Lý Tĩnh ở một bên xoay người xông tới từ cửa sổ, nhìn một màn trước mắt này có chút sững sờ, nhưng lập tức nhào tới, ôm chặt lấy Ân thị đang trong hôn mê
thân ảnh Lý Trường Thọ lóe đến, ngón tay phải nhanh chóng điểm lên trán Ân thị, tay trái bắt kiếm chỉ đặt vào mu bàn tay phải, tay phải chậm rãi nhấc lên
một đoàn sát khí bị đầu ngón tay hắn dính chặt, đưa ra, nhưng bên ngoài sát khí, còn có một tầng hư ảnh
hồn phách Ân thị
Thánh Nhân ra tay, Ân thị làm sao có thể chống lại?
Giờ phút này hồn phách của nàng đã bị sát khí dung hợp
chuyện này, chuyện này...
Lý Trường Thọ nâng hai tay lên chậm rãi ấn xuống, để nguyên thần Ân thị quy vị
- Tinh Quân, nghĩa phụ!
Lý Tĩnh cuống quít hô hào:
- Phu nhân ta, phu nhân ta làm sao vậy nghĩa phụ
Lý Trường Thọ im lặng, ở bên trong tay áo lấy ra hơn mười túi bảo nang, lần lượt đổ ra từng cái bình ngọc, lại đưa tay vẽ quanh người Ân thị, viết ra một loạt bùa chú, tạm thời trấn áp sát khí trong cơ thể Ân thị, tránh cho bị thai linh hấp thụ
chuyện này, làm sao bây giờ?
Lý Trường Thọ nhắm hai mắt lại, tâm thần phi tốc xoay quanh, Thái Cực Đồ bao vây lại lầu nhỏ, làm cho nơi này trở nên vô cùng yên tĩnh
rất nhanh, hắn mở mắt ra, ánh mắt có chút phức tạp nhìn về phía Lý Tĩnh, bình tĩnh nói một tiếng:
- Lý Tĩnh, ngươi muốn phu nhân, hay là muốn hài nhi trong bụng phu nhân ngươi
hai tay Lý Tĩnh run lên, phảng phất như mất hết sức lực, quỳ xuống trước giường
- Ta muốn phu nhân, cầu nghĩa phụ bảo vệ phu nhân ta!
Lý Trường Thọ 'ừm' một tiếng, lập tức liền muốn xuất thủ
- Không được! Bần đạo không đồng ý!
Thái Ất Chân Nhân định tiếng nói:
- Trả Linh Châu Tử cho bần đạo! Chúng ta không chuyển thế nữa! Trả Linh Châu Tử cho bần đạo!
Lý Trường Thọ nhíu mày nhìn về phía Thái Ất, có chút bất đắc dĩ nhắm hai mắt lại, hai tay cũng đang khẽ run rẩy
ngoài cửa sổ, Dương Tiễn nhìn một màn này nắm chặt cán thương trường thương, phẫn nộ dưới đáy mắt, hóa thành đại hận dưới đáy lòng
Ngọc Đỉnh Chân Nhân thở dài một tiếng, chỉ là gắt gao giữ chặt Thái Ất
Ông ——
một tia Thái Thanh đạo vận lặng yên xẹt qua, trong tay áo Lý Trường Thọ bay ra một hộp ngọc, hộp ngọc tự động mở ra, một viên Kim Đan bay ra, đảo mắt chui vào dưới bụng Ân thị
đó là bảo vật ẩn chứa pháp lực cùng với ký ức của Linh Châu Tử, là chuẩn bị do Lý Trường Thọ cùng với Thái Ất Chân Nhân làm, chỉ cần chờ sau khi Linh Châu Tử chuyển thế, cho chuyển thế thân dùng, khôi phục đạo cảnh pháp lực cùng với ký ức tự thân
- Sư phụ
chỉ chốc lát, một tiếng khẽ gọi truyền đến, ánh vàng nhàn nhạt lấp lánh từ phía trước người Ân thị, hóa thành hư ảnh cao ba tấc
Linh Châu Tử!
Thái Ất Chân Nhân toàn thân khẽ run, thấp giọng nói:
- Đồ nhi, chúng ta không chuyển thế nữa, chúng ta trở về tu hành...
- Sư phụ
Linh Châu Tử cúi đầu vái chào một cái, lúc ngẩng đầu lộ ra một chút ý cười:
- Là chúng ta lựa chọn bọn họ, bọn họ vốn là người vô tội, đúng không?
- Đây là Thánh Nhân tính kế! Đây là Thánh Nhân phương tây bẩn thỉu kia tính kế!
Thái Ất Chân Nhân gầm nhẹ:
- Chuyện này không thể trách ngươi, mọi tội lỗi bêu danh đều do sư phụ chịu trách nhiệm, sư phụ đã quen với việc bị mắng rồi!
- Nhưng sư phụ, bọn họ vốn là vô tội
Linh Châu Tử nhìn về phía Lý Trường Thọ, lại đưa ánh mắt về phía Ân thị đang ngủ say, nhìn chăm chú khuôn mặt của Ân thị
- Đây chính là nương thân tương lai của ta sao...
Thái Ất Chân Nhân:
- Nàng không phải! Nàng còn chưa phải!
- Sư phụ
Linh Châu Tử thấp giọng nói:
- Đệ tử đã muốn chuyển thế, tự nhiên bỏ qua tiền thân, bây giờ chuyển thế lại hại tính mạng người vô tội, đệ tử đã là khó có thể bình an, nếu đệ tử ngày hôm nay lấy đại giới hi sinh vị phu nhân này để sống, đệ tử đời này, lại có mặt mũi nào đối mặt với thiên địa này! Còn thỉnh sư phụ cho phép!
Linh Châu Tử cao ba tấc quỳ mọp xuống, định tiếng nói:
- Đệ tử nguyện thu nạp sát khí này, gánh chịu phần nhân quả này!
- Ngươi!
Thái Ất Chân Nhân tiếng nói khẽ run, sau đó im lặng vung tay lên, như thể mất hết sức lực, yếu ớt lùi lại vài bước, ngồi trên ghế ngồi bên cạnh, hai mắt vô thần nhìn mái nhà
- Đa tạ tiên nhân! Đa tạ tiên nhân!
Lý Tĩnh liên tục la lên đối với Thái Ất Chân Nhân
Lý Trường Thọ khẽ thở phào một tiếng, ra hiệu cho Lý Tĩnh thối lui, đối mặt với Linh Châu Tử, trong lúc nhất thời cảm xúc lẫn lộn ngổn ngang, thấp giọng nói:
- Ủy khuất ngươi rồi
Linh Châu Tử lắc đầu cười khẽ, nói:
- Làm phiền sư thúc nhiều rồi, chớ có áy náy vì chuyện này
- Ta sẽ dốc toàn lực bảo hộ ngươi cùng với Ân thị
Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói:
- Ta sẽ nỗ lực hết sức, ngươi chỉ cần kiên định lòng tin, đừng có khuất phục đối với sát khí