Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 810 - Chương 810.

Chương 810. - Chương 810. -

Trong đôi mắt, những tia sáng xanh như nước nở ra...

Ngày hôm nay đám Yêu Tộc này muốn đối phó, chính là Đông Mộc Công!

Bên trong Thiên Đình tất nhiên có phản đồ, tiết lộ hành tung của Đông Mộc Công.

Vào giờ phút này, kiếp vận đại kiếp đã buông xuống, bí pháp suy tính mất đi hiệu lực, chắc chắn là có phản đồ mật báo...

Nhưng Thiên Đình khổng lồ như vậy, một Thiên Binh cũng đều có thể làm những việc này.

Lúc này Lý Trường Thọ đã rõ ràng, nguyên nhân chuyện hôm nay ở nơi nào, giống như lời đồn xuất hiện tại Thiên Đình mấy năm trước, Yêu Tộc xem Mộc Công như điểm đột phá Thiên Đình...

Mộc Công là chính thần nhị giai, danh hào là "nam tiên đứng đầu", liền bị xem như là người đứng thứ hai Thiên Đình.

Nếu Yêu Tộc hiếp bách Mộc Công, bức Thiên Đình cúi đầu, Thiên Đình liền sẽ rơi vào tiến thoái lưỡng nan.

Vô luận không để ý Mộc Công toàn lực xuất binh, cố kỵ Mộc Công đáp ứng điều kiện Yêu Tộc, đều sẽ hợp với tâm ý của Yêu Tộc.

Nếu Mộc Công bị đối phương xem như thẻ đánh bạc, uy nghiêm Thiên Đình không còn sót lại chút gì, Thiên Đình không xuất binh cũng phải xuất binh...

Nhưng điều binh trên Thiên Đình vào lúc này rõ ràng là vô dụng, không nói đến tu vi phần lớn binh mã Thiên Đình bất quá chỉ là Chân Tiên, đối mặt với đại yêu vậy như, đối phương hút một ngụm chính là mấy vạn Thiên Binh Thiên Tướng.

Điều động binh mã Thiên Đình từ những nơi khác và Long Cung tới, căn bản là không kịp!

Nhất định phải giải cứu sư phụ cùng với Mộc Công trong thời gian sớm nhất!

Nhờ người khác giúp đỡ?

Người đầu tiên mà Lý Trường Thọ nghĩ đến, chính là Đại Pháp Sư, nhưng vào giờ phút này Đại Pháp Sư căn bản không có ở Ngũ Bộ Châu!

Triệu Công Minh, Vân Tiêu tiên tử...

Kiếp vận đang ở ngay trên đỉnh đầu, chính mình nếu thật sự để bọn họ xâm nhập kiếp vận, như vậy có thể tránh thoát được nhân quả đại kiếp sao?

Đuổi theo, chỉ cần có thể đuổi theo, chính mình liền có thể giải cứu sư phụ cùng với Mộc Công.

Độn pháp, triển khai toàn bộ!

Toàn thân Lý Trường Thọ lóng lánh ánh sáng xanh như nước, tiên lực điên cuồng tuôn ra, từng đầu địa mạch bị ném ở phía sau...

Yêu!

Lục Áp!

Tây Phương Giáo!

Tỉnh táo, vào giờ phút này nhất định phải giữ vững tỉnh táo.

Sư phụ bị cuốn vào sự tình Đông Mộc Công là ngoài ý muốn đơn thuần, đối phương muốn dùng Mộc Công làm thẻ đánh bạc, định sẽ không trực tiếp đánh giết Mộc Công.

Vì thế, sư phụ tạm thời cũng sẽ an toàn.

Lý Trường Thọ chịu đựng ý muốn chửi bới, đưa tay đánh chính mình một bạt tai, để cho chính mình cưỡng ép tỉnh táo trở lại, không ngừng suy tư nghĩ cách cứu viện.

Lúc này mặc dù sốt ruột, lại vẫn như cũ không quên ngụy trang bản thân, hóa thành bộ dáng Tiểu Pháp Sư thường dùng.

Bên trong mật thất dưới đất Tiểu Quỳnh Phong, một cỗ Đạo Nhân Giấy của Lý Trường Thọ quỳ gối ở phía trước bức hoạ Thánh Nhân, nhưng bức hoạ Thánh Nhân không phản ứng một chút nào...

Ý tứ của thánh Nhân lão gia, là Mộc Công sẽ nhập kiếp như thế?

Lý Trường Thọ tất nhiên là sẽ không quên, mệnh trung của Đông Mộc Công chú định có một cái tử kiếp, không phải như thế thì thuần dương kiếm tiên Lữ Đồng Tân sau này từ đâu ra?

Nhưng kiếp nạn của Mộc Công đụng vào đại kiếp Phong Thần, còn kéo cả sư phụ của mình vào bên trong kiếp nạn.

Sư phụ y...

Bất quá chỉ là Trọc Tiên dựa vào bàn đào mới đạt đến cảnh giới Chân Tiên, thực lực chân thật thảm không nỡ nhìn!

Hưởng thụ thật tốt thọ nguyên còn lại cũng không tệ rồi, vì sao còn muốn sư phụ Trọc Tiên thừa nhận chuyện không thể thừa nhận như vậy...

