Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 860 - Chương 860.

Chương 860. - Chương 860. -

Sự tình Vân Hoa tiên tử nhắc tới trong thư, Lý Trường Thọ đọc đi đọc lại, đều chỉ cảm nhận được sự ôn nhu và quan tâm của Vân Tiêu tiên tử, dù sao thì cũng không có cách nào buông thư xuống, nhìn kỹ một hồi, mới nhìn ra ở bên trong khe chữ, đều viết ba chữ "Ta hiểu ngươi".

Cười khẽ, Lý Trường Thọ thu hồi phong thư này, để vào bên trong tay áo, tâm thần chuyển đến Thiên Đình.

Bên trong Nguyệt Quế Cung.

Đạo Nhân Giấy khẽ run hai lần, Lý Trường Thọ khôi phục như lúc ban đầu, thuận thế duỗi lưng một cái.

Tiên thức khuếch tán ra, đột nhiên cảm giác được không khí trong điện có một chút hơi...quỷ dị?

Trong Nguyệt Quế Cung có hơn ba mươi vị thường nga, một nửa đang múa, một nửa ngồi nói đùa ở bên cạnh, nhưng ngoài điện lại có hơn trăm người tụ tập tại các nơi, dường như đang bí mật mưu đồ cái gì.

Lý Trường Thọ nhạy bén nắm bắt những nơi bất thường.

Không ít thường nga trang điểm đậm và trang điểm nhẹ, váy tiên trên người hoàn toàn khác với trang phục đồng phục tập nhảy bình thường, ngũ thải tân phân, tranh nhau khoe sắc!

Tiên thức có thể nghe thấy các nàng đang nói cái gì...

"Ài, bình thường nếu chúng ta khiến cho Thuỷ Thần đại nhân ngẩng đầu nhìn một chút, đây chẳng phải là liền thắng?"

"Thuỷ Thần đại nhân quả nhiên là quá xem thường tiên trên Nguyệt Cung chúng ta! Hằng Nga tỷ tỷ tự mình đến đây, cũng đều không thể làm Thuỷ Thần đại nhân ngẩng đầu lên nhìn một cái..."

"Có lẽ Vân Tiêu tiên tử là tuyệt thế vô song duy nhất trên đời."

"Ta vẫn không tin!"

Chuyện ra sao?

Hằng Nga đã tới?

Lý Trường Thọ lặng lẽ xắn tay áo bắt, bắt đầu kiểm tra Lưu Ảnh Cầu giấu ở trên người, phát hiện ra...

Một đôi chân ngọc bọc trong đôi giày thêu.

Thái Âm Tinh Quân, Hằng Nga?

Không biết có phải là ảnh hưởng tâm lý do "đệ nhất mỹ nhân Tam Giới" gây ra hay không, Lý Trường Thọ cho rằng đôi chân này đẹp, không lớn không nhỏ.

Nhưng khẳng định không có lực như đôi bàn chân thỏ ngọc kia...

Lý Trường Thọ suy tư một hồi.

Hằng Nga đến tìm chính mình làm gì? Nhiệm kỳ của mình đã sắp hết, rất nhanh liền có thể bình yên rời khỏi Nguyệt Quế Cung.

Trong thời gian này, Lý Trường Thọ dựa vào "chương trình phát sóng trực tiếp" ở đây để che đậy, đi vào bên trong ba ngàn thế giới điều tra nội tình Tây Phương Giáo mấy lần, lại thuận lợi mở ra chuyện xưa Dương Tiễn, xem như tận dụng đầy đủ mười năm này.

Trong này, không phải là có tính kế gì?

Lập tức, Lý Trường Thọ lộ vẻ mặt sầu tư, cố ý xếp đặt ra biểu tình nghiêm túc suy nghĩ, dạo bước đi về hướng cửa điện.

Cử động này của hắn, trong ngoài Nguyệt Quế Cung đều náo nhiệt.

Tiếng nhạc ngừng, điệu múa ngừng, một nhóm thường nga nghe tiếng mà đến, oanh oanh yến yến, hoàn mập yến gầy, đạm trang nồng bôi, mỹ nhân như vân.

Các nàng không dám lên tiếng, chỉ là tụ ở trên đường Lý Trường Thọ tiến lên, một đám mang theo sáu bảy thành đoan trang, hai ba thành rụt rè, một, hai phần mười sẵn sàng di chuyển.

Lý Trường Thọ cơ hồ bị làn thu thuỷ bao phủ, lại suýt chút nữa bị mùi thơm bịt lỗ mũi.

Sự hiếu thắng của nữ nhân thật là kinh khủng!

Rốt cuộc có tiên tử không nhịn được nhỏ giọng gọi: "Thuỷ Thần đại nhân ~"

Lý Trường Thọ ngẩng đầu nhìn một chút, hai mắt vô thần gật đầu, sau đó tiếp tục đi về phía trước, trong miệng nói thầm chín chín tám mươi mốt trận pháp của Thiên Binh, thường xuyên xuất hiện thất thố vì vấn đề chuyển đổi chiến trận...

Đợi đi ra khỏi Nguyệt Quế Cung, Lý Trường Thọ làm ra biểu tình hai mắt tỏa sáng, mu bàn tay và bàn tay nhẹ nhàng vỗ.

