Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 959 - Chương 959.

Chương 959. - Chương 959. -

Lý Trường Thọ còn chưa cưỡi mây trở lại Phủ Thủy Thần, các nơi Thiên Đình đều đã truyền khắp việc này, đủ loại phiên bản.

Thậm chí đã có người ghi chép Thiên Đình, bắt đầu thảo luận việc này ở bên trong gương đồng trực tiếp của chính mình, đưa tới không ít sự chú ý...

Biện Trang thân là người ghi chép Thiên Đình nổi tiếng, vô cùng linh thông về phương diện tin tức.

Lý Trường Thọ còn chưa có trở về Phủ Thuỷ Thần, Biện Trang đã nghe thấy vài lời đồn đại, ngửa đầu thở dài tại bờ Thiên Hà, yên lặng rơi lệ.

Ngao Ất hôm qua mới trở về Thiên Đình từ Long Cung, tâm trạng rất tốt, sau khi phân vân, đã phá lệ quan tâm Biện Trang một chút.

"Làm sao vậy?"

Sự suy sụp của nam nhân trưởng thành có lẽ chỉ xảy ra trong tích tắc.

Biện Trang đột nhiên gào khóc, quay đầu nhìn Ngao Ất, nước mắt trào ra từ lỗ mũi.

"Ta! Thuỷ Thần đại nhân! Hằng Nga tiên tử!"

"Ừm?" Ngao Ất trước đây vẫn luôn chuyên chú vào tu hành, lập tức đầu đầy dấu chấm hỏi.

"Ta thua..." Biện Trang xoa xoa nước mắt, bờ môi run rẩy: "Đoạn nhân duyên của ta đã chấm dứt, chung quy là bại bởi quyền thế, địa vị và danh vọng! Tất cả mọi thứ của ta hiện tại là do Thuỷ Thần đại nhân cho, ta tóm lại là không có khả năng vong ân phụ nghĩa, tranh phương tâm của Hằng Nga tiên tử cùng với Thuỷ Thần đại nhân! Phần cảm tình này mặc dù còn chưa có phát sinh, nhưng ta đã sầu triền miên ở trong đáy lòng, ta...rút lui!"

Cả người Ngao Ất bị vạch đen thôn phệ, khóe miệng co quắp một trận.

"Có bệnh!"

"Đúng, ta mắc chứng bệnh tương tư không chữa được." Biện Trang chán nản thở dài, thấp giọng nói: "Từ xưa đã đa tình không hối hận!"

Ngao Ất đưa mắt nhìn về phía bên cạnh, bình tĩnh ngắt lời Biện Trang, lạnh nhạt nói: "Giáo Chủ ca ca trước đây nói với ta, giống như cố ý đề bạt ngươi làm phó giáo tập ba trăm thường nga."

Biện Trang chấn động tinh thần, đưa tay lau mặt, hai mắt bắn ra ánh sáng: "Thật hay giả?"

Ngao Ất: "…"

Long Trảo Thủ • chân chính!

Phi Long Tại Thiên!

Biện Trang hét lên rồi hóa thành điểm đen nơi chân trời, bay một hồi rồi mới rơi xuống hạ lưu sông Thiên Hà, phần lưng nổi lên trên, dần dần trôi xa...

Ngao Ất ngẫm nghĩ, lấy ra một tấm gương đồng, thu thập một số tin đồn liên quan và kịp thời gửi chúng đến Phủ Thủy Thần.

Lý Trường Thọ nghe nói về việc này, lại nhếch miệng mỉm cười.

Đã sớm nằm trong dự liệu.

Hắn vốn là muốn dùng bia Thiên Đế "phá vỡ lời đồn" trước đây kia, để chứng minh mình trong sạch.

Nhưng lại cân nhắc đến, loại sự tình này là càng tô càng đen, đè ép vấn đề mặt ngoài, ngược lại sẽ bị xem như là chính mình ngầm thừa nhận việc này.

Lời đồn đại như vậy bay một hồi cũng không sao, chính mình bất quá chỉ là Đạo Nhân Giấy tại Thiên Đình, còn có thể làm chuyện gì?

Sau đó không đi đến Quảng Hàn Cung nữa, lưu ngôn phỉ ngữ sẽ tự sụp đổ.

Hơn nữa, lợi dụng làn sóng tin đồn này, hắn có thể dựng lên chiêu bài thứ hai cho Thiên Đình —— mỹ nhân đệ nhất Tam Giới.

Kế hoạch siêu cấp Thiên Binh có tác dụng vô cùng rõ rệt, Hữu Cầm Huyền Nhã nổi tiếng, Thiên Đình quật khởi, một nhóm lại một nhóm tán tiên gia nhập vào hàng ngũ Thiên Binh Thiên Tướng Thiên Đình.

Thậm chí, gần đây còn có kế hoạch nâng yêu cầu tối thiểu của Thiên Binh, từ cảnh giới Nguyên Tiên sơ kỳ tăng lên tới trung kỳ...

Mặc dù, lúc này Thiên Đình vẫn như cũ chỉ là " thế thứ tư lực tại Hồng Hoang ", thực lực tổng thể xếp ở phía sau Đạo Môn, Tây Phương Giáo, tiên tông Trung Thần Châu, nhưng danh tiếng Thiên Đình, đã là truyền khắp Hồng Hoang thiên địa.