Đại năng Yêu Tộc ra tay ngày hôm nay, cho dù thổi một hơi, sư phụ cũng đều có thể hài cốt không còn!

Nguyên nhân cũng chính là vì đây, độ khó giải cứu là vô cùng khó khăn.

Tại Hắc Trì Phong, Bạch Trạch nhận được truyền âm lập tức thi triển thần thông, hóa thành một đoàn ánh đen xông ra khỏi đại trận Hắc Trì Phong, đại trận hộ sơn Độ Tiên Môn, đuổi đến phương vị Lý Trường Thọ cho...

Thần thông độn pháp của Bạch Trạch cũng có một chút có hạn, mặc dù dùng bản thể bay lên tương đối ưu mỹ, nhưng thành phần đẹp mắt chiếm đa số, tốc độ tạm được.

Ở bên kia, Lý Trường Thọ đã đi được không biết bao xa ở dưới mặt đất...

Tâm thần của hắn chợt chấn động, vỗ tới vị trí trước đó của hai cỗ Đạo Nhân Giấy!

Thần quang trong mắt Lý Trường Thọ ngưng lại, thân ảnh xông ra từ dưới mặt đất, Không Gian Xích trong tay lấp lóe sáng ngời, bá một tiếng tan biến tại mặt đất, xông vào sương mù dày đặt đầy trời...

Nơi này là...

Mây chướng khí Bắc Châu!

Đoạn đường đuổi theo này, cũng đã bất tri bất giác vọt tới nội địa Bắc Câu Lô Châu.

Làm cho trong đáy lòng Lý Trường Thọ trầm xuống chính là...

Trước đây hắn toàn lực thôi động độn pháp, tiên thức không có cách nào kéo dài được quá xa.

Vào giờ phút này tiên thức khuếch tán ra, lại nhận ra hơn mười mấy cỗ uy áp chiếm cứ các nơi ở trong mây, gần gần xa xa, cách nơi đây ngàn dặm đến vạn dặm không giống nhau.

Rất rõ ràng, lần này hắn đã đụng phải hang ổ đại năng Yêu Tộc.

Nhưng lúc này tuyệt đối không thể do dự, tính mạng của Mộc Công cùng với sư phụ đang ở ngay trong miệng con hổ yêu kia, thân ảnh của Lý Trường Thọ cấp tốc hiện lên, đối mặt với mây mù xanh xám dày đặc phía trước, càng lúc càng trở nên nặng và khổng lồ.

Tiếng gào sốt ruột, tiếng nổ đùng đoàng!

Không gian chấn động, mây mù tan biến!

Đầu tiên là một tiếng hừ lạnh nham hiểm, sau đó một luồng sáng mạnh bùng phát, hóa thành một cái lồng tối đen như mực, tiếng hổ gầm rung trời, mây mù sương mù nổ tung, bị gió cuốn bay trên trời cao!

Trong giây lát, ở bên người hổ yêu ba đầu hai cánh hình thể khổng lồ kia, hai thân ảnh giao thủ cực nhanh, lưu lại đạo đạo tàn ảnh...

Đầu trái của con hổ yêu kia đóng chặt miệng, hai cái đầu khác phun ra ngọn lửa màu xanh lam đầy trời, bên trong bốn con mắt hổ chém ra đạo đạo ánh vàng, lại không đuổi kịp thân ảnh không ngừng lấp lóe của Lý Trường Thọ.

Đấu pháp, đấu pháp, đấu pháp...

Không Gian Xích điều khiển không gian, độn pháp phát huy đến cực hạn, tâm thần vận chuyển, quy về bản thể, toàn lực suy tính thủ đoạn cứu người ổn thỏa nhất.

Vào trước khi những đại năng Yêu Tộc xung quanh kia chạy đến, đánh tan bọ cạp tinh, hổ yêu ba đầu trước mặt, giải cứu sư phụ cùng với Mộc Công!

Bóng người giao thoa, trong lúc Không Gian Xích rung chuyển, trong đáy lòng Lý Trường Thọ bỗng nhiên giật mình.

Bản thân mình sao vậy?

Đạo tâm không ngừng run nhẹ, thân hình của Lý Trường Thọ không ngừng, lại vội vàng thối lui lại mấy chục trượng.

Không Gian Xích nhẹ nhàng lắc lư, thân hình lấp lóe liên tiếp, bỏ xa bọ cạp tinh mang theo mặt nạ thuần màu trắng, không phân ra nam nữ kia.

Lý Trường Thọ lao về phía trước, lôi quang nở rộ trong lòng bàn tây, màn lôi đầy trời từ bốn phương tám hướng đánh về hướng con hổ yêu kia, hai cánh hổ yêu tuôn ra đạo đạo huyết mang, bao phủ bản thân trong huyết quang, ngăn cản sấm sét.

Lôi độn!

Lý Trường Thọ trốn vào bên trong lôi quang, xách theo Không Gian Xích phóng tới con hổ yêu hình thể khổng lồ này một lần nữa.

Nhưng bên trong đạo tâm, lại rơi vào hoang mang to lớn.

Bình Luận (0)
Comment