khi về núi hãy tiến hành bổ sung."

"Sao lại thế...ta không phục! Người ta đã hoàn thành nhiệm vụ cứu Hữu Cầm sư tỷ!"

"Muội đã từng nhìn thấy bướm nhỏ ở trên hoang đảo sao?" Hóa thân của Lý Trường Thọ trừng to mắt nói, bàn tay lớn điểm một vòng đối với chung quanh, mắng: "Nếu nơi này có một cọng cỏ, ta coi như muội đã vượt qua cửa ải!"

"Chuyện này..." Linh Nga lập tức ủy ủy khuất khuất, khuôn mặt lạnh lùng của Hữu Cầm Huyền Nhã cũng không khỏi căng ra, lôi kéo Linh Nga che miệng cười khẽ.

"Sư huynh, các ngươi đang làm gì thế?" Linh Nga có một chút buồn bực hỏi.

"Hãy truyền âm mà nói, ta sẽ lưu truyền hình ảnh bên trong Lưu Ảnh Cầu trên phạm vi rộng rãi tại Hồng Hoang, để Hữu Cầm sư tỷ của muội dương danh Tứ Hải, hấp dẫn càng nhiều hiền tài và chi sĩ chính nghĩa gia nhập Thiên Đình."

"Mặc dù không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ cảm thấy thật là lợi hại, vậy thì Ngũ Trang Quan mà ta phải đi đến để thực hiện trận thí luyện thứ ba là địa phương nào? Làm xong sớm một chút, ta cũng có thể về núi sớm một chút!"

"Đây mới là thí luyện chân chính lần này muội xuống núi, nơi đó là đạo trường của một vị cao nhân. Muội cần tự mình tìm hiểu xem nơi đó là ở đâu, tìm được nơi đó, gặp chủ nhân ở bên trong..."

"Sư huynh, có phải là huynh cũng không biết nơi đó ở đâu?"

"Lại muốn thêm sáu ngàn lần sao?"

"Nếu không thì sư huynh trực tiếp phán ta thua đi, ta trở về núi chép kinh văn cũng được."

"Vậy thì gấp mười."

"Làm phiền rồi, ta sẽ đi tìm Ngũ Trang Quan..."

Tại hậu viện Động Suất Cung, ở dưới gốc đại thụ kia.

Huyền Đô Đại Pháp Sư nghe đối thoại truyền ra từ bên trong Thái Cực Đồ, khóe miệng vẫn luôn mang theo nụ cười như "bó hoa".

"Tam Tinh Củng Nguyệt của Trường Thọ năm đó, nếu như đều có thể kết thành nhân duyên sẽ rất náo nhiệt...Hả?"

Đại Pháp Sư đột nhiên nhướng mày, Thái Cực Đồ nhẹ nhàng rung động, trong đáy lòng nổi lên một chút hiểu ra.

"Làm sao lại nháo sự vào thời điểm này...bọn người kia cũng phát giác ra được, Hồng Hoang sẽ có đại kiếp buông xuống?"

Cùng với vài tiếng nói thầm, thân ảnh của Đại Pháp Sư tại biến mất tại chỗ không thấy.

Trong chốc lát, một đạo lưu quang giống như xuyên thấu không gian, nhanh chóng biến mất tại chân trời...

"Huyền Đô Thành có biến, trăm năm mới có thể quay về. "

Đại Pháp Sư đi đến Huyền Đô Thành? Trăm năm mới có thể trở về?

Tiếp nhận ngọc phù Tiểu Ngân đưa tới Phủ Thủy Thần, Lý Trường Thọ cơ hồ trong nháy mắt, độ khẩn trương của đạo tâm gia tăng ba phần, cả người đều nổi lên một tia lo lắng.

Đại Pháp Sư đi đến Huyền Đô Thành vào thời khắc mấu chốt này, Nhân Giáo thiếu đi "chiến lực thông thường mạnh nhất" chèo chống, áp lực trên vai của Lý Trường Thọ bỗng nhiên tăng mạnh.

Tiểu Ngân đến Phủ Thủy Thần truyền tin, hẳn là chỉ thị của Lão Quân.

Ngụ ý, Đại Pháp Sư không có ở Ngũ Bộ Châu trong khoảng thời gian này, sự tình Nhân Giáo, đều sẽ do Tiểu Pháp Sư hắn lo liệu.

Mà Lý Trường Thọ hạ thủ đối với Lục Áp, hoặc là gặp được tình hình nguy cấp gì, cũng đều không thể liệt Đại Pháp Sư vào chiến lực có thể dùng.

Bên cạnh đầm nước Hắc Trì Phong, Lý Trường Thọ đứng dậy đi qua đi lại.

Hắn muốn bảo Linh Nga ngừng thí luyện, nhưng nhìn hình ảnh bên trong đầm nước, khuôn mặt nhỏ của Linh Nga mang theo vài phần chờ mong và nghiêm túc kia, lại có một chút do dự.

