Nhìn Lý Trường Thọ đưa tới ngọc bài khống chế Côn Bằng, nàng cũng không chần chờ, đưa tay tiếp nhận
- Ngươi điều khiển đi, thử nghiệm cảm giác
Lý Trường Thọ cười nói:
- Trên đường trở về không nên quá nhanh, ta muốn suy nghĩ thêm một chút
Vân Tiêu hỏi:
- Ngươi là thông qua sợi Hồng Mông Tử Khí này nhìn thấy sự tình khó giải quyết gì?
Lý Trường Thọ chậm rãi buông tiếng thở dài:
- Không sai, thật sự không thể gạt được ngươi. Tâm tình của ta hiện tại có một chút lo lắng, đợi ta suy nghĩ rõ ràng, rồi quyết định phải chăng nói với ngươi những chuyện phiền lòng này. Nơi này cách Hồng Hoang khá xa, Hồng Mông Tử Khí theo lý thuyết đã mất đi liên hệ cùng với Thiên Đạo, những hình ảnh kia xác thực là sư tổ cố ý để cho ta nhìn thấy. Ta lúc này còn chưa có cách nào kết luận, đây là cố sự Thiên Đạo an bài, hay là hình ảnh Thiên Đạo thôi diễn ra. Lúc này ta ngược lại kỳ thực có thể kết luận, sợi Hồng Mông Tử Khí này chính là sư tổ ban cho ta. Chờ ta nghĩ rõ ràng đã
Vân Tiêu cũng không hỏi nhiều, dùng ánh mắt ôn nhu nhìn chăm chú vào Lý Trường Thọ, có chút vổ vũ
Nửa ngày sau, Côn Bằng rong ruổi ở bên trong Hỗn Độn Hải, Lý Trường Thọ ngồi ở trên lưng Côn Bằng sau lưng Vân Tiêu, dùng hai tay lau mặt, tiếp tục suy tư
Mối nguy hiểm Côn Bằng xem như giải quyết, chính mình được Lãng tiền bối để lại rất nhiều nội tình
Sợi Hồng Mông Tử Khí kia mặc dù vẫn còn có một ít uy hiếp tiềm ẩn, nhưng chỉ cần không cho Côn Bằng tới gần phạm vi lực lượng Thiên Đạo ảnh hưởng, miễn cưỡng cũng coi như ổn thỏa
Mà nếu như hắn muốn mạo hiểm một chút, để Côn Bằng tới gần Hồng Hoang hơi gần một chút, liền có thể thông qua sợi Hồng Mông Tử Khí này, cảm ngộ lý lẽ Thiên Đạo
Ở dưới trời xui đất khiến, hắn ở dưới tiền đề không chấp nhận Thiên Đạo trói buộc, có "quyền hạn" thăm dò Thiên Đạo
Nhưng Lý Trường Thọ lúc này lại căn bản không cao hứng nổi
Hắn vốn cũng không phải một người do dự, nhưng lúc này hoàn toàn không nắm chắc được chủ ý, liệu có nên kể sự thật cho Vân Tiêu hay không
Kể có cái lợi của kể, không kể có cái lợi của không kể
Suy tư ròng rã một đường, vào lúc đến gần ranh giới lực lượng Thiên Đạo, Lý Trường Thọ cuối cùng vẫn là ngẩng đầu lên
- Vân, trước tiên lui về sau một chút, ta cho ngươi xem vài thứ
Vân Tiêu dịu dàng gật đầu, khống chế Côn Bằng quay đầu
Một lát sau, nàng cùng với Lý Trường Thọ ngồi đối diện nhau, hai người duỗi ra tay trái, tay phải, lòng bàn tay hướng về đối phương, hình ảnh hiện lên trong đạo tâm của Lý Trường Thọ, hiện lên ở trong đáy lòng Vân Tiêu
【Trời tối đen, xác chết khắp nơi, khí tức đục ngầu
Giữa làn khói hỗn loạn, trên bầu trời có những bóng người mờ ảo đứng, trên mặt đất cắm tinh kỳ không trọn vẹn
Một vị đạo sĩ thân mặc áo giáp, đứng trên mây giữa không trung, thân hình lảo đảo muốn ngã, ngực có một cái lỗ thủng trong suốt thật lớn, lại vẫn giơ cao roi vàng trong tay, trong miệng chửi mắng. 】
Triệu Công Minh!
Vân Tiêu nhíu mày, hé miệng, ngồi ở kia trầm tư một hồi lâu, cũng không mở miệng
Lý Trường Thọ cũng không quấy rầy, mà là khẽ thở dài
Hắn tính kế lâu như vậy, an bài lâu như vậy, từ trong kết quả Thiên Đạo sở hiện này mà nói, cuối cùng Triệu đại gia vẫn là không tránh được một kiếp
Quả thật có một chút đả kích
Vân Tiêu đột nhiên hỏi:
- Thiên Đạo sở hiện, Đại ca đang nói cái gì?
- Chuyện này... không phải rất quan trọng
Lý Trường Thọ nói:
- Chủ yếu là tình hình như vậy, biểu thị con đường phía trước của Triệu lão ca có kiếp
Vân Tiêu nói:
- Đây chỉ là tình hình Thiên Đạo thôi diễn, cũng không phải là nhất định sẽ phát sinh
- Chỉ sợ là Thiên Đạo sẽ khống chế kiếp vận biến hóa, khiến cho chuyện về sau diễn biến về phương hướng này
Lý Trường Thọ thổn thức không thôi, Vân Tiêu cũng là âm thầm ưu sầu
Nàng suy nghĩ một hồi, vẫn là hỏi:
- Lời đại ca nói, nhưng có chỗ cấm kỵ?
- Ngược lại cũng không đến nỗi
Lý Trường Thọ cười nói:
- Ta sẽ cho ngươi nghe, chẳng qua là nhiều lời thô tục mà thôi
Vân Tiêu không nhịn được cúi đầu xuống
【Đồ khốn không phải con người! Bần đạo bíp bíp các ngươi, bíp bíp bíp, bíp bíp bíp!
Tốt cho một cái phương tây, tốt cho một cái Thánh Nhân!
Tốt cho một cái Thập Nhị Kim Tiên!
Nhiên Đăng ngươi bíp bíp, còn dám rình mò Định Hải Thần Châu của bần đạo?
Bần đạo hôm nay sẽ liều chết với các ngươi, tàn hồn cũng có thể đi Thiên Đình làm thần tiên, vẫn có thể tiếp tục ăn ngon uống say với Trường Canh lão đệ!
】
…
- Sao lão đệ cùng với nhị muội vẫn chưa có trở lại, chẳng lẽ bọn họ gặp phải phiền toái gì đó sao?
Mặc dù trước đây có Thái Thanh Thánh Nhân 【 đi ngang qua 】, cùng với lời giải thích của Bạch Trạch, nhưng Triệu Công Minh từ đầu đến cuối có một chút không quá yên tâm