Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 813 - Chương 813.

Chương 813. - Chương 813. -

Tiếp nhận lời truyền âm của Lý Trường Thọ "sư phụ cùng với Mộc Công bị Yêu Tộc bắt làm con tin", trong đáy lòng Bạch Trạch chính là lộp bộp một cái, ý nghĩ toát ra cũng là vô cùng chân thực:

Thuỷ Thần có thể cho rằng y là phản đồ hay không?

Lúc chính mình cảm ứng mệnh đồ của Tề Nguyên đạo hữu, thật sự là cảm giác được, tương lai của Tề Nguyên đạo hữu sẽ gặp may mắn!

Hơn nữa còn là đại cơ duyên, nhất phi trùng thiên, phúc như Đông Hải!

Hít hà —— không phải là Trọc Tiên bạc mệnh, không tiêu thụ được đó chứ?

Hay là thần thông của chính mình bị thiên cơ ảnh hưởng quá sâu, từ đó cho ra phán đoán tương phản?

Không thể nào!

Chính mình trước đây chính là dựa vào "Xu cát tị hung" tránh né đại kiếp, thành công rút lui khỏi đại kiếp.

Bạch Trạch ở bên trong xoắn xuýt, trong đáy lòng nhẹ nhàng thở dài.

Ban đầu nhìn Thuỷ Thần từ đằng xa, cảm thấy Thuỷ Thần thiện trí thiện mưu, thủ đoạn ngoan tuyệt, am hiểu cân bằng tình hình, chính là nguyên liệu "Nhị Thiên Đế" nhất đẳng.

Nhưng đi tới bên người Thuỷ Thần đại nhân, tương giao một hồi lâu cùng với Thuỷ Thần, mới phát hiện ra...

Trái tim của tên gia hỏa này có chút bẩn, lại không phải hoàn toàn tâm ngoan thủ lạt, tối thiểu là rất thân thiện đối với Nhân Tộc, người thân và bạn bè.

Vị trí của Thuỷ Thần ở bên trong Đạo Môn bây giờ, quả thực có chút xấu hổ.

Hắn là hạt giống tốt Thái Thanh Thánh Nhân nhìn trúng, chỉ thiếu một cái dập đầu với Thái Thanh Quan, liền có thể trở thành đệ tử thân truyền của Thánh Nhân mạnh nhất.

Nhưng xấu hổ thì xấu hổ, Thuỷ Thần còn có một vị sư phụ Tề Nguyên nuôi hắn từ nhỏ đến lớn, vị Tề Nguyên này còn tạm được xem như là tiên nhân yếu nhất, Trọc Tiên đương đại.

Hơn nữa có sự hiện diện của Thuỷ Thần, có khả năng chính là Trọc Tiên mạnh nhất.

Bình thường mà nói, Luyện Khí Sĩ rất phổ thông giống như Tề Nguyên lão đạo, tuyệt đối không thể bồi dưỡng ra đệ tử như Thuỷ Thần —— Linh Nga càng là như vậy, nàng hoàn toàn chính là do Thuỷ Thần đại nhân bồi dưỡng ra được, phong cách hành sự dần dần dựa sát vào vào sư huynh nhà mình.

Thuỷ Thần vốn là có sư phụ, lúc này lại bị Thái Thanh Thánh Nhân thu làm đệ tử, vậy chuyện này vạn nhất truyền đi...

Oa, Thánh Nhân mạnh nhất đoạt đồ đệ cùng với Trọc Tiên?

Mặc dù không ai dám chỉ trích như thế, nhưng thật sự là có chuyện như thế.

Căn cứ vào sự hiểu rõ của Bạch Trạch đối với Thuỷ Thần, lúc này hẳn là đã có phân thân Thuỷ Thần quỳ gối ở phía trước bức hoạ Thánh Nhân, nhưng Thánh Nhân lão gia hẳn là sẽ không trực tiếp xuất thủ cứu một Trọc Tiên, điều này thực sự không hợp lý...

Cho dù sủng hơn cũng không phải sủng như vậy.

Lúc này Thuỷ Thần có chút vội vàng xao động, một người liền phóng đến cảnh nội Bắc Châu, nơi đó thế nhưng có một đám lão yêu Thượng Cổ trốn tránh, có mấy đầu yêu thú là tùy tùng Yêu Đế năm đó, thực lực không kém gì mười đại Yêu Soái.

Thuỷ Thần tuy có Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp hộ thân, nhưng căn cứ vào một trận chiến giữa Thuỷ Thần cùng với Lục Áp để phán đoán, tu vi cảnh giới của bản thân Thuỷ Thần hẳn là còn không có tiến vào cảnh giới Đại La, nếu bị đối phương vây hảm, cho dù là hắn cũng phải gặp phiền phức.

Rất dễ dàng liền biến thành một ngọn núi không có cách nào công phá nhưng cũng vô pháp di động.

Ầm ầm —— Thiên địa không gian như trống, vạn độc gào thét như điên.

Những sinh linh bên trong đám mây chướng khí kia, vào giờ phút này đều đang điên cuồng chạy trốn, sự hoảng sợ của những sinh linh này đã gieo vào trong đáy lòng của Bạch Trạch.

Mười vạn dặm ở phía trước.

