Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 856 - Chương 856.

Chương 856. - Chương 856. -

"Tiểu thần âm thầm điều tra tư chất tu tiên của y, không nói là độc nhất vô nhị, nhưng cũng có thể so với Nhân Tộc Thượng Cổ đầu tiên. Đợi Dương Tiễn giáng sinh, tiểu thần đã biết rõ Chuẩn Đề Thánh Nhân muốn làm gì, y muốn để Dương Tiễn đối lập cùng với Thiên Đình, lại âm thầm an bài Dương Tiễn tiến vào bên trong Xiển Giáo tu hành, vào sau khi Dương Tiễn tu luyện có thành tựu, mê hoặc Dương Tiễn khai chiến đối với Thiên Đình! Ngay vào ngày hôm qua, Dương Tiễn bị một tiên nhân Xiển Giáo "Ngẫu nhiên" đi ngang qua phát hiện ra. Bệ hạ hãy chú ý, chỗ ngẫu nhiên này cũng không phải là thật sự ngẫu nhiên. Bây giờ Dương Tiễn đã bái sư Ngọc Đỉnh Chân Nhân, trước đây Ngọc Đỉnh Chân Nhân đã nghiên cứu Bát Cửu Huyền Công mà Hậu Thổ nương nương tặng cho, hơn nữa bản thân Ngọc Đỉnh Chân Nhân liền là một vị đại năng Hồng Hoang. Tiểu thần dự đoán, không qua mấy trăm năm nữa, Dương Tiễn liền sẽ trở thành cao thủ một phương!"

Ngọc Đế giật mình nói: "Cho nên, ngươi mới nhốt Hoa Vân lại, đến lúc đó, nhờ vào đó làm cho Dương Tiễn cúi đầu đối với Thiên Đình?"

"Bệ hạ, mối thù giết cha nhốt mẹ, làm sao có thể bị hóa giải tuỳ tiện như vậy?"

Lý Trường Thọ cười cười, lấy ra một túi bảo nang ở bên trong tay áo, dùng tiên lực giao cho Ngọc Đế áo trắng.

Ngọc Đế hơi nghi hoặc một chút, mở bảo nang ra, đã thấy trong đó là hơn mười viên Lưu Ảnh Cầu, phía trên còn được đánh dấu "một hai ba bốn".

Ngọc Đế cầm lên viên Lưu Ảnh Cầu thứ nhất, tiên thức thăm dò vào trong đó, không khỏi ngẩn ra.

Đó là hình ảnh bên trong Mộc Hoa thư viện, Dương Thiên Hữu, Hạ Ngưng Sương, Hoa Hữu Minh đang ngồi học với nhau, Hoa Hữu Minh quay đầu lại và ném một cuốn sách nhỏ cho Dương Thiên Hữu ngồi phía sau.

Cái trán của Ngọc Đế treo đầy vạch đen, thấp giọng hỏi: "Trường Canh ngươi ghi lại chuyện này để làm gì? Chuyện năm đó đều được ngươi ghi chép lại?"

Lý Trường Thọ cười ngượng ngùng.

Hắn tóm lại là muốn lưu chút chuẩn bị ở sau, tránh cho Ngọc Đế cùng với Vương Mẫu trách tội sự tình Mộc Thanh Hoa, chính mình cũng có thể lấy ra chứng cứ có sức thuyết phục.

"Bệ hạ tiếp tục xem đi."

Ngọc Đế cầm lên Lưu Ảnh Cầu "số hai", lại là hình ảnh Lý Trường Thọ đưa Vân Hoa tiên tử về Thiên Đình, trong đó có lúc Vân Hoa tiên tử ly biệt cùng với Dương Thiên Hữu.

Bên trong Lưu Ảnh Cầu "số ba", là Long Cát ghi chép, trong đó là hình ảnh du sơn ngoạn thủy cùng với Vân Hoa tiên tử bên trong Thiên Đình.

Lưu Ảnh Cầu "số bốn" là Vân Hoa tiên tử đi vào bên trong Nguyệt Cung, nói sự tình chính mình muốn hạ phàm cùng với Lý Trường Thọ, Lý Trường Thọ nhắc nhở Vân Hoa tiên tử chuyện này không hợp quy củ Thiên Đình...

Nhìn từng viên Lưu Ảnh Cầu, nội dung trong đó dường như không có liên hệ với nhau, nhưng xen kẽ lại, chính là chuyện xưa giữa Vân Hoa tiên tử cùng với Dương Thiên Hữu.

Hai viên Lưu Ảnh Cầu mấu chốt nhất, một viên là ở trong Lăng Tiêu bảo điện, Ngọc Đế hạ lệnh mang gia đình Vân Hoa tiên tử về Thiên Đình.

Một viên chính là tình hình bên trong Dương Phủ, kinh biến Hoa Phủ được ghi lại ở trong xó xỉnh, có thể nhìn thấy một màn Lý Trường Thọ bảo vệ Vân Hoa tiên tử, cũng có thể nhìn thấy ánh vàng đột nhiên nở rộ trong mắt mấy vị Thiên Binh kia...

Viên Lưu Ảnh Cầu thứ hai đếm ngược, là ở bên trên Lăng Tiêu bảo điện, Lý Trường Thọ hỏi lặp đi lặp lại Vân Hoa tiên tử phải chăng biết tội, mà Vân Hoa tiên tử quỳ mọp xuống, cầu Thiên Đình bỏ qua cho Dương Tiễn cùng với Dương Thiền.

