Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 840 - Chương 840.

Chương 840. - Chương 840. -

Có lẽ một đòn hạng nặng này của Lý Trường Thọ cũng không thể giết chết hai thành binh mã Yêu Tộc, đối phương phân tán quá rộng, hơn nữa ở bên trong quá trình linh bạo, có không ít cao thủ Yêu Tộc kịp thời chạy ra ngoài.

Nhưng vào giờ phút này, cỗ bi phẫn của Yêu Tộc kia đã tan thành mây khói, những đại yêu Thượng Cổ kia, vào giờ phút này cũng bình tĩnh trở lại...

Trường kiếm Lý Trường Thọ giơ cao rốt cuộc cũng rơi xuống, mở hai mắt ra, trong mắt chỉ có lạnh lẽo.

"Ngày hôm nay ta chủ sát phạt, diệt hết Yêu Tộc nơi đây. Giết."

Thiên Binh trong không trung cùng nhau kêu lên đồng ý, tiếng trống trận nổi lên, gió thổi các nơi, Thiên Binh Thiên Tướng thi triển thần thông, trấn áp bầy yêu!

Trên bầu trời, thân ảnh của Lý Trường Thọ đáp xuống!

Đúng lúc này, chân trời lại có ánh sáng xanh nở rộ, Bạch Trạch cất bước đi tới, trên lưng phun ra một đạo lôi quang, ở trong vạn quân, tinh chuẩn đánh trúng vào phía trước ngực Lý Trường Thọ.

Trong giây lát, Lý Trường Thọ thu hồi Đạo Nhân Giấy, bản thể gia nhập vào chiến trận.

Đội Huyền Hoàng Bảo Tháp trên đỉnh đầu, tay trái cầm Thiên Đạo Kiếm, tay phải cầm Không Gian Xích, lẫn vào bên trong đám đại yêu Thượng Cổ kia.

Vạn, vật, cân, bằng!

Thiên kiếm nở rộ!

...

Trên xa liễn, Ngọc Đế bệ hạ người mặc giáp vàng cầm đại kiếm, lãnh khốc...nhìn đại chiến bên dưới.

Trường Canh ái khanh...

Quả thực tuyệt.

Mắng chửi người tuyệt nhất, tính kế tuyệt nhất, phá trận tuyệt nhất, đấu pháp lại cũng là dũng mãnh như thế.

Cũng là do chiến tướng Thiên Đình hiện tại không có tác dụng lớn, chỉ có thể để Trường Canh đi xông pha chiến đấu, đợi Phong Thần qua đi, Thiên Đình hẳn là sẽ có tướng lĩnh có thể dùng, liền có thể làm cho Trường Canh ái khanh bớt lo một chút.

Câu kia của Đạo Tổ lão gia "Hãy tin tưởng Trường Canh, không cần do dự", hẳn là nói rằng Trường Canh có thực lực đấu pháp như vậy.

Chỉ là...

Ài, kẻ làm Thiên Đế như ta, không có một chút cảm giác tồn tại nào.

Những đại yêu đó còn chạy, chạy cái gì? Chẳng lẽ không biết bắt giặc trước bắt vua, giết kẻ đứng đầu trước sao?

Thật là...

Cuộc sống thường ngày của Thiên Đế, thật sự nhàm chán, gò bó, lại buồn tẻ.

Vẫn là ngẫm lại chuyện giữa Hoa Vân cùng với tên gia hỏa Dương Thiên Hữu kia đi.

Hừ, tên Dương Thiên Hữu này tuy nói có giao hảo cùng ta, nhưng trước đây nếu y gật đầu, ở ngay trước mặt Hoa Vân nói y có ý tái hôn, thần lôi Thiên Đình của ta sẽ liền vỗ xuống.

Hoa Vân nha đầu cùng Trường Canh ngược lại là rất xứng...bất quá, Trường Canh ứng đối với nhóm thường nga cũng đều có chút tránh né, ở với Long Cát lâu như vậy, ngược lại càng lúc càng giống như là lão sư và học sinh.

Chậc, Vân Tiêu tiên tử thật đúng là đã trói chặt Trường Canh ái khanh rồi?

Ngọc Đế cúi đầu nhìn lại, bảo kiếm trong tay nhẹ nhàng chiến minh, lại là đạo đạo ánh vàng gia trì ở trên người chúng Thiên Tướng phía dưới.

Hóa thân tiếp theo cũng nên đưa vào lịch trình.

Phía nam Bắc Châu, một trận chiến khuynh thiên.

Trận chiến giữa Thiên Đình cùng với Yêu Tộc kéo dài trọn vẹn nửa ngày, hơn nữa còn là ở dưới tình hình gần như thiên về một bên, Yêu Tộc chống cự, chạy trốn, bị đuổi giết nửa ngày.

May mắn, Thiên Đình cũng không thi hành kế sách tuyệt diệt, về sau cũng sẽ không truy cứu đối với thế lực Yêu Tộc Bắc Châu chưa tham dự làm loạn, khống chế sinh linh tử thương ở trong phạm vi nhất định.

Yêu là giết không bao giờ hết.