Mây chướng khí tại Bắc Châu trải qua nhiều năm không tiêu tan, nặng nề như núi kia, vào giờ phút này giống như cuồng phong mưa rào bên trong biển cả, không ngừng cuồn cuộn, không ngừng chấn động!

Bạch Trạch đã hóa thành bản thể, sóng nước xẹt qua mắt, ba chiếc lông vũ trên đỉnh đầu lóe ra hào quang yếu ớt, y thấy được địa phương hạch tâm đang rung chuyển.

Nơi đó nguyên bản là nơi chướng khí nồng nặc nhất Bắc Châu, vào giờ phút này lại...

Bầu trời quang đãng!

Dưới bầu trời xanh, ánh sáng Thái Dương Tinh lại có một chút chướng mắt, trên bầu trời nổi lên từng lớp "mây vòng tròn".

Mười sáu đàu yêu thú hình thể khổng lồ lao vào trong khe hở của mây chướng khí, mà trong đó...

Bạch Trạch co rụt tròng mắt lại.

Y vừa vặn thấy được Lý Trường Thọ thi triển lôi độn, bị một đạo ánh sáng trắng chém vào sấm sét, thấy được hổ yêu bị chém đứt đầu lâu cách Lý Trường Thọ không hơn trăm trượng kia...

Một đầu Kim Ô có hỏa diễm màu trắng bao quanh, mang theo từng âm thanh nổ vang, mang theo tầng tầng không gian nếp uốn, xuyên qua đầu lâu hổ yêu cực nhanh!

"Lục Áp ngươi dám!" Lý Trường Thọ quát khẽ một tiếng, thân hình đánh xuống phía dưới, nhưng một khối đại ấn đập tới từ đầu lâu hổ yêu, đảo mắt hóa thành cao mấy trăm trượng, cứng rắn "đẩy bay" Lý Trường Thọ.

Ấn tỉ Yêu Đế!

"Ha ha ha ha ha!" Tiếng cười to thoải mái lại đắc ý của Lục Áp đạo nhân truyền đến từ sau đại ấn, một chiếc móng vuốt Kim Ô của Lục Áp, cưỡng ép cầm Mộc Công đã bị độc bất tỉnh lại trọng thương ra.

Nhìn hai cỗ Đạo Nhân Giấy kia, lệ khí trong mắt Lục Áp chợt lóe lên, bên trong đạo tâm, nổi lên một chút ý niệm hủy diệt điên cuồng.

Há mồm, Lục Áp phun ra một ngụm Thái Dương Chân Viêm uy lực cực mạnh!

Hai mắt của Lý Trường Thọ trợn tròn, Không Gian Xích trực tiếp đập ở bên trên ấn tỉ Yêu Đế, mặc dù bởi vì tu vi cảnh giới có hạn, hắn không có cách nào phát huy ra uy lực chân chính của Không Gian Xích, vẫn miễn cưỡng đánh bay ấn tỉ Yêu Đế.

Hắn thấy được, bản thể Tam Túc Kim Ô của Lục Áp, đang há mồm nhắm ngay vào hai cỗ...hai cỗ Đạo Nhân Giấy vào giờ phút này mới vừa khôi phục liên hệ, lại không có cách nào động đậy!

Con mắt chim của Lục Áp, phản chiếu thân hình của Lý Trường Thọ, trong đó tràn đầy trêu tức.

Lục Áp đúng là không biết, ở bên trong tay áo hai cỗ Đạo Nhân Giấy kia có cái gì...

Chỉ là một cái chớp mắt, một hơi thở mà thôi!

Bạch Trạch ở nơi xa vào giờ phút này đã nghĩ đến điều gì, thân hình điên cuồng vọt tới phía trước, tiếng nói thông qua tiên thức, nổ vang ở bên tai Lục Áp:

Đúng là hoảng loạn như vậy, đúng là hoảng hốt như vậy.

"Dừng tay! Coi như ngươi giết Mộc Công cũng không cần động đến hai cỗ hóa thân đó..."

Phừng —— hỏa diễm màu trắng bộc phát, một cỗ Đạo Nhân Giấy làm ra động tác dùng sức ném, ở trong thời gian ngắn nhất, dùng phán đoán rõ ràng nhất, ném túi da thú ra...

Nhưng Thái Dương Chân Viêm đến quá nhanh, chỉ là một đóa hoa lửa nhàn nhạt, liền quấn lấy túi da thú, đốt cháy.

Trong đó hiện ra thân ảnh một lão đạo...

Trọc Tiên, cảnh giới Chân Tiên...

Quanh người lão đạo này tuôn ra đạo đạo ánh sáng, đó là linh bảo phòng hộ Lý Trường Thọ lưu lại cho sư phụ, nhưng lại bị Thái Dương Chân Viêm trực tiếp phá mất.

Đạo Nhân Giấy chữ【 Nhân 】bay ra từ bên trong tay áo của lão đạo, chỉ vừa bộc phát ra tiên lực, đã bị ngọn lửa đánh tan.

Đảo mắt, lão đạo bị Thái Dương Chân Viêm bao trùm, thiêu đốt còn nhanh hơn cả Đạo Nhân Giấy...

Đây dù sao cũng là thần thông bản nguyên của Kim Ô nhất tộc.

Bình Luận (0)
Comment