Một viên Lưu Ảnh Cầu cuối cùng, là ở trong đêm dài đằng đẵng, hai đứa nhỏ chui trong chăn rách ngủ ngoài đường...

"Chuyện này..." Sau khi xem xong Ngọc Đế không nói nên lời hồi lâu, cất Lưu Ảnh Cầu vào bên trong bảo nang, cầm bảo nang suy tư một hồi.

Lý Trường Thọ lại nói: "Lúc này chỉ cần đợi mấy trăm năm, khi nào Dương Tiễn có lực lượng xé xác Kim Tiên, khi đó liền sẽ trở thành một lưỡi dao Tây Phương Giáo tính kế Thiên Đình. Chỉ cần Tây Phương Giáo tiếp tục thôi động kế hoạch này, chúng ta liền tương kế tựu kế. Đương nhiên, tiểu thần kế tiếp sẽ còn không ngừng can thiệp, sẽ không để cho Ngọc Đỉnh Chân Nhân báo cho Dương Tiễn tình hình thực tế. Tiểu thần cả gan nói vài lời trong lòng đối với bệ hạ. Sau khi tiểu thần nhìn thấy tư chất, khí vận của Dương Tiễn, đã tính kế Tây Phương Giáo, mượn tay của Tây Phương Giáo, gieo xuống chấp niệm ở trong đáy lòng Dương Tiễn, như thế Dương Tiễn mới có thể tu thành cảnh giới Kim Tiên ở bên trong mấy trăm năm. Chấp niệm, hận ý mặc dù nguy hiểm, nhưng lúc Thượng Cổ, Nhân Tộc đã từng dựa vào đó chế tạo Ma Binh, chiến thắng Yêu Đình...cho nên, tiểu thần cũng không làm ra bố trí vạn toàn tại Dương Phủ, đã sớm đoán ra tử kiếp của Dương Thiên Hữu cùng với Dương Giao, nhưng cũng chỉ có gặp nhau ngắn ngủi với Dương Thiên Hữu, cũng chỉ thử cứu mà thôi, cũng không cưỡng cầu. Đợi Dương Tiễn quật khởi, đánh tới Thiên Đình, bệ hạ chỉ cần an bài Đậu Tiên Binh nghênh đón, đánh tan nhuệ khí trước, tiểu thần lại đứng ra dẫn y đi đến chỗ của Vân Hoa tiên tử, đưa y đến trước mặt Vân Hoa tiên tử. Còn xin bệ hạ bảo đảm thích đáng Lưu Ảnh Cầu trong tay bệ hạ, để phòng Dương Tiễn tới trước Lăng Tiêu bảo điện làm loạn...tiểu thần đã làm ra bảy bộ Lưu Ảnh Cầu như vậy, về sau sẽ còn làm một chút trận pháp ở quanh người Vân Hoa tiên tử, có thể hóa hình ảnh bên trong Lưu Ảnh Cầu thành huyễn cảnh. Đến lúc đó, Dương Tiễn xông vào nơi giam giữ Vân Hoa tiên tử, xem hết những nội dung này, chính là tình huống Vân Hoa tiên tử đang đứng ở trong lồng giam. Cho dù đạo tâm của Dương Tiễn lại kiên cố hơn, chấp niệm lại sâu hơn, cũng phải có lay động. Nếu Dương Tiễn còn hận Thiên Đình, tiểu thần còn có một chút át chủ bài có thể dùng. Đến lúc này, bệ hạ muốn phản kích Tây Phương Giáo, liền để Dương Tiễn đi nháo Linh Sơn, tiểu thần sẽ dẫn đường, uy áp phương tây! Bệ hạ muốn giữ an toàn cho Dương Tiễn, vậy liền khuyên nhủ Dương Tiễn, để Dương Tiễn biết địch là ai, lại phong thưởng cho mẫu tử Dương Tiễn. Đây chính là thượng sách tiểu thần có khả năng nghĩ ra."

Lý Trường Thọ dứt lời, Ngọc Đế cầm bảo nang trên bậc thềm ngọc kia, nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Ngọc Đế cầm bảo nang muốn cười, lại cười không nổi, biểu tình có một chút xoắn xuýt, lại có một chút thoải mái.

"Trường Canh, ngươi vì sao...có thể nghĩ ra những thứ này?"

Lý Trường Thọ bất đắc dĩ cười một tiếng, thở dài: "Kỳ thật tiểu thần cũng là người tính kế phía sau. Nhưng Tây Phương Giáo tính kế, là Xiển Giáo, là Thiên Đình, là đại thế này. Tiểu thần tính kế, là muốn để cho Thiên Đình nhiều thêm một viên mãnh tướng. Gặp được chiến sự đều để văn thần như tiểu thần ra mặt, thật sự có một chút...không có thể diện."

Ngọc Đế ngẩn ra, sau đó vỗ tay cười to.

Lý Trường Thọ lộ vẻ mặt do dự, cẩn thận suy nghĩ, cẩn thận tính toán, cuối cùng vẫn quyết định, nói ra những bộ phận tính kế khác.

Thời cơ vừa vặn thích hợp.

Lý Trường Thọ cười nói: "Bệ hạ nên sẽ không cho rằng, tiểu thần chỉ tính kế như vậy thôi đó chứ?"

Ngọc Đế cũng sững sờ: "Trường Canh ngươi còn có thể có tính kế gì?"

Bình Luận (0)
Comment