Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng - Sư Huynh A Sư Huynh (Bản Dịch Full)

Chương 1250 - Chương 1250.

Chương 1250. - Chương 1250. -

Sắp...sắp thành công rồi.

Sự vui sướng của Mai Văn Họa được phóng đại vô hạn, lạc quan đến hoàn toàn mù quáng, trong một cái chớp mắt, lại có một cánh tay nhỏ vồ tới từ bên cạnh...

Vì sao chính mình sẽ trực tiếp bị bắt?

Lúc ấy lại là vì sao, sẽ có cái loại tâm tình chập chờn mà Thiên Ma vốn không nên tồn tại?

Vì sao...

"Tỉnh rồi?"

Tiếng nói ôn hòa truyền đến, Mai Văn Họa cảm nhận được phong cấm chung quanh bị giải khai một chút, khiến cho nó khôi phục năng lực nhận biết.

Sau đó, Mai Văn Họa lập tức làm ra phán đoán, bắt chước "thân thể" của sinh linh Hồng Hoang, cố ý toát ra mấy phần suy yếu, chậm rãi "mở hai mắt ra".

Thiên Ma quan sát xung quanh đều là dựa vào năng lực nhận biết.

Nhưng lúc này vì sống sót, tiếp tục chấp hành nhiệm vụ mà Thánh Giả bàn giao, Mai Văn Họa sẽ không tiếc bất cứ giá nào, sử dụng hết thảy ưu thế của chính mình!

"Trước mắt" là một lão giả mày trắng tóc trắng.

Đối phương thân mang đạo bào trắng tinh, ngồi ngay ngắn ở sau một chiếc bàn thấp, cầm bút trong tay dường như đang viết cái gì đó.

Chờ một chút...

Khí tức này!

Đạo vận này! ?

So với khí tức đạo vận mà Thánh Giả lạc ấn cho chính mình, thế nhưng không sai biệt chút nào!

Đây chính là Thái Bạch Kim Tinh mà chính mình muốn tìm?

Xung quanh là trận pháp được tạo dựng thành từ lực lượng Thiên Đạo nồng đậm, Mai Văn Họa cảm giác được chính mình như là bị giam ở bên trong lồng giam do Thiên Đạo thiết kế.

Quả nhiên là Thái Bạch Kim Tinh...

Lão giả cũng không ngẩng đầu lên chậm rãi hỏi: "Thủ hạ Côn Bằng?"

Mai Văn Họa vào giờ phút này có một chút phát mộng, tạm thời lại quên trả lời.

Lão giả nghi ngờ chính là mục tiêu của chính mình lại lẩm bẩm nói: "Thiên Ma giống sinh linh Hồng Hoang như thế thật sự hiếm thấy, nhất định có giá trị cất giữ làm tiêu bản."

"Ngài, ngài là Thái Bạch Kim Tinh sao?" Mai Văn Họa nhỏ giọng hỏi, tiếng nói đúng là yếu đuối ngoài dự liệu.

Phối hợp với hình tượng của nó vào giờ phút này, đủ khiến cho phần lớn Luyện Khí Sĩ tim đập thình thịch...

Nhưng Lý Trường Thọ chau mày, vào giờ phút này đã là bắt đầu suy tư một cái vấn đề thâm thúy nào đó.

Yêu Sư Côn Bằng...

Là một lão háo sắc?

Bởi vì loại sở thích này, cho nên mới làm việc cùng với Lãng tiền bối?

Nếu không, Thiên Ma mà Côn Bằng bồi dưỡng, hình tượng tạo ra...hồn xiêu phách lạc như vậy để làm gì?

Đầu Vực Ngoại Thiên Ma này lúc này đang duy trì hình người, toàn thân trên dưới không có nửa điểm cảm giác nguy hiểm, thân thể dường như chính là thực thể, Lý Trường Thọ mới vừa rồi còn chọc vào cánh tay của nó, cảm giác rất mềm mại.

Mũi cao gầy, mắt phượng hơi có vẻ hẹp dài, tròng mắt xanh như bảo thạch, ngũ quan xinh xắn phối hợp với nhau tạo ra một loại vũ mị tự nhiên, thậm chí còn có mấy phần thánh khiết.

So với bản thể của những Thiên Ma xấu xí trước đây hoàn toàn khác biệt.

Thiếu hụt duy nhất chính là, da thịt của nó quá trắng, trắng đến có một chút chướng mắt, thiếu đi mấy phần óng ánh.

Loại hình "Tâm ma" là vật kết hợp giữa Thiên Ma cùng với loại hình Thiên Ma "loại sinh linh"?

Nhất là, lúc này trên người nàng chỉ mặc một chiếc váy mỏng...

Côn Bằng cùng với Lãng tiền bối, không đến nỗi ngay cả Vực Ngoại Thiên Ma cũng không buông tha đó chứ?

Chuyện này cũng quá...

Bình Luận (0)
Comment