Ở bên trong cảm giác trực quan của hắn, Hằng Nga đẹp thì đẹp, tư thái, dung mạo, khí chất, đều đạt đến đỉnh tiêm, nhưng tóm lại vẫn thiếu gì đó...
Nữ tử mỹ lệ ta từng gặp còn ít sao?
Tạm không đề cập tới Vân Tiêu tiên tử xinh đẹp tuyệt trần, chỉ là Linh Nga đang lột xác mỗi ngày, Huyền Nhã đi trên lộ tuyến mị lực, sau này cũng chưa chắc đã bại bởi Hằng Nga.
Tửu sư thúc tương đối khoa trương, không nằm trong hàng ngũ thảo luận.
Lúc này Lý Trường Thọ cách Hằng Nga không xa, khoảng cách chỉ bất quá năm thước, cũng chỉ cách một chiếc bàn tròn.
Cặp đôi mắt trong suốt của Hằng Nga kia rất động lòng người, nhưng Lý Trường Thọ lại chỉ nhìn thấy trong suốt, không nhìn thấy thần vận...
Nữ tử trước mắt, giống như xác không.
"Lúc Tinh Quân đi đến Nguyệt Quế Cung, ta đang thần du thái hư, cảm ngộ đại đạo, không thể kịp thời đáp lại Tinh Quân, gây ra một chút sóng gió ở bên trong Thiên Đình, cho nên bây giờ ta đến nhà bái phỏng, nếu có chỗ đường đột mong rằng Tinh Quân chớ trách."
Hằng Nga có một chút ngại ngùng cười một tiếng, nhẹ nhàng gật đầu đối với Lý Trường Thọ, nói: "Còn làm phiền Thuỷ Thần đại nhân đích thân đến, quả thật là..."
Bên tai vang vọng lời nói nhỏ nhẹ ôn nhuận của Hằng Nga, trong đáy lòng Lý Trường Thọ âm thầm nhíu mày.
Quái, quả thực là quá quái lạ.
Trong đáy lòng Lý Trường Thọ có một chút suy nghĩ, vì sao Hằng Nga lại cho chính mình cảm giác giống như đã từng quen biết như vậy?
Trong khoảng thời gian này cũng không phải là có nguy hiểm gì, nhưng Lý Trường Thọ luôn cảm thấy có một chút cổ quái.
"Tinh Quân." Lý Trường Thọ vào thẳng chủ đề: "Trước đây Tinh Quân đi tìm ta, không biết cần làm chuyện gì?"
"Chẳng qua chỉ là vì chuyện cũ." Hằng Nga nhẹ nhàng thở dài: "Nghe nói Thuỷ Thần túc trí lại đa mưu, chính là xương cánh tay của Thiên Đình, ngôi sao thông thái Ngọc Đế bệ hạ tín nhiệm nhất đương đại, cho nên ta có một chuyện muốn phó thác cho Thuỷ Thần."
Lý Trường Thọ cau mày nói: "Theo lý thuyết, ta và ngươi đều là tiên thần Thiên Đình, nếu ngươi có phó thác, ta vốn không nên cự tuyệt. Nhưng Tinh Quân, ta và ngươi trước đây vốn không quen biết, tùy tiện phó thác như thế, chỉ sợ là có một chút không ổn..."
Hằng Nga thở dài một tiếng, lộ ra một chút vẻ điềm đạm đáng yêu, thấp giọng nói: "Thuỷ Thần muốn chỗ tốt gì, chỉ cần ta có, liền có thể cho."
Khóe miệng của Lý Trường Thọ có một chút run rẩy, đã ngửi được sự tình không đúng lắm.
Có lẽ, vào lúc này, ở các nơi Thiên Đình đều đã "ồ" thành một mảnh.
"Tinh Quân đừng có nói đùa." Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Ngươi có thể nói sự tình muốn phó thác cho ta nghe, nếu là tiện tay mà nói, ta căn cứ vào chuyện ta và ngươi cùng là tiên thần Thiên Đình, tự nhiên sẽ xuất thủ tương trợ. Nếu có chỗ khó khăn, còn xin tha thứ ta không thể tòng mệnh."
"Thuỷ Thần thật sự..." Ánh sáng trong mắt của Hằng Nga mờ đi, tiếng nói nhất chuyển, lại nói: "Việc này còn xin để cho ta chậm rãi kể lại, thỏ, đi lấy chút trà bánh."
Thiếu nữ thỏ ngọc kia nhỏ giọng xác nhận, quay người rời đi.
Lý Trường Thọ đứng dậy, cười nói: "Không cần phiền toái như vậy, ta còn có rất nhiều sự vụ phải xử lý, tốt hơn hết là Tinh Quân hãy viết sự tình phó thác vào phong thư, ta tự nhiên sẽ cấp cho Tinh Quân câu trả lời."
"Thuỷ Thần sốt ruột như vậy làm gì?" Hằng Nga liền vội vàng đứng lên, ngăn ở trước người Lý Trường Thọ, suýt nữa liền đụng phải.
Linh Châu Tử ở bên cạnh nháy mắt mấy cái, có một chút không rõ ràng trước mắt là tình huống gì.
