Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 969 - Chương 969.

Chương 969. - Chương 969. -

"Đi thôi đi thôi." Tần Thiên Trụ cười lắc đầu, ngón tay nhẹ nhàng vung lên, ba thanh thần kiếm quy về phía trên Nam Thiên Môn, tiếp tục treo cao.

Vào giờ phút này, tâm thần của Lý Trường Thọ chuyển đến từng cỗ Đạo Nhân Giấy, đều đặn truy tung thân ảnh của Kim Sí Đại Bàng.

Sau khi Kim Sí Đại Bàng tiến vào Thiên Đình, dùng toàn bộ tinh thần cảnh giác, tận lực bảo lưu ba phần tốc độ, dùng để chuyển hướng khi gặp nguy hiểm.

Nhưng gã vừa mới bay vào Thiên Đình không lâu, lại là sững sờ...

Nơi nào cũng yên bình không có binh tướng, lúc này Thiên Đình mặc dù đã không tính là hoang vu, nhưng vẫn còn có từng mảng lớn biển mây vô cùng trống trải.

Kim Sí Đại Bằng khuếch tán tiên thức ra, có thể thấy tiên tử nhảy múa bên trong lầu các nơi xa, có thể thấy chúng Thiên Binh thao diễn chiến trận trong đám mây khắp nơi, có thể thấy các tiên thần tụm năm tụm ba uống rượu ca hát trong lúc nhàn rỗi...

Thuận tiện, tiên thức của Kim Sí Đại Bàng cảm nhận được mấy cỗ uy áp kinh người, phân bố ở ba phương hướng, đó tất nhiên là phương vị Động Suất Cung, Lăng Tiêu bảo điện, Dao Trì.

"Xem ra, chỉ có thể đi bên này. "

Kim Sí Đại Bàng âm thầm nói một câu, trong lòng lại biết rõ, không dám đi về ba phương hướng này.

Gã là đến mượn Thiên Đình dương danh lập vạn, chế nhạo Thuỷ Thần, đem danh vọng về phương Tây, cũng không phải là đến tìm cái chết.

Làm sao có thể trêu chọc hóa thân Thánh Nhân Mạnh nhất?

Ngọc Đế cùng với Vương Mẫu vốn là chúa tể Thiên Đình, ở bên trong Thiên Đình có thể tùy ý điều động lực lượng Thiên Đạo, vừa mới rồi gã đã lĩnh giáo sự lợi hại của Trảm Yêu Kiếm kia, gương mặt lúc này còn đang đau đớn, tất nhiên là không dám tiến về phía trước.

Kim Sí Đại Bằng mỉm cười.

Chỉ cần ngày hôm nay có thể đến Quảng Hàn Cung, nhìn thấy Hằng Nga tiên tử kia, cũng không cần khinh bạc quá phận đối với nàng, ôm vòng eo hôn nàng một cái, sau đó tiêu sái rời đi...

Ha ha ha ha!

Tam Giới lãng tử duy chỉ có phượng ta, Kim Sí Đại Bàng nổi như cồn!

Thình lình nghe được một tia truyền âm: "Vị tướng quân này đang cười gì vậy? Bay nhanh như vậy là vội vã đi làm gì?"

Kim Sí Đại Bàng đang bay với tốc độ nhanh dừng thân hình trong nháy mắt, toàn thân xù lông, nhìn theo phương hướng truyền âm bay tới, lại thấy bên trong biển mây phía trước có một tòa tiên sơn hoang vu...

Ngay trên đỉnh núi, có một tráng hán đầu mọc sừng, mũi xỏ vòng thép mặc áo bào xám, đang ngồi trước bếp lửa, nướng hai xiên cánh gà, bên cạnh là một bầu rượu.

Cao thủ.

Kim Sí Đại Bằng ngay lập tức cảm nhận được áp lực mà đầu ngưu yêu này mang đến, nhất là khoen mũi của ngưu yêu này, làm cho linh giác của Kim Sí Đại Bằng cuồng loạn.

Thanh Ngưu buồn bực nói: "Vị tướng quân này, có chuyện gì vậy? Chẳng lẽ ở đây không cho phép nướng thịt?"

"Các hạ là?"

"Nhân viên nhàn tản Thiên Đình." Thanh Ngưu khoát khoát tay, theo kịch bản trước đó, cởi mở cười: "Tướng quân xưng hô như thế nào?"

Kim Sí Đại Bằng vừa muốn tự giới thiệu, lại hơi do dự, nói: "Ngươi không cần phải biết, Quảng Hàn Cung ở nơi nào?"

"Quảng Hàn Cung sao, ngươi bay về hướng này, bay thẳng là được. Bay đến giao lộ lục trọng thiên và thất trọng thiên, liền có thể tìm được một cột mốc đường, phía trên ghi chú phương hướng Quảng Hàn Cung."

Thanh Ngưu cười hắc hắc: "Sao thế, đi xem Hằng Nga sao? Đừng nghĩ lung tung, Hằng Nga rất khó thấy, vụng trộm nhìn một chút những nhóm thường nga cũng được tính là có phúc khí."