Tiếp theo, tranh đoạt ba ngàn thế giới cùng với Tây Phương Giáo, lực ảnh hưởng của Thiên Đình ở bên trong ba ngàn thế giới cũng có thể tăng thêm một bước.

Lý Trường Thọ đứng ở góc độ bên ngoài thiên địa, xem xét quỹ tích Thiên Đình đại hưng, từ đó cũng rút ra rất nhiều hiểu biết.

Thiên Đình quật khởi, không thể chỉ vẻn vẹn dựa vào đại kiếp Phong Thần, còn phải dựa vào hoàn thiện chế độ nội bộ Thiên Đình, tăng cường uy vọng đối với bên ngoài, chiêu nạp, tổ kiến Thiên Binh Thiên Tướng, sự tán thành của vạn linh...

Đây đều là cơ sở đại hưng.

Lý Trường Thọ trở thành trợ lực trong quá trình này, không chỉ đạt được chỗ tốt, mà còn giúp Thiên Đạo, Thiên Đình làm rất nhiều chuyện...

【 Người kia đã trở thành một vòng không thể thiếu trong sự diễn biến của Thiên Đạo】

Đột nhiên lại nghĩ tới lời này của Nữ Oa nương nương, Lý Trường Thọ không khỏi ngẩn ra, liên tưởng đến sự tình chính mình bị trừ công đức hai lần, trong đáy lòng lại không khỏi nhiều thêm một chút bất an.

Thiên Đạo này, sẽ không thật sự tá ma giết lừa đó chứ? (*) Tá ma giết lừa (lợi dụng việc xay (lúa) để giết lừa. cối xay xưa có đòn dài cho người hoặc ngựa, lừa kéo/đẩy xay)

Vẫn phải suy nghĩ thêm vài con đường lui, mấy con đường lui hiện tại, rõ ràng là không đủ ổn thỏa.

Trong thư phòng Phủ Thủy Thần, Lý Trường Thọ mở ra một cỗ Đạo Nhân Giấy bộ dáng Thiên Tướng, đem hộp son phấn theo đủ các loại ý nghĩa mà nói đều là vô cùng trân quý kia, đưa đến chỗ của Khổng Tuyên...

Lý Trường Thọ tốt xấu cũng coi như tiểu cao thủ luyện đan nhất đạo, ở bên trong son phấn này phân biệt ra được đông đảo bảo tài.

Tính toán giá trị của hộp son phấn này, miễn cưỡng tương đương với hai viên cửu chuyển kim đan, cũng không có gì lớn...

Nữ tiên phá của này!

Lớn lên đẹp như vậy còn không hài lòng!

Tại sao không hầm mười đại linh căn tiên thiên thành món canh làm đẹp!?

Lý Trường Thọ thầm nói vài tiếng thật đáng sợ, cỗ Đạo Nhân Giấy này ngồi ở bên trong ghế bành chậm rãi nhắm hai mắt lại, tâm thần chuyển đến nơi khác.

Nửa ngày sau, ở bên ngoài thành quách lớn nhất của Thương bộ lạc, sâu trong rừng cây.

Lý Trường Thọ giao hộp son phấn này cho Khổng Tuyên, Khổng Tuyên nói một tiếng cám ơn, sau đó liền bắt đầu bế quan.

Quá trình nàng xác định âm dương, dự tính cần ba mươi sáu năm...

"Lần này ta bế quan cũng không phải là ngộ đạo, lúc bế quan cũng sẽ phân tâm trông nom nơi đây, ngươi không cần phải lo lắng. Vô luận là Thương bộ lạc, hay là hóa thân thất tình lục dục, ta đương nhiên sẽ không để cho bọn họ hao tổn." Khổng Tuyên dứt lời, lại hỏi: "Đã nghĩ được tên cho hoá thân thất tình lục dục chưa?"

"Đợi nàng biết nói chuyện, hãy để cho các nàng tự đặt tên." Lý Trường Thọ lắc đầu, cười nói: "Bảy cái hồn phách bảy cái tính cách, chúng ta đặt tên như thế nào, sẽ luôn có người không hài lòng."

Khổng Tuyên cười khẽ, ánh mắt thoáng có một chút phức tạp.

Dù sao thì lần bế quan này liền phải định ra âm dương, bản thân chuyển biến, đường xá sau này như thế nào, đều tràn đầy bất ngờ.

Lý Trường Thọ nói: "Lão sư từng nói, trong số mạng của ngươi có một kiếp nạn, đến lúc đó sư huynh và ta sẽ giúp ngươi vượt qua kiếp nạn, sau đó lại vào Nhân Giáo."

Trong mắt Khổng Tuyên chớp động quang mang, chắp tay một cái đối với Lý Trường Thọ, quay người liền muốn rời đi.

Nhưng nàng vừa mới quay người, lại dừng lại bước chân, quay đầu nói: "Còn có một chuyện, Tam đệ của ta chính là Kim Sí Đại Bàng, gần như tiến vào Hồng Hoang cùng với ta. Tính tình của gã có một chút bất thường, không khác ta lắm vào trước khi ta gặp được Đại Pháp Sư. Mấy ngày trước đây gã đến tìm ta, khuyên ta quy thuận Tây Phương Giáo...nếu gã ra tay với ngươi, không cần nể tình ta, giết cũng không sao."

Bình Luận (0)
Comment