Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 844 - Chương 844.

Chương 844. - Chương 844. -

"Ngươi đã từng gặp Đại Vũ đế quân?" Bên trong mắt của Ngô Cương lập tức toát ra một chút ánh sáng, cắm rìu, quay người đối mặt với Lý Trường Thọ.

Đó là một tráng hán cao chín thước, khuôn mặt lại không thô ráp, ngược lại còn lộ ra một cỗ tuấn tú.

Lý Trường Thọ cũng giống như là nói việc nhà, cười nói: "Đúng thế, trước đây ta đã từng đi vào bên trong Hỏa Vân Động bái phỏng tiên hiền Nhân Tộc."

"Có nhìn thấy Hỏa Hoàng đại nhân không?"

"Cũng không có." Lý Trường Thọ thở dài: "Hỏa Hoàng đại nhân ma khí nhập thể, đang tiến hành chữa thương."

"Ài." Trong mắt Ngô Cương toát ra mấy phần bất đắc dĩ, như là nhớ tới một đoạn năm tháng rộng lớn, nhớ lại một hồi.

Không bao lâu, Ngô Cương cười nói thầm: "Có thể còn sống liền rất tốt."

Nói xong, rìu trong tay vung lên một lần nữa.

Rắc...rắc...

"Tiền bối có thể nói một chút sự tình năm đó không?" Lý Trường Thọ cười hỏi: "Vãn bối cũng đã đọc không ít cổ tịch, nhưng vẫn có nhiều điều không rõ ràng..."

"Dĩ nhiên là được." Ngô Cương khẽ nhếch miệng thở dài: "Nhiều trận chiến chúng ta thắng không vẻ vang gì, cái giá phải trả đôi khi quá nặng. Thế hệ sau không muốn ghi vào đó là chuyện bình thường. Nhưng tóm lại, đó là một cái thế đạo ngươi không chết thì là ta vong, cũng không có nhân nghĩa đạo đức gì có thể nói."

Rắc!

Rìu rơi xuống, bị Ngô Cương rút ra một lần nữa, y tiếp tục vung búa, lời nói cũng nhiều hơn mấy phần lực đạo: "Chúng ta giết chó không để lại tên tuổi, Nhân Tộc đã dựng sông núi muôn đời. Phiến thiên địa mà tiền nhân đánh ra này, các ngươi nhất định phải cố gắng giữ vững."

Lý Trường Thọ vái chào đối với Ngô Cương, nghiêm mặt nói: "Nhất định không phụ lòng tin của tiền bối, mặc dù vãn bối chỉ có thể hiến một chút sức mọn."

"Đã nhìn ra." Ngô Cương cười nói: "Ngươi hẳn không phải là thần tiên bình thường."

Lý Trường Thọ cười không nói, định cáo từ rời đi, ngày hôm nay đã kết thiện duyên cùng với Ngô Cương, không cần ở lại thêm.

Đúng lúc này, bên trong đại trận Nguyệt Quế Thụ bên cạnh bay ra một đạo lưu quang, trong miệng hô hào ba chữ "Ngô tướng quân", bay thẳng đến nơi đây!

Lý Trường Thọ định thần nhìn lại, đã thấy bên trong lưu quang là một thiếu nữ nhu thuận.

Nàng mặc một thân váy ngắn màu trắng nhạt, dáng vẻ dễ thương, đôi mắt to lanh lợi, trên vai vắt một bao vải, cuối túi vải còn lộ ra một củ cải bằng ngọc bích.

Đập vào mắt nhất chính là đôi chân ngọc tròn trịa, thon dài trắng nõn của thiếu nữ mà thoạt nhìn ...

Khá mạnh mẽ.

Thỏ ngọc?

Hẳn là vậy, sau khi nàng đáp trên mặt đất, trên đầu còn đội trang sức tai thỏ.

Thiếu nữ bưng một bát nước sạch trong tay, tung tăng bay nhảy, không có giọt nước nào rơi xuống.

"Ngô tướng quân...ách, ở chỗ ngươi có khách sao."

Thiếu nữ thỏ ngọc cười khẽ, Ngô Cương cũng dừng lại động tác trong tay, tiếp nhận nước sạch uống một ngụm.

Ngô Cương lộ ra một chút ý cười hiền lành, hỏi: "Ngươi định làm gì?"

"Ài, chủ nhân bảo ta đi đến Nguyệt Quế Cung ứng phó một chút, trước đó quản sự Nguyệt Quế Cung đến hối thúc bảy ~ tám lần, thật sự phiền lòng." Thỏ ngọc có một chút buồn bực thở dài: "Nghe nói là Ngọc Đế bệ hạ phái một vị thần tiên lợi hại tới Nguyệt Quế Cung chịu phạt. Hừ hừ, nói là chịu phạt, ý nghĩ của nam tiên bọn hắn đều cực kỳ bẩn! Cảm thấy đi tới Nguyệt Cung làm tổng giáo tập, mỗi ngày nhìn các tỷ tỷ khiêu vũ liền có thể vô cùng vui vẻ, thật là...rất nhiều tỷ tỷ đều phàn nàn về điều này, ngày nào cũng vậy, mọi người đều đã quen với việc này, lần này vô luận đi đâu cũng đều phải mặc quần áo đẹp."

Ngô Cương buồn bực nói: "Thần tiên lợi hại gì?"

