Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 848 - Chương 848.

Chương 848. - Chương 848. -

Việc này chỉ cần Ngọc Đế âm thầm cho một đạo ý chỉ, thừa dịp thiên cơ hiện nay hỗn loạn, người khác không có cách nào suy tính, có Long Tộc, Địa Phủ âm thầm hợp tác, tuyệt đối sẽ trở thành một đám cháy rừng!

Chèn ép phương tây, Thiên Đình quật khởi, hộ vệ Đạo Môn, cân bằng Thiên Đạo!

Lý Trường Thọ nâng bút viết xuống ba chữ to ở trên tờ giấy trắng trước mặt:

【 Lâm Thiên Điện 】!

Hả?

Lý Trường Thọ nhướng mày, nhắm mắt hít vào một hơi, quanh người lóe ra điểm điểm màu lam sáng ngời.

Hắn mở ra Không Minh Đạo Tâm bản tiến giai • Thời Khắc Hiền Giả, cẩn thận cảm ứng tình huống tự thân.

Không có kiếp vận quấy nhiễu, ý niệm như vậy thật ra là kết quả của nhiều năm làm việc chăm chỉ và tích lũy của chính mình.

Vậy thì bắt đầu làm việc này từ lúc nào?

Lý Trường Thọ duy trì không minh tâm cảnh, cẩn thận suy nghĩ, lại lấy ra một trang giấy khác, viết xuống một loạt "mật mã" kì lạ.

Một con chó, ám chỉ Hao Thiên Khuyển, cũng chính là sự tình Dương Tiễn.

Một chiếc váy nhỏ, ám chỉ Hữu Cầm Huyền Nhã lên Thiên Đình, kế hoạch siêu cấp Thiên Binh.

Một chữ bệnh, là sự tình một trăm linh tám Ma Binh và Địa Phủ.

Một khối đá, ám chỉ Thạch Cơ nương nương, là nhân vật chính mình sau đó muốn đi bái phỏng...

Một chiếc bàn ăn, đại biểu quan hệ hoạt động hữu nghị giữa đệ tử Thánh Nhân hai giáo Xiển Tiệt...

Một tòa sơn động, ám chỉ Hỏa Vân Động.

Một đám mây, ám chỉ chính là đi Ngũ Trang Quan bái phỏng Trấn Nguyên đại tiên, thử xem có thể tranh thủ loại đại năng trung lập này hay không...

Sau những thứ này còn có bảy ~ tám dạng sự vật, sau đó Lý Trường Thọ mới vẽ một căn nhà gỗ đơn giản, ám chỉ tổ kiến Lâm Thiên Điện.

"Những công việc này thực sự không ít."

Lý Trường Thọ khẽ cười một tiếng, ý nghĩ thông suốt, cảm ngộ tỏa ra, lập tức liền muốn nhắm mắt ngưng thần, tâm niệm lại hơi rung nhẹ.

Đạo Nhân Giấy tại Nguyệt Cung bắt được, Long Cát đang mang theo cô nhỏ của nàng—— Hoa Vân, đi về hướng Nguyệt Quế Cung.

Lúc này Hoa Vân cũng đã đổi lại tên, xưng là Vân Hoa tiên tử, bất quá chỉ hai năm, tu vi đã đạt đến cảnh giới Chân Tiên.

Tu vi này của nàng không phải là tu hành ra, mà là Vương Mẫu trực tiếp ban thưởng, đằng sau sẽ còn tăng lên tới cảnh giới Thiên Tiên, khuyết điểm là sẽ hoàn toàn không biết đấu pháp, ưu điểm là có được tiên linh chi thể thuần túy.

Mặc dù phương pháp như vậy không có cách nào trực tiếp tăng lên tới cảnh giới Kim Tiên, nhưng Thiên Đình có bàn đào linh căn, tự nhiên có thể làm cho Vân Hoa tiên tử có được thọ nguyên dài dằng dặc.

Tu hành bật hack, bất quá chỉ là đốn ngộ thường thường nhất.

Ngọc Đế Vương Mẫu mới là "Bán hack" tiêu chuẩn!

Lý Trường Thọ đợi một hồi, Long Cát mang theo Vân Hoa tiên tử bay tới từ đại điện bên cạnh, không làm kinh động nhóm thường nga đang luyện múa, đến phía trước chỗ ngồi của Lý Trường Thọ.

Lý Trường Thọ điều chỉnh phương vị gương đồng, tạm thời đóng công năng "Truyền âm" của gương đồng, làm cho phía trước gương đồng Phủ Thủy Thần chỉ hiện ra khuôn mặt của hắn.

"Lão sư." Long Cát nhỏ giọng gọi.

"Ừm." Lý Trường Thọ mỉm cười gật đầu, đứng dậy vái chào đối với hai vị "Công chúa" Thiên Đình, lại đưa tới hai cái bồ đoàn, ra hiệu các nàng ngồi xuống.

"Các ngươi tới đây có chuyện gì?"

Long Cát chủ động truyền âm nói: "Lão sư, là cô cô có việc muốn cầu ngài...lão sư là người phụ thân tín nhiệm nhất, có thể nhờ lão sư đi cầu tình, để cô cô hạ phàm một chuyến hay không."

Trong mắt Vân Hoa tiên tử mang theo vài phần áy náy, thấp giọng nói: "Làm phiền ngài."

"Hạ phàm?" Lý Trường Thọ nhíu mày truyền âm: "Đang êm đẹp, hạ phàm làm gì?"

