"Đại khái là có quan hệ cùng với nhân phẩm khí chất." Lý Trường Thọ hơi chớp mắt, sau đó liền cười nhẹ đi về hướng bên cạnh.
Thái Ất Chân Nhân cười khẽ một hồi, cũng không nổi giận, xoay người đi tìm tiên Xiển Giáo nói chuyện phiếm.
Ở bên người Nhiên Đăng cũng có mấy vị tiên Xiển Giáo tụ tập, dù sao thì ở nơi công cộng, Xiển Giáo cho dù là âm thầm chia hai phái, kéo bè kết phái lẫn nhau, cũng không thể trực tiếp biểu hiện ra ngoài.
Mấy vị tiên tử Tiệt Giáo là chói mắt nhất, nhưng khi bọn họ tụ lại với nhau, khí thế quá mạnh, khiến tất cả các vị tiên thần đều phải lui ra xa mười trượng.
Cũng chỉ có Lý Trường Thọ có thể rất tự nhiên dung nhập vào trong đó, truyền âm hàn huyên vài câu cùng với Vân Tiêu tiên tử, hóa giải xấu hổ trước đây.
Vân Tiêu dặn dò: "Nơi đây tân khách đông đảo, ngươi đừng có dừng lại tại một chỗ quá lâu. Mặc dù hai chữ thanh danh bất quá chỉ là nước chảy mây trôi, nhưng tiên nhân ngày hôm nay tới nơi đây đều là vì để chúc mừng ngươi, đừng có lãnh đạm, khiến trong lòng bọn họ không thoải mái."
"Đúng, đúng." Lý Trường Thọ đàng hoàng ứng tiếng, lại bưng phất trần vái chào: "Bần đạo tuân theo lời dạy bảo của tiên tử, tiếp tục đi dạo các nơi."
Trong mắt Vân Tiêu mang theo ba phần ý giận, Quỳnh Tiêu, Bích Tiêu ở một bên che miệng cười khẽ.
Hành động và thái độ của hai tỷ muội khá giống nhau, các nàng đã trang điểm tỉ mỉ, cũng là phong cảnh xinh đẹp.
Lý Trường Thọ quay người muốn đi chiêu đãi tân khách, Kim Linh Thánh Mẫu ở bên cạnh nói: "Công Minh...Triệu Công Minh y sẽ tới sau, đang gấp rút trở về từ ba ngàn thế giới."
"Đa tạ sư tỷ nhắc nhở." Lý Trường Thọ mỉm cười ứng tiếng, trong đáy lòng nổi lên một chút nhiều chuyện, nhưng cũng chưa bán Triệu đại gia.
Đi hai vòng trong điện, Ngao Ất vội vàng đi đến bên cạnh, bẩm báo hai chuyện đối với Lý Trường Thọ.
Chuyện thứ nhất, chính là quá trình cụ thể ngày hôm nay.
Đúng như Lý Trường Thọ nói, nơi đây là dùng để tuyên chỉ, sau khi tuyên chỉ xong, nơi đây liền sẽ mở tiệc chiêu đãi các lộ tiên thần.
Đến lúc đó, Lý Trường Thọ sẽ mời các vị cao thủ Đạo Môn đi đến Dao Trì dự tiệc, Ngọc Đế, Vương Mẫu cũng sẽ hiện thân ở bữa tiệc, văn thần võ tướng Thiên Đình, người tới từ Long Cung Tứ Hải, Diêm Quân Địa Phủ, Tiên Minh, đều đã chờ tại Dao Trì.
Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ, truyền âm nói đối với Ngao Ất: "Chớ mời Nhiên Đăng, sau đó thống nhất lời nói, nói rằng Ngọc Đế bệ hạ mở tiệc chiêu đãi đệ tử Thánh Nhân Đạo Môn."
"Vâng!" Ngao Ất lập tức đáp ứng.
Chuyện thứ hai lại là có quan hệ cùng với Long Cát.
Vừa mới rồi Long Cát đã vội vàng trở về bên trong Dao Trì, muốn thay đổi y phục, lại bẩm báo Vương Mẫu nương nương chuyện muốn chính thức bái sư, Vương Mẫu nương nương phái người đến hỏi, có thể an bài sự tình Long Cát bái sư ở phía trên đại yến hay không.
Như vậy tương đối phong quang.
Lý Trường Thọ tất nhiên là đáp ứng, trong đáy lòng lại đang suy nghĩ, sau này Long Cát sẽ nhập kiếp như thế nào.
Mặc kệ những chuyện khác, thân là con gái Thiên Đế, nếu không bị người tính kế, cũng sẽ không bị một câu "hữu duyên" liền ủy khuất chính mình gả cho thủ hạ bại tướng.
Nếu không có ai nói Chu gia chính là mệnh trời, cưỡng ép định ra chính tà cho Xiển Giáo, Tiệt Giáo, Long Cát cũng không nhất định sẽ chết ở bên trong đại giáo đấu đá, một tia nguyên thần lên Phong Thần Bảng.
Vấn đề này là khá quan trọng.
Lý Trường Thọ cảm giác được rõ ràng, ngày hôm nay còn có không ít sóng ngầm đang cuộn trào.
Lời chúc mừng của Địa Tạng chẳng biết hiện thân lúc nào, mà phương tây lần này, không biết là đến chúc mừng chính mình, hay là đến quấy rối chính mình.
