Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 837 - Chương 837.

Chương 837. - Chương 837. -

Nói chung chính là, vào năm Hoa Hữu Minh mười chín tuổi, lúc Xác Châu Thành gặp nguy cơ, y muốn ra ngoài giết địch, liền phó thác mẫu thân và muội muội của chính mình cho hảo hữu có thể tín nhiệm - đồng môn thư viện Dương Thiên Hữu.

Tướng quân trải qua trăm trận chưa chết, trên thành có áo đỏ.

Hạ Ngưng Sương ôm Hoa Hữu Minh trở về Hạ phủ, dưỡng thương một đoạn thời gian không ngắn, mà sau đêm phát sinh chuyện đó, cũng đã trải qua nửa năm.

Về sau, Hoa Hữu Minh ở rể Hạ phủ, mẫu thân và tiểu muội của y cũng mua trạch viện khác bên cạnh Hạ phủ, cả nhà vui vẻ hòa thuận, cũng có một chút thường xuyên đi lại cùng với Dương gia.

Nhà Dương Thiên Hữu vốn là phú thương, nếu không thì ngày đó cũng không vào thư viện được.

Mà bản thân Dương Thiên Hữu cũng rất có tài kinh thương, tuổi còn trẻ thanh danh liền truyền xa, lại vừa mới thành lập gia đình.

Lúc Hoa Hữu Minh cùng với Hạ Ngưng Sương về trời, Dương Thiên Hữu đã ba mươi tuổi, có một đứa con trai đầu lòng, nhưng phu nhân của y lại bất hạnh chết bệnh, y cũng không tái hôn.

Lúc này Hoa Vân đã là thiếu nữ mười sáu ~ mười bảy tuổi, bởi vì lang bạt kỳ hồ phía trước, tâm trí cũng trưởng thành sớm hơn so với những thiếu nữ cùng tuổi, đối với Dương Thiên Hữu chiếu cố nàng đủ kiểu trước đây, đã sớm sinh cảm mến.

Lúc Ngọc Đế bệ hạ báo mộng cho Hoa Vân, Hoa Vân nói muốn ở lại thế gian trăm ngày, chính là muốn đi tỏ rõ tâm ý đối với Dương Thiên Hữu.

Căn cứ theo quan sát của Lý Trường Thọ, nếu Dương Thiên Hữu đáp ứng Hoa Vân, Hoa Vân liền sẽ từ bỏ đi đến Thiên Đình làm công chúa.

Nếu Dương Thiên Hữu không đáp ứng, Hoa Vân cũng chỉ có thể ảm đạm rời đi.

Lý Trường Thọ cũng có một chút hiếu kỳ, không biết Dương Thiên Hữu sẽ làm ra lựa chọn nào...

Lập tức, Lý Trường Thọ gọi Ngao Ất cùng với Biện Trang tới, giao trách nhiệm cho bọn hắn thao huấn thuỷ binh Thiên Đình thật tốt, ít ngày nữa có lẽ liền sẽ có đại chiến, chính mình phải đi làm sự tình bệ hạ bàn giao, ba tháng sau mới trở về.

Thuận tiện ám chỉ hai người bọn hắn, truyền ra những tin tức này ở bên trong Thiên Đình.

Thế là, ba tháng sau.

Lúc này Lý Trường Thọ đã làm xong bố cục có quan hệ đến Bắc Châu——đàm phán với Vu Tộc mượn một bộ phận tinh nhuệ, trao đổi cùng với Long Vương mời đến mấy trăm cao thủ, lại chuẩn bị thỏa đáng tấu biểu cùng với ấn tỉ Yêu Đế, lại chuẩn bị tốt ba bộ phương án dự bị hoàn thiện.

Lần này bọn hắn là muốn đánh ra uy thế Thiên Đình, phá diệt khí vận Yêu Tộc, làm cho Yêu Tộc sau này lại không có khả năng tụ tập thanh thế mấy trăm lộ Yêu Vương như vậy.

Thừa dịp khoảng cách tu hành ngộ đạo, Lý Trường Thọ còn đi đến Kim Ngao Đảo Tiệt Giáo bái phỏng, cũng đi đến động phủ của Thái Ất Chân Nhân báo biến hóa gần đây của Linh Châu Tử, lên kế hoạch cho quan hệ hữu nghị giữa hai giáo.

Mặc dù trên đường còn đụng phải Nhiên Đăng, làm cho tâm tình tốt của Lý Trường Thọ bị tổn hại nhẹ.

Nhưng Lý Trường Thọ thay đổi thái độ trước đây đối với Nhiên Đăng, mỉm cười chân thành lại tha thiết, lên tiếng chào cùng với Nhiên Đăng.

Chuyện này khiến cho Nhiên Đăng có một chút khó hiểu, suy tư một hồi lâu, vì sao thái độ của Thuỷ Thần Thiên Đình đối với chính mình lại đại biến.

Hẳn là có tính kế gì?

Vào ngày Ngọc Đế • Hoa Hữu Minh cùng với Hoa Vân hẹn nhau, vào sáng sớm Lý Trường Thọ liền thả hai sợi tiên quang ở phía trước khuê phòng của Hoa Vân —— đây là đang nhắc nhở Hoa Vân, lại không đi thổ lộ, nàng liền sẽ không có cơ hội.