"Hừ!" Kim Sí Đại Bằng lạnh lùng hừ một tiếng, chắp tay một cái đối với Thanh Ngưu, nói: "Không ngờ được, đại năng Yêu Tộc giống như tiền bối, cũng đầu nhập Thiên Đình."

Nói xong thân hình hóa thành một đoàn ánh vàng, kéo ra khỏi một vệt kim tuyến nhàn nhạt ở chân trời, tránh khỏi Thanh Ngưu, vội vã bay xa.

Thanh Ngưu mắng: "Vị tướng quân kia, như thế nào còn mắng ngưu chứ? Mẹ của ngươi mới là Yêu Tộc!"

Kim Sí Đại Bằng nghe tiếng mắng dần dần bị bỏ lại sau lưng, khóe miệng có một chút cong lên, coi đó là tấm màn che cuối cùng của ngưu yêu.

"Không đúng, tọa kỵ của thái thượng Lão Quân giống như cũng là ngưu. "

Trong đáy lòng vừa mới nổi lên ý tưởng như vậy, thân hình Kim Sí Đại Bằng dừng lại một lần nữa, gã đã là ở bên trong tầng mây giao hội lưỡng trọng thiên, thấy được cột mốc đường lơ lửng kia.

Cột mốc này có hai mũi tên làm bằng gỗ, cả hai đều hướng lên trên theo đường chéo, một mũi tên hướng về phía tây bắc và mũi tên hướng về phía đông bắc.

Mũi tên chỉ hướng tây bắc ghi chú một hàng chữ: hướng về Thái Âm Tinh.

Mũi tên chỉ hướng đông bắc thì ghi chú: hướng về Thiên Phạt Điện.

Kim Sí Đại Bằng nhíu mày một cái, lập tức phát hiện ra...vấn đề cũng không đơn giản.

"Thuỷ Thần thật là lợi hại, lại dùng bí pháp dã tâm ở chỗ này. "

Kim Sí Đại Bằng lại lộ ra mỉm cười một lần nữa, nhớ tới trước khi tới đây, lời nói chúng đệ tử Thánh Nhân Tây Phương Giáo đã căn dặn.

Thuỷ Thần vô cùng gian trá, nhất định phải cẩn thận, Thuỷ Thần chuyên tính tâm tình của đối thủ, không nên suy nghĩ nhiều, cứ xông mạnh về phía trước...

Đều là nói nhảm!

Nếu là chim bình thường đến nơi đây, nhất định là sẽ sử dụng phương pháp trái ngược, đi về phương hướng đánh dấu Thiên Phạt Điện.

Nếu là chim thông minh một chút đi đến nơi đây, liền phản phương pháp trái ngược này, liền tiến lên theo phương hướng mũi tên chỉ dẫn.

Nhưng gã, con của Thủy Phượng, tốc độ nhanh nhất Tam Giới, Kim Sí Đại Bàng Hồng Hoang dị chủng, như thế nào sẽ làm như vậy?

Mũi tên này, kết cấu còn mới, mực chưa khô, trên đó còn lưu lại một tia đạo vận Thái Thanh đại đạo nhàn nhạt, nhất định là Thuỷ Thần trước đây vừa mới làm ra!

Đáp án chỉ có một cái, con đường chân chính chỉ có một!

Kim Sí Đại Bằng ngẩng đầu nhìn về phía "tuyến đường ở giữa" hai cái biển báo giao thông, khóe miệng cười lạnh, thân hình bá một tiếng vọt tới phía trước, trực tiếp đụng nát cột mốc đường!

Đây mới là phương hướng tiến về Thái Âm Tinh!

Phanh —— Ở ngoài ngàn dặm, biển mây quay cuồng.

Kim Sí Đại Bàng bay quá nhanh đến mức không kịp phản ứng, đột nhiên bị một đoàn mây mù ngăn cản liền đụng vào, bị lực lượng Thiên Đạo phản chấn, cúi đầu phun ra một ngụm máu.

Mây mù phía trước bị cỗ lực trùng kích này thổi tan, hiển lộ ra hàng rào màu vàng nhạt hơi mờ phía sau...

Hàng rào đại trận biên giới Thiên Đình!

Lời thô tục của Phượng Tộc!

Kim Sí Đại Bàng quay đầu nhìn mấy lần về các nơi, cánh mũi rung động mấy lần, xám xịt bay trở về chỗ cột mốc đường nguyên bản.

Gã suy tư hồi lâu, dùng tiên thức dò xét hồi lâu, cuối cùng vẫn là...đi về phương hướng "Thái Âm Tinh" mà cột mốc đường đánh dấu lúc đầu.

Lăng Tiêu bảo điện, ở chính giữa bày biện gương đồng lớn, biểu hiện một màn mới vừa rồi cho các vị tiên thần xem.

Cũng không biết vị nào không nhịn được, cười phốc một tiếng, toàn bộ đại điện lập tức tràn đầy khí tức vui sướng.

Một cỗ Đạo Nhân Giấy của Lý Trường Thọ đứng trước ở chỗ này, vào giờ phút này nhắm mắt dưỡng thần, cũng lộ ra ý cười nhợt nhạt.

...

Bình Luận (0)
Comment