"Dường như là Thuỷ Thần, là vị tổng quản thủy sự Tam Giới kia, ta nghe các tỷ tỷ Nguyệt Quế Cung nói vậy." Thiếu nữ thỏ ngọc ngoẹo đầu, liếc nhìn Lý Trường Thọ liền dời ánh mắt sang chỗ khác, ngón tay chỉ vào khóe miệng.

"Cũng nghe mấy vị tỷ tỷ nói, vị quyền thần Thiên Đình đó là người Ngọc Đế bệ hạ tín nhiệm nhất. Các nàng nói hắn đã hỗ trợ Thiên Đình từ lúc còn yếu ớt, còn nói hắn là đệ tử Thánh Nhân Đạo Môn Nhân Giáo, là hôn phu của Tiệt Giáo Tam Tiêu tiên tử..."

"Khục!" Lý Trường Thọ không nhịn được ho khan một tiếng, cười nói: "Hẳn là giao hảo cùng với Vân Tiêu tiên tử, cũng không phải là hôn phu gì đó."

"Ai nha, cũng đều giống nhau!" Thiếu nữ thỏ ngọc hơi không kiên nhẫn khoát khoát tay: "Khẳng định là một lão sắc quỷ, không phải thế thì vì sao Ngọc Đế bệ hạ lại đưa hắn tới làm giáo tập thường nga. Giáo tập thường nga từng có nam nhân sao? Thật là!"

Lý Trường Thọ thở dài: "Chuyện này giống như cũng không phải là ước nguyện của hắn..."

"Mặc kệ đi, ta đi trước đây Ngô tướng quân!" Thiếu nữ thỏ ngọc phất phất tay, cặp chân dài kia đạp một cái, thân ảnh hóa thành một đoàn lưu quang bay về phía Nguyệt Quế Cung.

Ở bên cạnh, Lý Trường Thọ không nhịn được bật cười, Ngô Cương uống uống nước vào đột nhiên quay đầu phun ra một ngụm, trừng mắt nhìn Lý Trường Thọ: "Chính là ngươi?"

"Hẳn là ta." Lý Trường Thọ lau khô nước đọng bên trên tóc dài: "Không quấy rầy tiền bối nhiều, ta cũng nên đi đến Nguyệt Quế Cung quan sát tình hình."

Ngô Cương vội nói: "Ài, tâm thần của đứa nhỏ này thiếu một chút linh quang, đừng chấp nhặt với nàng."

"Không có, tiền bối không cần phải lo lắng, nhà ta cũng có một sư muội thường xuyên gây họa."

Lý Trường Thọ vái chào, Ngô Cương buông bát ngọc xuống, cũng ôm quyền chắp tay đối với Lý Trường Thọ, đưa mắt nhìn Lý Trường Thọ cưỡi mây mà đi.

Thuỷ Thần? Đệ tử Thánh Nhân? Đã từng bái kiến Tam Hoàng Ngũ Đế?

Ngô Cương ngây ngẩn một lát, rất nhanh liền cười lắc đầu, tiếp tục vung rìu lớn lên, răng rắc chém vào Nguyệt Quế Thụ.

"Ài, kẻ đến sau thật đáng sợ."

...

Lại nói đến thiếu nữ thỏ ngọc đi đến Nguyệt Quế Cung, rất nhiều tiên tử đi đến hỏi nàng liệu Hằng Nga có đến không.

Thỏ ngọc lắc đầu liên tục, những vị tiên tử này đều có một chút thất vọng.

Hiển nhiên, thiếu nữ thỏ ngọc hết sức quen thuộc cùng với những thường nga này, ít nhiều có một chút hương vị "trăng hoa".

Có tiên tử nói đến sự tình có quan hệ với Thuỷ Thần, thỏ ngọc liền thành thật lắng nghe.

Ngày bình thường nàng đều ở bên trong Quảng Hàn Cung bồi tiếp chủ nhân nhà mình, hiếm khi đi ra ngoài, trước đó nghe được sự tình Thuỷ Thần, cũng không để ý quá nhiều...

Lúc này nghe những tỷ tỷ này nói, Thuỷ Thần cơ trí nhiều mưu như thế nào, thiện tính thiện đấu, lại dũng mãnh phi thường hơn người, cũng là nghe đến mê mẩn.

Đó là dạng nam tiên như thế nào?

Lại có tiên tử nói đến dung mạo của Thuỷ Thần, thiếu nữ thỏ ngọc ngoẹo đầu, bên trên trang sức tai thỏ toát ra hết bọt khí này đến bọt khí khác, ở trong bọt khí to nhất, nổi lên hình dáng tướng mạo một vị lão giả tóc trắng mày trắng, mặt mũi hiền lành.

"Giống như đã từng nhìn thấy ở đâu đó..." Thỏ ngọc nhỏ giọng thầm thì.

"Nói mò." Có tiên tử khẽ cười nói: "Thuỷ Thần đại nhân đây là lần đầu tiên đến bên trong Nguyệt Quế Cung chúng ta, ngươi có thể từng nhìn thấy ở đâu?"

Thỏ ngọc nhón chân đưa tay, cố gắng khoa tay: "Hắn có phải hay không, cao như vậy? Gầy như vậy?"

Đúng lúc này, một đạo thân ảnh giẫm lên mây trắng bay tới cửa cung.

Bình Luận (0)
Comment