Hoa Vân quả thật có một chút lo lắng, do dự trăm ngày, ngày hôm nay cuối cùng cũng vượt qua phần ngượng ngùng trong đáy lòng kia.

Nàng cẩn thận ăn mặc nửa ngày, đổi thành một thân váy dài hoa lệ, ngồi trên xe bò, tiến đến Dương phủ.

Lúc xuống xe, Hoa Vân đã là "gái mới lớn nhà bên cạnh", làm cho không biết bao nhiêu phàm nhân nhìn ngây người. Nàng cúi đầu đi vào Dương phủ, người hầu Dương phủ tự nhiên không dám ngăn cản.

Thuận lợi tìm được Dương Thiên Hữu trong thư phòng, Hoa Vân cắn môi, nhìn chăm chú vào người mình yêu.

"Làm sao vậy?" Dương Thiên Hữu ngạc nhiên hỏi, bản thân cũng có phần thân quen với Hoa Vân, thấy Hoa Vân lộ vẻ mặt khó xử, liền lo lắng hỏi: "Ngươi không phải nói ngày hôm nay phải đi xa nhà, đi tìm Hữu Minh huynh?"

"Dương, Dương đại ca..." Hoa Vân không cẩn thận cắn trúng đầu lưỡi, câu nói kia đến bên miệng, nhưng vẫn là nói không nên lời.

Lý Trường Thọ âm thầm xem kịch suýt nữa cười ra tiếng, thiếu nữ ngượng ngùng như vậy, thực sự là một điều đẹp hiếm có trên đời.

"Muốn gì thì cứ nói." Dương Thiên Hữu cười nói: "Ngươi cần lộ phí sao?"

"Không phải." Hoa Vân không nhịn được đưa tay vuốt vuốt lông mày, nhỏ giọng hỏi: "Dương đại ca có...ý định tái hôn hay không?"

Dương Thiên Hữu run lên, sau đó rõ ràng gì đó, cười nói: "Ta vẫn còn nhớ vong thê, cũng không muốn suy nghĩ về việc này."

Hoa Vân mím mím khóe miệng, thấp giọng nói: "Hoa Vân hiểu được, vậy thì...nếu có duyên phận, ngày khác gặp lại."

Nói xong liền quay người rời đi.

Đúng lúc này, Lý Trường Thọ dùng bộ dáng Thuỷ Thần Thiên Đình, xuất hiện ở trong không trung, phất trần trong tay nhẹ nhàng hất lên, một đám mây trắng ngưng tụ thành, tản ra cái thang tiên quang, rơi vào trước mặt Hoa Vân.

"Tiên tử." Lý Trường Thọ cười nói: "Đã đến lúc về trời."

Cử động như vậy, thật sự có một chút ý "cố ý khoe khoang", nhưng Lý Trường Thọ nhất định phải cam đoan Nhị Lang Thần có thể thuận lợi hàng thế, hắn không còn cách nào khác ngoài việc sử dụng một chút tính toán nhỏ đối với hai phàm nhân này.

Hoa Vân đạp lên thang mây, thân hình liền tự động trôi về hướng không trung.

Nàng quay đầu nhìn lại, Dương Thiên Hữu đứng ở phía trước thư phòng mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, các phàm nhân trong Xác Châu Thành cũng là một đám trợn mắt há hốc mồm.

Bọn họ thủy chung vẫn là thiếu một phần bình tĩnh giống như các phàm nhân trong An Thủy Thành.

Một màn này, để lại rất nhiều truyền thuyết trong Xác Châu Thành, nhưng Lý Trường Thọ biết rằng đây chỉ là khởi đầu của câu chuyện giữa Hoa Vân cùng với Dương Thiên Hữu.

...

Lý Trường Thọ đưa Hoa Vân đến Dao Trì, do Vương Mẫu dàn xếp chăm sóc, an bài sự tình tu hành thành tiên.

Mới vừa làm xong việc này, Mộc Công lại đi đến Phủ Thủy Thần, thúc giục Lý Trường Thọ đi đến Nguyệt Cung nhậm chức.

Lý Trường Thọ trở tay chính là một bản sớ, một khối đại ấn, lôi kéo Mộc Công đi đến Lăng Tiêu bảo điện, trình ở trước mặt Ngọc Đế.

Trong chốc lát, Thiên Đình chấn động.

Văn thần võ tướng xếp hàng trong Lăng Tiêu bảo điện, Ngọc Đế bệ hạ mặc giáp vàng, Thuỷ Thần, Mộc Công đứng ở phía trên thềm ngọc, một trái một phải.

Tình hình như vậy, bọn hắn vừa mới trải qua trước đây không lâu, Ngọc Đế bệ hạ đích thân dẫn quân thảo phạt đám yêu Bắc Châu, nhưng cuối cùng bởi vì chúng đệ tử Thánh Nhân cố ý khó xử, Ngọc Đế bệ hạ sợ rằng Thiên Binh Thiên Tướng tổn thương thảm trọng, trực tiếp lui binh.

Nhưng ngày hôm nay lại khác biệt.

Chỉ vì ở bên trong Thiên Đình, vị Thuỷ Thần luôn có thể làm ra những điều thần kỳ kia đã trở về.

Bình Luận (0)
Comment