Hằng Nga lại nhẹ nhàng thở dài, tránh sang một bên, thấp giọng nói: "Quảng Hàn Cung của ta lạnh lẽo, cũng không trách Thuỷ Thần muốn mau mau rời đi, Thuỷ Thần cứ đi đi. Ta bất quá chỉ là chi thất lạc của Nhân Tộc Thượng Cổ, ở trong Quảng Hàn Cung lạnh lẽo này, chung quy là không có cách nào giữ được Thuỷ Thần nửa bước."
Lý Trường Thọ: "..."
Nữ tử thật là lợi hại.
Hắn lúc này giống như là đứng ngồi không yên, chắc hẳn từ Ngọc Đế bệ hạ đến Thiên Binh thủ Thiên Môn, đều đang cao giọng la lên bảo hắn "ở lại", muốn nghe Hằng Nga có chuyện gì muốn cầu.
Lý Trường Thọ ngược lại là cũng không thèm để ý đối với chuyện này, điều duy nhất để ý, chính là Hằng Nga lấy ra thân phận công chúa Nhân Tộc Thượng Cổ này.
Chính mình vừa mới thu mười chín vị chiến binh Nhân Tộc Thượng Cổ, nói không chừng từng là "Nhân Tộc cùng thế hệ" với Hằng Nga, lúc này cũng không thể quá phũ với Hằng Nga.
Hơn nữa...
Lúc này Lý Trường Thọ đã xác định được, Hằng Nga trò chuyện với chính mình ở nơi đây, bất quá chỉ là một cỗ hóa thân!
Chơi thủ đoạn này ở trước mặt hắn, còn muốn làm cho hắn không nhận ra, vậy quả nhiên là ——
Đùa nghịch đại phủ trước mặt Bàn Cổ, chơi bùn trước miếu Nữ Oa.
Nói vô vi bên trong Thái Thanh Quan, nói đạo quả trong Lăng Tiêu bảo điện.
Lý Trường Thọ thở dài, trầm giọng nói: "Mà thôi, xem ở phân thượng cùng là Nhân Tộc, nếu tiên tử có chuyện gì khó xử, ta ở dưới tiền đề không ảnh hưởng đến bản thân, tự nhiên sẽ tương trợ đôi chút."
"Hằng Nga" ôn nhu cười một tiếng, lại hạ thấp người hành lễ, mời Lý Trường Thọ ngồi xuống một lần nữa.
Lúc này, một cơn gió nhẹ thổi qua ống tay áo của Linh Châu Tử, lặng yên không một tiếng động chui vào bên trong tấm ván gỗ lầu các biến mất không thấy gì nữa...
Thỏ ngọc bưng tiên quả rượu ngon tới, liền lập tức cúi đầu cáo lui.
"Hằng Nga" lại là từ đầu đến cuối không đề cập tới chính mình có chuyện gì muốn nhờ, chỉ là nói chuyện trời đất cùng với Lý Trường Thọ.
Những tiên thần ở phía trước Phủ Thủy Thần xem say sưa ngon lành, không ít lão Tiên Ông đều là mặt mày hớn hở.
Nhưng Lý Trường Thọ rất thận trọng trong lời nói, trước khi nói đều suy nghĩ mấy lần, từ đầu đến cuối không có nửa điểm thất thố, cũng coi như là thong dong có độ.
Trong âm thầm, một cỗ hóa thân của Lý Trường Thọ đã lẻn xuống dưới mặt đất Quảng Hàn Cung, tiến vào lầu các bị tiên quang bao phủ nào đó.
Với khuôn mặt đen, Lý Trường Thọ đưa tới một chút đạo vận Thái Cực Đồ, vô thanh vô tức nung chảy mười mấy tầng trận pháp xung quanh lầu các, tiềm ẩn chui vào trong, tìm tòi hư thực.
Nhưng mà, Lý Trường Thọ vội vàng không kịp chuẩn bị, liền xâm nhập vào một căn phòng có phần lộn xộn..
Quần áo chất đống dưới đất, hai bên có hơn chục tủ gỗ lớn, trên đó treo đầy các loại váy áo, còn có từng dãy giày thêu, giày vải, giày dây cỏ...
Trong tủ có một chiếc gương kính cao từ trần đến sàn tuyệt đẹp, đằng sau những chiếc tủ gỗ này có rất nhiều đồ trang trí, bao gồm giường, bình phong, ao nhỏ, thùng gỗ, bàn trang điểm, bàn ghế, cái gì cần có đều có.
Một số con rối lơ lửng trong ao.
Lý Trường Thọ nghe được một tiếng hừ nhẹ đắc ý, tìm theo tiếng mà đi, thấy được một...nữ tử đang nằm bên trên giường mềm, ăn trái cây, uống tiên nhưỡng, tạm thời là nhận định như vậy.
Bóng lưng của nàng yểu điệu, không thấy rõ khuôn mặt, mái tóc dài xõa tung tùy ý, bắp chân ngửa lên, nhìn vương quốc lưu ly lớn chừng bàn tay trước mặt, thỉnh thoảng nói thầm một câu.