Việc Thiên Đình phải làm, hoặc là nói việc Lý Trường Thọ muốn mượn tay Thiên Đình làm, chính là xác định định nghĩa mới đối với yêu.

Muốn cân bằng Thiên Đạo, nào có đơn giản như vậy?

Lý Trường Thọ không chỉ có muốn mở rộng hệ thống cân bằng sinh linh của chính mình, chính là bộ "Nhân linh tiên yêu ma quỷ" kia. Lại càng cần phải bắt đầu từ những việc nhỏ, tích lũy dần dần để hình thành lực lượng ước thúc Thiên Đạo, mục đích cuối cùng chính là tự mình khai sáng đạo của chính mình!

Đạo của chính mình, là bảo hộ lớn nhất sau này.

Trận chiến trong mây chướng khí Bắc Châu mười hai năm trước, đã khiến cho Lý Trường Thọ suy nghĩ rõ ràng hơn rất nhiều.

【 Thực lực 】 mới là nhân tố quyết định cuối cùng, mà không phải là【 vị trí 】, không có phần thực lực này, cho dù có cơ duyên ném vào mặt cũng sẽ không vững, ngược lại sẽ hủy hoại tính mạng của bản thân.

Bây giờ vào lúc tính kế mọi việc, Lý Trường Thọ đều sẽ hỏi chính mình một câu, chuyện này phải chăng có giúp ích với đạo của chính mình.

Diệt sát đám yêu Bắc Châu, trọng thương khí vận Yêu Tộc, kéo Yêu Tộc vào bên trong hàng ngũ yếu thế, rất có ích lợi đối với đạo của hắn.

Cho nên hắn đã làm không hề do dự, cho dù bởi vậy mà đeo một chút nghiệp chướng trên lưng —— sau trận chiến này, công đức đạt được khi giết yêu, vừa vặn cân bằng với một chút nghiệp chướng gia tăng khi hạ lệnh sát phạt chúng yêu.

Nói về trận chiến giữa Thiên Đình cùng với Yêu Tộc này.

Trên thực tế, khi ba chiếc rìu của Lý Trường Thọ rơi xuống, "Giương thiên uy", "Chém yêu ấn", "Đại linh bạo", Yêu Tộc đã là không có phần thắng, càng là không có tâm tư tái chiến.

Bố cục tổng thể của Thiên Binh là vây "Bảy" thả một, ở dưới sự chỉ huy của Lý Trường Thọ, cố ý chừa lại một khoảng trống, để một lượng lớn yêu binh chạy trốn về hướng Tây Ngưu Hạ Châu...

Đáng tiếc, những yêu binh này chưa chạy trốn tới Linh Sơn, đã lập tức giải tán, tử thương hơn phân nửa, không thể hoàn thành hành động vĩ đại máu nhuộm Linh Sơn.

Lý Trường Thọ bố trí như vậy, còn có giấu giếm mấy tầng tính kế —— hắn muốn ép Tây Phương Giáo làm lựa chọn.

Lúc này ở bên trong thiên địa, cho dù là ai cũng biết, trước đây phương tây dốc sức tương trợ Yêu Tộc, mê hoặc Yêu Tộc đối lập cùng với Thiên Đình.

Bây giờ khí vận Yêu Tộc vỡ nát, đại yêu Thượng Cổ bị chém giết bảy ~ tám phần, một lượng lớn Yêu Tộc nếu chạy trốn đến phụ cận Linh Sơn, Tây Phương Giáo sẽ giết những Yêu Tộc này, hay là che chở những Yêu Tộc này?

Nếu Tây Phương Giáo giết những Yêu Tộc này, uy tín của Tây Phương Giáo liền sẽ 【phá sản】.

Mặc dù một vị Thánh Nhân lão gia nào đó vốn cũng không để ý những thứ này, nhưng vào giờ phút đại kiếp Phong Thần liên lụy đến Xiển, Tiệt, phương tây đang tiến đến, nếu phương tây làm ra chuyện như vậy, sau này sẽ rất khó mời được minh hữu.

Nếu Tây Phương Giáo che chở những Yêu Tộc này, Tây Phương Giáo liền trở thành đối lập với người chủ đạo đại kiếp——Thiên Đình.

Lý Trường Thọ liền có thể thuận thế, phát triển mâu thuẫn giữa Ngọc Đế cùng với Tây Phương Giáo đến mức không thể điều giải, từ đó làm cho Tây Phương Giáo thừa nhận càng nhiều kiếp vận ở bên trong đại kiếp!

Đáng tiếc, những Yêu Tộc này thật sự không còn dùng được.

Về sau Lý Trường Thọ luôn ám chỉ Thiên Tướng phe mình không nên đuổi quá gấp, bầy yêu vẫn không thể nào chèo chống đến phía trước Linh Sơn...

Mang theo một chút ít tiếc nuối, Lý Trường Thọ đứng từ xa nhìn Linh Sơn một chút, quay người biến mất không thấy gì nữa.

Cơ hội như vậy không có cách nào sử dụng đầy đủ, quả thật có một chút tiếc nuối.

Bình Luận (0)
Comment