Vân Hoa nhẹ nhàng thở dài, đưa một phong thư cho Lý Trường Thọ, Lý Trường Thọ mở ra liếc nhìn, lại là thư Vân Hoa tiên tử viết cho Dương Thiên Hữu...

Trong thư vẫn là tràn đầy nỗi nhớ, nỗi khổ khuynh tâm.

Lý Trường Thọ đọc mấy lần, liền trả thư về, thấp giọng nói: "Vân Hoa tiên tử, ngày ngươi quyết định lên trời, đã là không còn liên luỵ với phàm trần. Ta biết ngươi đã tình căn thâm chủng, nhưng ta chỉ có thể nhắc nhở Vân Hoa tiên tử một câu...đi tìm bệ hạ nói ra tình hình thực tế, chỉ có được bệ hạ cho phép, đoạn nhân duyên này của ngươi mới có thể có kết quả. Bệ hạ cũng có ký ức lịch kiếp phàm trần, đã sớm biết việc này, nếu ngươi thẳng thắn đối với bệ hạ, bệ hạ nói không chừng cũng có thể dẫn Dương Thiên Hữu lên Thiên Đình đoàn tụ với ngươi."

—— đây đúng là phiên bản sinh ra Nhị Lang Thần Dương Tiễn hoàn mỹ nhất, Lý Trường Thọ thậm chí đã có nắm chắc thuyết phục Ngọc Đế.

Nhưng tiếc là, hắn không có cách nào cưỡng ép can thiệp.

"Chuyện này..." Vân Hoa tiên tử nhẹ nhàng nhíu mày, thấp giọng nói: "Ta thủy chung vẫn có một chút sợ."

Lý Trường Thọ cười nói: "Nếu sợ, không bằng quên đi."

"Ta nếu có thể quên, ài..."

"Long Cát!" Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Ngươi không nên tham dự nhiều vào việc này, chớ có cho là chính mình có một chút khôn vặt, liền có thể giấu giếm được ánh mắt của người khác. Bên trong Thiên Đình, cũng cần phải chú ý bốn chữ miệng lưỡi thiên hạ."

Nói xong, Lý Trường Thọ nhẹ nhàng phất tay, Vân Hoa tiên tử vành mắt phiếm hồng, hạ thấp người hành lễ, quay người cưỡi mây mà đi.

Long Cát ở bên cạnh có một chút muốn nói lại thôi, nhưng ánh mắt của Lý Trường Thọ vào giờ phút này đã vô cùng nghiêm khắc, làm cho Long Cát cũng run lên, cúi đầu xưng phải.

Mấy ngày sau.

Ở bên tiên điện của Vân Hoa tiên tử, một vệt bóng đen lặng yên xuất hiện, ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái đối với cái trán Vân Hoa tiên tử trong lúc ngủ mơ, quấy nhiễu mộng cảnh của nàng, sau đó liền lặng lẽ rời đi.

Sau khi bóng đen này biến mất không còn tăm tích, bên trong xó xỉnh tiên điện, hai thân ảnh chậm rãi hiện ra thân hình.

Người bên trái là thanh niên đạo sĩ có khuôn mặt bình thường, tất nhiên là Đạo Nhân Giấy "Lý Trường Thọ".

Mà người mặc chiến giáp ở phía bên phải, thanh niên tướng lĩnh mặt mang sắc mặt giận dữ, lại là hóa thân mới của Ngọc Đế bệ hạ —— Tần Thiên Trụ.

Tên vẫn là do Lý Trường Thọ dâng lên.

Hai người bọn họ được bao bọc trong kết giới tiên lực, bằng vào tu vi của Vân Hoa tiên tử, tự nhiên không phát hiện ra được hành tung của bọn họ.

Tần Thiên Trụ thấp giọng mắng: "Tên Phù Nguyên này, quả thật nên chết!"

Lý Trường Thọ lại nói: "Bệ hạ, ngài hãy nhìn quanh người Vân Hoa điện hạ."

Hai mắt của Tần Thiên Trụ lấp lánh ra ánh vàng, liếc nhìn phía sau Vân Hoa tiên tử, thấy được một vệt khí tức màu xám nhàn nhạt, đang quấn quanh ở quanh người Vân Hoa tiên tử.

"Kiếp vận..."

"Mấy ngày trước đây lúc Vân Hoa tiên tử đi tìm tiểu thần, đã là nhập kiếp, chúng ta cũng không nên vọng động."

Tần Thiên Trụ hít vào một hơi thật sâu, thấp giọng nói: "Trường Canh, nhìn chằm chằm việc này cho ta, nếu Hoa Vân thật sự ứng kiếp, ta muốn tên Phù Nguyên kia chết không yên lành!"

Lý Trường Thọ hỏi: "Nếu Vân Hoa điện hạ muốn hạ phàm, lại nên làm như thế nào?"

"Nàng bị kiếp vận sử dụng, ta cũng không thể làm ra sự tình vi phạm ý chí Thiên Đạo...ài, cứ để nàng đi."

Hóa thân Ngọc Đế khẽ thở dài nói, sau đó liền cắn răng mắng: "Tên hỗn trướng Dương Thiên Hữu kia! An bài cho y thêm nhiều đau khổ vào, nhất định phải khiến cho y lột một lớp da! Ta có được một vị muội muội dễ dàng sao!"

Bình Luận (0)
Comment