"A, hóa ra là như vậy."

Một cơn gió nhẹ thổi qua, thân ảnh của Lý Trường Thọ bá một tiếng biến mất không còn tăm tích, nhanh đến mức làm cho chúng thường nga không có cách nào phản ứng.

Chúng thường nga: "..."

Không biết là ai cười trước, chúng thường nga hoặc là che miệng cười khẽ, hoặc là hé miệng cười yếu ớt, hoặc là nhìn nhau cười cùng với bạn tốt.

"Thuỷ Thần đại nhân cũng là cực kỳ thú vị, chưa gì...đã chạy trốn."

"Ài, thật vất vả mới có thể so một lần cùng với Tinh Quân đại nhân."

Có nữ tiên quản sự thúc giục nói: "Đừng có đứng ngây người ở đó nữa, tu hành hoặc tập múa đi, chớ có làm biếng!"

Chúng thường nga đều đáp lại một cách nhẹ nhàng, tản ra trong tiếng cười.

Lý Trường Thọ trốn được một kiếp, đưa tay lau mồ hôi, trong đáy lòng cẩn thận suy tư.

Vị Hằng Nga kia tìm chính mình, rốt cuộc muốn làm gì?

Không phải là có đại sự gì muốn thương lượng?

Chính mình nếu trốn tránh như vậy, ngược lại là tự nhiên đối đầu với một chính thần Thiên Đình, hơn nữa Hằng Nga là chủ nhân Quảng Hàn Cung, cũng là con gái của Nhân Hoàng, vạn nhất tìm chính mình là có chuyện quan trọng đối với Nhân Tộc, vậy thì chính mình chẳng lẽ không phải...

Nhưng, đi Quảng Hàn Cung bái phỏng, lại vi phạm với bản ý.

Trong đáy lòng Lý Trường Thọ suy tư một hồi, hai mắt tỏa sáng, nghĩ đến chiếc gương đồng mà mình đặt ở Nguyệt Quế Cung.

Hắn mang theo thêm vài con mắt đi đến Quảng Hàn Cung không được sao? Đây không phải là một biện pháp tốt, có thể dựng thẳng hình tượng đệ nhất mỹ nữ Tam Giới lên, phối hợp với kế hoạch siêu cấp Thiên Binh sao!

Ừm, trên đời luôn có biện pháp song toàn, không phụ thận không phụ khanh...phi, không phụ thanh danh trong sạch này!

Tư duy đảo ngược là một cách suy nghĩ mà Thọ trực tiếp đảo ngược suy nghĩ của mình khi cách suy nghĩ thông thường không thể mang lại hiệu quả, và nó cũng là một phương pháp suy luận thường được Thọ sử dụng.

Khi cho rằng đó là phương pháp chính xác và chậm chạp nhận được phản hồi tích cực, Lý Trường Thọ liền sẽ mở ra tư duy đảo ngược, tiến hành giả thuyết táo bạo, cố gắng xâm nhập nghiên cứu để khám phá bản chất của vấn đề.

Vì vậy...

"Sư thúc, ngài dẫn ta tới nơi này để làm gì?"

Ở phía trước Quảng Hàn Cung, Linh Châu Tử cầm một chiếc gương đồng, nhỏ giọng hỏi.

Lý Trường Thọ mỉm cười, tự nhiên không thể nói ra lời trong lòng.

【 Một là vì tự chứng nhận sự trong sạch của bản Thuỷ Thần. Hai là mang ngươi tới, dù ngươi có hơi ngượng ngùng khi nhìn thấy Hằng Nga, cũng sẽ không có ai trách ngươi cái gì. Ba là còn có thể thuận tiện mang theo thiết bị phát sóng trực tiếp. 】

Lý Trường Thọ hắng giọng một cái, thấp giọng nói: "Linh Châu Tử, ngươi đã quên chính mình phải tu hành gì rồi sao?"

Linh Châu Tử mặc trường sam trắng xanh, nghe vậy lập tức run lên, sau đó bên trong hai mắt tràn đầy sáng ngời, trịnh trọng gật đầu.

Vì trở thành nam tử hán bình thường trong mắt sư phụ!

Lý Trường Thọ nhìn về phía tường cao bị trận pháp bao phủ phía trước, nói đối với Linh Châu Tử: "Phía trước, chính là Quảng Hàn Cung - chỗ ở của đệ nhất mỹ nữ Tam Giới Hằng Nga trong truyền thuyết. Bởi vì cái gọi là, âm dương cùng tồn tại và giúp đỡ lẫn nhau, thiên địa là chí lý. Nếu ngươi muốn trở thành dáng vẻ mà ngươi muốn, ngươi phải vượt qua bài kiểm tra này!"

Linh Châu Tử nói một cách chắc chắn: "Ta hiểu được, sư thúc!"

Bên trên khuôn mặt nhỏ thanh tú viết đầy nghiêm túc, giống như là dũng sĩ Hồng Hoang muốn đi đồ long, giống như một thiếu niên khát khao muốn đi đến tận cùng và khám phá sự thật của thế giới này.

Bình Luận (0)
Comment