Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng - Sư Huynh A Sư Huynh (Bản Dịch Full)

Chương 1790 - Chương 1790: Giàu Nhân Duyên

Chương 1790: giàu nhân duyên

trước khi y tới, đã cảm thấy áp lực cực lớn, nhưng sau khi đến nơi đây, mới cảm nhận được cái gì là 'như ngồi bàn chông'

bên trên bàn chông còn rắc muối

vào trước khi Lý Trường Thọ đến, thỉnh thoảng liền sẽ có tiên Tiệt Giáo đi ngang qua bên người Hoàng Long Chân Nhân, hừ một tiếng, trừng một chút

còn có tiên Tiệt Giáo sẽ cố ý thảo luận sự tình Xiển Tiệt nhị giáo, nói Xiển Giáo hạ thủ lòng dạ ác độc như thế nào như thế nào, Xiển Giáo hữu tâm tính vô tâm chiếm tiện nghi trong trận chiến trước đây

Hoàng Long Chân Nhân liền cúi đầu không nói, hai vị sư đệ bên cạnh cũng là không dám thở mạnh

cuối cùng chờ được đến khi Lý Trường Thọ đến, thuận thế ngồi ở bên người Lý Trường Thọ, trong đáy lòng Hoàng Long Chân Nhân là có mọi loại ủy khuất, ngàn loại phiền muộn, muốn bày tỏ đôi chút với Lý Trường Thọ

liền nghe Hoàng Long Chân Nhân mở miệng nói:

- Ài...

- Ài! Bữa tiệc cưới này thật khó ăn

Thân Báo phối hợp cảm khái một tiếng, cười khổ nhìn về phía bình rượu trước mặt:

- Vốn định tới nỗ lực vì Tam Giáo, bây giờ lại là biết tất cả đều là hư ảo, không có cách nào vãn hồi. Tinh Quân có tài năng kinh thiên động địa, thế nhưng là có biện pháp nào, có thể làm chút chuyện vì Tam Giáo?

- Chuyện này...

Lý Trường Thọ có chút khó khăn, ngồi ở kia trầm ngâm vài tiếng

Thân Báo có thể hỏi ra lời này, kỳ thật nằm trong dự liệu của hắn, báo đen này định vị đối với bản thân cực kỳ mơ hồ, lại bởi vì thân phận bối cảnh phức tạp của y, dẫn đến chính y cũng không phân rõ, đến cùng là hướng về Xiển Giáo hay là hướng về Tiệt Giáo

Đổng Đức Khởi ở một bên cười nói:

- Sự tình đạo hữu yêu cầu, đã là vấn đề khó khăn lớn nhất thế gian hôm nay, Tinh Quân nhà ta vì thế phiền não ngày đêm, trong lòng vô cùng ưu phiền. Ở trong trường hợp như thế này, đạo hữu tốt nhất không nên đề cập việc này quá nhiều, kẻo làm mất hứng thú của mọi người

Thân Báo nhíu mày nhìn về phía Đổng Đức Khởi, định tiếng nói:

- Đạo hữu... ngươi không hiểu

Thiên Đế lập tức mở to hai mắt

Nguyệt Lão cũng nói:

- Đổng tướng quân, ngươi vào Thiên Đình chẳng qua mấy chục năm, không hiểu rõ nội tình trong đó, Thiên Đình chúng ta hẳn là bảo trì trung lập, không nên can thiệp sự tình đại kiếp, đến, uống rượu uống rượu, ngày hôm nay không đề cập tới chuyện phiền lòng, chỉ nói chuyện vui vẻ

- A?

Khương Thượng cầm chén rượu lên, đánh giá Nguyệt Lão một thân hỉ bào, nhìn thấy bên trên hỉ bào của Nguyệt Lão thêu trăng tròn, Nguyệt Quế Thụ, nghĩ đến một chút truyền thuyết, nhỏ giọng hỏi:

- Ngài hẳn là vị thần chưởng quản nhân duyên? Nguyệt Lão?

- Thất kính thất kính

Nguyệt Lão lập tức cười đến híp cả mắt:

- Các hạ là?

- Khương Thượng, chữ Tử Nha

- Ôi!

Nguyệt Lão chấn động tinh thần, liếc nhìn Lý Trường Thọ cười híp mắt ở một bên, muốn mở miệng nói mấy câu khách khí, nhưng lại sợ nói sai

cái tên Khương Thượng này, lão chính là quá quen thuộc!

Năm đó Tinh Quân đại nhân đến tìm chính mình, nhờ chính mình an bài một chút nhân duyên cho chuyển thế thân của Tề Nguyên đạo trưởng

lão trọc tiên đời trước không có hưởng qua phúc, đời này tất nhiên là phải đền bù một chút, cũng coi như tấm lòng đồ đệ của Tinh Quân đại nhân

nhưng Tinh Quân đại nhân cũng đã nói, chuyển thế thân đã không còn liên quan gì tới mình nữa, đây cũng là sự tình Nữ Oa nương nương định ra năm đó, Nguyệt Lão lúc này tỉnh táo, chính mình quả thật không thể nói ra sự tình như vậy

đúng vậy, còn phải giúp Tinh Quân đại nhân che đậy

Nguyệt Lão thở dài:

- Ngài chính là Khương Thượng? Ha ha ha, quả nhiên là người giàu nhân duyên mà tiểu thần thấy!

Khương Thượng ưỡn thẳng eo, cảm giác có chút kỳ diệu

- Vẫn là đa tạ Nguyệt Lão trông nom

- Ài, lời này liền không đúng, tiểu lão nhân chỉ là giải quyết việc chung

Nguyệt Lão cười nói:

- Nhân Duyên Điện chúng ta, cũng sẽ không cưỡng ép lôi kéo nhân duyên, sẽ chỉ tu bổ nhân duyên, là đạo hữu phúc phận thâm hậu

Khương Thượng bưng rượu đứng dậy:

- Ta mời ngài một chén

- Khách khí khách khí

Nguyệt Lão tất nhiên là nâng chén đón lấy

Hoàng Long cười xùy một tiếng, nhưng cũng không điểm phá cong cong quấn quấn nơi đây, chỉ nói:

- Trường Canh sư đệ, ta cũng kính ngươi một chén... sự tình Long tộc, đa tạ ngươi

Lý Trường Thọ mỉm cười lắc đầu, cũng không nói nhiều, tùy tiện bỏ qua đề tài, thảo luận về tiên thiên đại năng Viễn Cổ có người nào kết thành đạo lữ, lúc ấy lễ nghi ra sao

Hoàng Long thuận thế chậm rãi nói, bày ra phong thái tiên Xiển Giáo, thành công khuấy động bầu không khí trên bàn

rất nhanh, Triệu Công Minh cùng với Kim Linh Thánh Mẫu bắt đầu mời rượu, bàn đầu tiên bọn họ tới, chính là bàn của Lý Trường Thọ

Lý Trường Thọ và nhóm tiên nâng chén đón lấy, Triệu Công Minh lúc này đã là mặt đỏ bừng, bộ dáng mặt mày hớn hở kia, làm cho người ta cảm thấy vui mừng

Bình Luận (0)
Comment