- Chúng ta chỉ là đệ tử Đạo Môn, làm sao có thể ức hiếp Thánh Nhân phương tây? Chẳng qua là lòng có bất bình, muốn tới nơi đây giương cao chính nghĩa. Nhân quả Tây Phương Giáo thiếu Đạo Môn ngày xưa, ngày hôm nay cũng nên hoàn trả
Chuẩn Đề im lặng, chúng đại đệ tử Tây Phương Giáo như lâm đại địch
bọn họ kiêng kị, tất nhiên là Thánh Nhân mạnh nhất Hồng Hoang, mà Đại Pháp Sư, chính là người phát ngôn duy nhất của vị Thánh Nhân kia
Đại Pháp Sư bình tĩnh cất bước về phía trước, các tiên nhân Tiệt Giáo hai mắt tràn đầy sáng ngời
mà khi Đại Pháp Sư đi đến bên người Vân Tiêu tiên tử, ra hiệu Vân Tiêu lùi lại một chút, ôn hoà nói:
- Trường Canh có lời, nói ngươi đừng có mạo hiểm, lấy ra một ít đồ chơi nhỏ hắn đưa cho ngươi, phá đại trận Linh Sơn trước, ta sẽ hộ pháp cho ngươi
Vân Tiêu nhẹ nhàng gật đầu, ngược lại là không do dự, lật tay nâng một tôn tượng ngọc của chính mình, ném tượng ngọc ra phía sau, theo một tay nàng vẽ ra đạo đạo ấn phù, tượng ngọc kia bỗng nhiên phồng lớn
ba thước, ba trượng, ba mươi trượng, ba trăm trượng!
Tiên nhân Tiệt Giáo cùng với chúng tiên Linh Sơn cùng nhau sửng sốt, thật sự là chưa từng thấy qua chiến trận như vậy
nói là pháp tướng thiên địa, lại là giới tử pháp bảo?
Chuẩn Đề vừa mới muốn ra tay, đã thấy Đại Pháp Sư cõng Thái Cực Đồ, Đa Bảo Đạo Nhân nâng Hỗn Độn Chung, một trái một phải, bảo vệ Vân Tiêu cùng với tượng ngọc bên cạnh
sau lưng tượng ngọc xuất hiện từng đầu trường hà linh lực thất thải rực rỡ, phần lưng xuất hiện chín chín tám mươi mốt vòng xoáy, cơ hồ thoáng qua liền rút khô linh khí nơi đây!
Càng là dẫn phát linh khí Tây Ngưu Hạ Châu bạo động, như một cơn sóng thần long trời lở đất vọt đến Linh Sơn
trường hà linh lực kia, liền như là tượng ngọc mở ra một đôi quang cánh thất thải, đạo vận trên đó đúng là vô cùng huyền diệu!
Vào giờ phút này, trong mắt Vân Tiêu tràn đầy thanh lãnh, cũng không bởi vì tượng ngọc này dùng là dung mạo của nàng mà có nửa phần dị dạng, Hỗn Nguyên Kim Đấu xoay quanh người nàng, thân ảnh nàng phiêu phù ở phía trước tượng ngọc kia, động tác cả hai cơ hồ đồng bộ!
Đưa tay, hai lòng bàn tay nhắm ngay đại trận Linh Sơn!
Khác biệt chính là, lòng bàn tay tượng ngọc kia, xuất hiện một lỗ đen
mái tóc dài của Vân Tiêu nhẹ nhàng phất phới, khuôn mặt thanh lãnh tuyệt mỹ, trong đôi mắt đẹp xẹt qua một chút không đành lòng, nhưng cuối cùng chỉ còn thanh lãnh
nàng là đệ tử Tiệt Giáo
chịu trách nhiệm về sự hưng suy của Tiệt Giáo
Nỏ linh lực gấp trăm lần!
- Phá
【 ngày đó, Văn Tịnh Đạo Nhân rốt cuộc cũng nhớ lại nỗi sợ hãi lúc Minh Hà lão tổ bị thiên phạt hủy diệt. 】
Nhìn chùm sáng kia vạch phá hắc ám vô biên, đạo tâm của Văn Tịnh hung hăng siết chặt
Linh Sơn sau khi bị bắn phá vài lần, trận pháp to lớn được xây dựng bằng rất nhiều tài liệu quý giá, lại như giấy mỏng vậy, bị chùm sáng kia trực tiếp xuyên thủng!
Mấy vị lão đạo cố gắng ngăn cản chùm sáng này, tan rã nháy trong mắt
Chuẩn Đề Thánh Nhân tự mình ra tay, lấy cái giá là một cánh tay pháp thân, mới có thể hao hết chùm sáng này...
Một màn này, cực kỳ giống thiên phạt buông xuống Huyết Hải năm đó!
Khi đó cũng là thiên lôi như trụ, linh lực thuần túy mà cuồng bạo trực tiếp sấy khô non nửa Huyết Hải, Minh Hà lão tổ bởi vậy vẫn lạc, Tu La tộc từ thịnh chuyển suy, huyết muỗi nhất tộc bọn họ bị ép rời đi Huyết Hải
tình hình phát sinh ở Linh Sơn lúc này...
Giống, thật sự rất giống
chẳng qua, cũng không có quan hệ gì quá lớn với nàng
vừa rồi tiên thức của Văn Tịnh bắt được lời nói của đại phi nhà mình và Vân Tiêu tiên tử, vào giờ phút này tất nhiên là biết được, tượng ngọc này của Vân Tiêu tiên tử, là đồ chơi nhỏ do Tinh Quân đại nhân luyện chế ra
đồ chơi nhỏ...
Ài, Tinh Quân đại nhân, nàng chỉ là con muỗi nhỏ Nhân Giáo, không phải Đại Thống lĩnh Tây Phương Giáo gì nha!
Tây Phương Giáo như vậy còn đánh thế nào?
Pháp thân Thánh Nhân đều bị phá một tay, mặc dù đang cấp tốc ngưng tụ thành, nhưng tổng thể mà nói, Tây Phương Giáo đã là thua người lại thua trận
Thánh Nhân đối mặt với tượng ngọc không hiểu ra sao đánh ra thần thông không hiểu ra sao kia, lại không hiểu ra sao có chút chật vật!
Pháp bảo hình người Vân Tiêu tiên tử đột nhiên tế ra, thật sự có chút kinh khủng
tia sáng kia, phảng phất ẩn chứa một loại đại đạo cực hạn lại thuần túy nào đó, xuyên thủng càn khôn, hủy diệt quy tắc, tạo ra vô số khe hở ven đường, vào lúc đụng nhau với pháp thân Thánh Nhân, hình như có xu thế muốn nổ ra, lại bị quy tắc thiên địa đè ép trở về
đạo cảnh như Văn Tịnh, lịch duyệt như Văn Tịnh, tất nhiên là đã nhận ra pháp bảo kinh khủng như vậy
nếu như, năm bức, mười bức tượng ngọc pháp bảo, cùng nhau bắn về phía đạo trường Thánh Nhân, mà Thánh Nhân không thể không hiện thân đón đỡ, e rằng thật sự có thể bị pháp bảo như vậy gây thương tích!