Ầm ầm ——
Đang nghĩ như vậy, ngoài điện chợt nghe tiếng sấm rền rĩ, lại thấy tường vân hội tụ đầy trời, lực lượng Thiên Đạo càng trở nên nồng đậm.
Chỉ thấy một đội nghi trượng chậm rãi rơi xuống từ trên cao, hai hàng Chiến Thần giáp vàng mở đường, Đông Mộc Công người mặc áo bào trắng giẫm lên tường vân mà đến, tay trái bưng một nói đạo ý chỉ Thiên Đế vàng lóng lánh.
Cuối cùng, chính sự cũng đến rồi.
...
Ngay tại một cái chớp mắt Đông Mộc Công hiện thân, cầm ý chỉ Thiên Đế buông xuống.
Bên trong một góc trạch viện Thiên Đình nào đó, hóa thân Ngọc Đế nhắm mắt ngưng thần, tướng lĩnh Thiên Đình Tần Thiên Trụ, mí mắt đột nhiên bắt đầu nhẹ nhàng run rẩy.
Bởi vì cỗ hóa thân này đã bại lộ, Ngọc Đế cũng không có dùng nhiều.
Nhưng tuân theo nguyên tắc "kiên quyết không thừa nhận", Ngọc Đế không có giải trừ cỗ hóa thân, mà là đóng cửa không ra ở bên trong trạch viện, sau đó sửa sang, thay đổi một chút, lại có thể lôi ra tiếp tục làm hóa thân thứ năm.
Lúc này, Tần Thiên Trụ vốn không nên tỉnh lại, lại đột nhiên mở hai mắt ra, trong mắt lấp lánh ánh vàng, có một chút sắc bén.
"Người nào ở đây, cả gan dám xông vào Thiên Đình!"
Liền nghe được một tiếng cười khẽ, phía dưới một thân cây trong xó xỉnh trạch viện, có một đạo thân ảnh phai mờ dần dần ngưng thực, lại là thân hình hơi mập, áo bào có mảnh vá, nhưng khuôn mặt có một chút mơ hồ không rõ.
Người tới vái chào, cười nói: "Bệ hạ thứ tội, bần đạo mạo muội đến đây, che giấu hành tung, chỉ là vì ngày hôm nay thuận lợi nhìn thấy bệ hạ..."
Lúc này, trong đáy lòng đạo nhân này đang than nhẹ.
【 Địa Tạng quả nhiên là bị Thuỷ Thần kiềm chế quá sâu, hoà đàm cùng với Thiên Đình, sao phải thông qua Thuỷ Thần? 】
"Đệ tử Tây Phương Giáo?" Tần Thiên Trụ lạnh lùng hỏi.
Đạo nhân chậm rãi gật đầu, cười nói: "Bệ hạ có thể hay không cho bần đạo nửa nén hương...bệ hạ?"
Tần Thiên Trụ nhắm hai mắt lại, thân hình đột nhiên vỡ nát, hóa thành một đống cát vàng phiêu tán theo gió.
Ở bên trên bảo tọa Dao Trì, Ngọc Đế mở hai mắt ra, khóe miệng có một chút cong lên, tiếp tục thưởng thức ca múa trước mắt, dưới đáy mắt mang theo vài phần ý cười.
Tên gia hỏa Tây Phương Giáo kia thật sự ngu xuẩn, còn vụng trộm đi tìm hóa thân vứt bỏ của ta.
Nếu khiến cho Trường Canh ái khanh hiểu lầm thì làm sao bây giờ?
Một câu cầu kiến cũng đều không nói, thật sự còn sống ở trong mộng, còn muốn trực tiếp tới trao đổi cùng với ta...
Cho rằng Thông Minh Điện chỉ là bài trí, những thần vị Thiên Đình kia đều là vô dụng, cho rằng Ngọc Đế ta là sơn đại vương gì hay sao?
Ở bên cạnh, Vương Mẫu nương nương ôn nhu hỏi: "Vì sao bệ hạ bật cười?"
"Một ít việc nhỏ." Ngọc Đế híp mắt cười khẽ, dương dương tự đắc.
"Hạo Thiên Kim Khuyết tự có Ngọc Hoàng Thượng Đế, chiếu viết:
Đệ tử Thái Thanh Thánh Nhân Lý Trường Canh, phẩm tính trung hậu lương thiện, khiêm tốn thụ lễ, sở trường về mưu lược, thực sự là lương đống của Thiên Đình.
Lý Trường Canh từ khi nhậm chức Thuỷ Thần Thiên Đình đến nay, trừ yêu ma, bảo vệ chính đạo, cai quản thủy vực, định Tứ Hải, an Địa Phủ, ổn luân hồi, thuận theo ý chí Thiên Đạo, hộ vệ thương sinh vạn linh, nhiều lần lập kỳ công vì Thiên Đình.
Nay đặc biệt gia phong Thuỷ Thần làm Thái Bạch Kim Tinh, không vào hàng ngũ tinh tú, chủ cách tân, định biến đổi, chưởng sát phạt, tiết chế bốn bộ lôi, hỏa, đấu, ôn, tổng lĩnh thủy sự Thiên Đình, thủy quân Thiên Hà phụng hiệu lệnh, kiêm chức tổng giáo tập thường nga Nguyệt Cung.
Ban thưởng, không cần bái tại Lăng Tiêu bảo điện!"