"Thuỷ Thần đây là sao?" Bạch Trạch bưng chén trà ở bên cạnh hỏi: "Thế nhưng đang lo lắng cái gì?"

"Đại Pháp Sư đi đến Huyền Đô Thành, nơi đó dường như có một chút phiền phức."

Lý Trường Thọ ngồi trở lại chỗ ngồi vừa rồi, bưng tách trà lên nhấp một ngụm.

Thuận tiện, Lý Trường Thọ bí mật quan sát biểu tình và ánh mắt biến hóa rất nhỏ của Bạch Trạch.

Nếu Bạch Trạch để ý đến uy hiếp của Đại Pháp Sư đối với bản thân y, vậy đã nói rõ tâm của Bạch Trạch chưa định. Lúc này, lời nói và tư duy của Bạch Trạch hẳn là sẽ phân tích sau khi Đại Pháp Sư rời đi, thế lực phe mình sẽ thừa nhận bao áp lực lớn ngoài định mức.

Nếu Bạch Trạch đã tâm định Nhân Giáo, lúc này đại khái sẽ hỏi một câu...

"Vực ngoại thiên ma ở Huyền Đô Thành lại mạnh như vậy? Lại cần Đại Pháp Sư đích thân trấn thủ."

Bạch Trạch bấm ngón tay suy tính, lại lắc đầu nói: "Nơi đó chính là rìa Thiên Đạo, lực lượng Thiên Đạo quá yếu ớt, cũng không thể tính ra cái gì."

Lý Trường Thọ cười cười, buông tách trà xuống: "Ta cũng không có đi qua, không biết Huyền Đô Thành là tình hình nào, nhưng hẳn là tồn tại cường giả có thể uy hiếp được Hồng Hoang. Ba ngàn tiên thiên thần ma bị Bàn Cổ Thần chém giết lúc khai thiên tích địa, cá lọt lưới ở trong đó, hẳn là cũng có một chút khó giải quyết."

"Yên tâm, tiên thiên thần ma chung quy là không có cách nào thành Thánh." Bạch Trạch mỉm cười nói: "Ở bên trong Hỗn Độn Hải, đạo, linh hỗn tạp, đại đạo không được đầy đủ, muốn tu hành viên mãn là cực kì khó khăn."

Lý Trường Thọ chậm rãi gật đầu, thở dài: "Bắt đầu từ bây giờ, Đại Pháp Sư không có ở đây, ở phía Linh Nga sẽ là thí luyện chân chính."

Cái trán của Bạch Trạch treo mấy vạch đen, thầm nói: "Thuỷ Thần phải chăng có hiểu lầm gì đó đối với hai chữ thí luyện?"

"Ừm?" Lý Trường Thọ đảo ánh mắt qua.

Bạch Trạch rung động khóe miệng mấy cái: "Ài, đột nhiên mất đi sự che chở của đại năng đỉnh tiêm, tình cảnh của Linh Nga quả nhiên rất nguy hiểm."

Lý Trường Thọ lập tức rất tán thành.

"Bạch tiên sinh cảm thấy, ta có nên để Linh Nga tạm thời về núi hay không?"

"Cũng không nên!" Bạch Trạch cười nói: "Cái gọi là lịch luyện, chính là muốn đi trải qua, đi thể hội, để đạo tâm hướng tới viên mãn. Thuỷ Thần có một chút bảo hộ quá độ đối với Linh Nga, Linh Nga rất thông minh, bảo hộ Thuỷ Thần làm lúc này, kỳ thật đã có thể nói là vạn vô nhất thất. Thuỷ Thần chớ quên, Linh Nga còn có một lần Kim Tiên Kiếp, lúc này thừa nhận nguy hiểm thích hợp, liền có thể giảm bớt một phần hung hiểm cho Kim Tiên Kiếp. So sánh với nhau, chuyện này là tốt."

"Tốt." Lý Trường Thọ gật gật đầu, kỳ thật trong đáy lòng cũng biết những đạo lý này, lúc này bất quá là mượn miệng của Bạch Trạch thuyết phục chính mình mà thôi.

Lập tức, lại âm thầm điều khiển Đạo Nhân Giấy, ở bên trên cơ sở quân đoàn Đạo Nhân Giấy • Đậu Tiên Binh nguyên bản, phái thêm hai cỗ Đạo Nhân Giấy cảnh giới Kim Tiên, cộng thêm hai bộ Thiên Cương Địa Sát Linh Bạo Trận đi qua.

Hắn lại dặn dò: "Bạch tiên sinh, nếu Linh Nga có điềm dữ gì, còn xin kịp thời nói với ta một tiếng."

"Thuỷ Thần yên tâm, Thuỷ Thần yên tâm." Bạch Trạch liên thanh đáp ứng, tự nhiên biết Thuỷ Thần cũng không phải là vui đùa.

Bình Luận (0)
Comment