Côn Bằng...
Côn Bằng!
Hưu ——
Vỏ kiếm làm dẫn, trường kiếm tiến lên, tốc độ nàng tiến về phía trước tăng mạnh sáu thành!
Cùng lúc đó!
Thái Cực Đồ vượt ngang qua Hỗn Độn Hải, trấn áp về hướng Côn Bằng, Đại Pháp Sư tóc dài phất phới, trong mắt lộ ra hung quang hiếm thấy
Ngũ Sắc Thần Quang ngưng tụ thành Ngũ Thải Thần Phượng, đảo mắt hóa thành kích thước trăm dặm, đập thẳng vào đầu Côn Bằng!
Trấn Nguyên Đại Tiên ống tay áo phồng lên, bên trong bay ra đạo đạo xiềng xích, tromg khoảnh khắc quấn lấy Côn Bằng, trong mắt lão đạo này tràn đầy hận ý
- Trường Canh!
Triệu Công Minh trừng mắt gầm thét, đang định bay về phía trước vây công Côn Bằng, nhưng thần niệm vừa nhận được trong lòng đột nhiên tản ra, hóa thành tiếng nói của Lý Trường Thọ:
【 Lão ca, ta không sao, đều nằm trong tính toán của ta, nơi đây xuất hiện biến hoá không thể tưởng tượng được, chỉ có thể kịp thời ứng biến
Khuyên nhủ Vân Tiêu cùng với sư huynh ta, chớ để cho bọn họ bị thương, cũng đừng có nói tin tức này cho người khác. 】
- Chuyện này...
Triệu Công Minh ngẩng đầu nhìn một chút tiên tử cầm kiếm lao thẳng về hướng Côn Bằng, cảm thụ được muội muội của chính mình mang theo phẫn nộ chưa từng có, nhận ra vị tiên tử ở chung với huynh muội chính mình từ Viễn Cổ đến nay này, lại có sát ý nồng đậm như thế, hầu kết rung động
Vậy, vậy làm sao dám khuyên?
Lý Trường Thọ bị nuốt, Thông Thiên Giáo Chủ hiện thân cứu viện lại bị Tây Phương Giáo Nhị Thánh ngăn lại, âm thầm ném ra Thanh Bình Kiếm, cũng dùng vỏ kiếm khóa chặt Côn Bằng
Thanh bảo kiếm trấn giáo Tiệt Giáo này, lại rơi vào trong tay Vân Tiêu
Nhìn Vân Tiêu
Váy trắng không bay, tóc dài không múa, gương mặt xinh đẹp không giận, ánh mắt lạnh lẽo, thân hình cầm kiếm rơi xuống
Để lại dư ảnh ở rìa Hỗn Độn Hải, tạo ra hàng chục cơn lốc xoáy ngay phía trên cổ của hồng mông cự thú!
Thanh Bình Kiếm tạo nên hàn quang ngàn trượng, nện thân thể to lớn của Côn Bằng trầm xuống phía dưới, hàn quang xuyên thủng da dày, máu tươi bắn tung tóe khắp trời!
Kiếm quang lóe lên, sóng máu như bức màn bị cắt đứt, thân hình Vân Tiêu tiên tử bay tứ tung, Thanh Bình Kiếm trong tay loé cực nhanh, để lại đạo đạo kiếm ảnh, tạo thành vết máu giống như hố sâu trên người Côn Bằng!
Nhanh!
Vân Tiêu cũng không biết chính mình vì sao phẫn nộ như vậy, nhưng khi nàng nhìn thấy Lý Trường Thọ sắp đoạt được Hồng Mông Tử Khí, lại bị Côn Bằng một ngụm nuốt chửng...
Phương tâm mất phân tấc, tiên hồn phạm vào sát kiếp
【- Tiền bối, miếu Hải Thần này của ta như thế nào?
Còn nhớ rõ đêm yên tĩnh bên bờ biển Nam Hải kia, Đạo Nhân Giấy ra vẻ già trước tuổi cứ như vậy ngậm cười nói, giọng nói cố ý ngụy trang ra thương lão, cũng không dám ngẩng đầu nhìn thẳng. 】
Vân Tiêu khẽ mím môi, thần quang trong mắt xuất thần trong chốc lát, sau đó liền khôi phục lại vẻ kiên định
Tràn đầy sát ý kiên định!
Thanh Bình Kiếm lật trái lật phải, Hỗn Nguyên Kim Đấu làm bạn bên người, ba ngàn tóc đen nhuộm vết máu!
- Ông ——
Hồng mông cự thú cúi đầu phát ra một tiếng kêu thảm thiết, pháp lực mênh mông dâng trào, trực tiếp kéo đứt xiềng xích không gian trói buộc đầu mình
Một cỗ khí đen tuôn ra từ toàn thân, đảo mắt liền lấp đầy hư không bên ngoài Huyền Đô Thành, xâm nhiễm rìa Hỗn Độn Hải
Kiếm quang chớp nhoáng, Thanh Bình Kiếm quấy lên khí đen khôn cùng, thân ảnh tiên tử áo trắng cầm kiếm kia không ngừng lấp loé, đạo đạo vết kiếm ngưng tụ thành ở quanh người, sau đó rơi xuống khắc sâu vào da dầy của Côn Bằng
Nàng đã chém cho cái cổ Côn Bằng máu thịt be bét!
Đúng lúc này!
Ánh sáng chiếu vào trên lưng Côn Bằng, âm dương nhị khí đen trắng giao thoa ngưng tụ thành vô số lưu tinh đen trắng, theo Đại Pháp Sư vung vẩy tay áo, ngang nhiên đập xuống!
Ngũ Sắc Thần Quang ngưng tụ thành thần phượng lặp đi lặp lại va chạm, đánh cho thân thể Côn Bằng lay động trái phải, thân ảnh Khổng Tuyên tụ hợp vào bên trong thần phượng, thần phượng giương cánh gáy cao, thân thể to lên mấy lần!
Một vệt ánh vàng lướt qua đỉnh đầu đám đại năng tịt ngòi vào giờ phút này, Kim Linh Thánh Mẫu mắng:
- Hỗn trướng! Mau phun Trường Canh ra!
Kim Linh Thánh Mẫu chợt hóa ra pháp thân sáu tay, ánh vàng chớp nhoáng, đâm thẳng vào hai mắt đóng chặt của Côn Bằng, lại xẹt qua mí mắt Côn Bằng, rạch ra một vết thương thật sâu!
Long Hổ Như Ý hóa ra hư ảnh tứ tượng thần thú thương long bạch hổ, hung hăng đập trên cái trán Côn Bằng, đánh cho Côn Bằng không ngừng gầm nhẹ
Côn Bằng ra sức giãy dụa, thân thể "chậm chạp" thối lui về hướng Hỗn Độn Hải
- Định!
Chợt nghe một tiếng hét lớn, thân hình Triệu Công Minh xuất hiện ở phía trước Côn Bằng, hai mươi tư ngôi sao lớn lấp lánh, tiếng sóng gầm vang vọng trong ngoài Huyền Đô Thành, thân hình Côn Bằng bị ngăn cản một lần nữa!
Mấy đạo lưu quang lóe lên!
Vô Đương Thánh Mẫu, Quy Linh Thánh Mẫu xuất hiện ở trái phải đầu Côn Bằng, người trước trong tay thả ra một tấm bảo đồ, bên trong bảo đồ hiển hóa ra ngàn vạn hung thú, cắn xé đối với thân thể Côn Bằng