Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng - Sư Huynh A Sư Huynh (Bản Dịch Full)

Chương 1873 - Chương 1873: Tự Mình Lĩnh Ngộ

Chương 1873: tự mình lĩnh ngộ

- Bởi vì ngươi sắp chết, cuộc chiến hôm nay chính là thời điểm ngươi tuyệt mệnh, Phong Thần Đài đã sớm treo trên đỉnh đầu ngươi

- Đại Sử...

Văn Trọng run giọng nói, song quyền vô thức nắm chặt, lại định tiếng nói:

- Nếu Đại Sử có thể cứu đại vương, Văn Trọng ngày hôm nay cam nguyện chịu chết! Cam tâm tình nguyện! Không một câu oán hận!

- Ta hôm nay hiện thân, tình thế trong thiên địa cũng phát sinh một chút biến hóa

Lý Trường Thọ tựa ở trên ghế bành, nói một cách thấm thía:

- Ta cũng không thích Đế Tân, y vũ dũng hơn người, nhưng lại không quả quyết, không phải Nhân Hoàng hợp cách, nhưng hiện giờ, trong thiên địa này cần y thử một lần, có thể đối kháng thiên mệnh một chút hay không, không cần quá lâu, mười năm là đủ

trong khi nói, Lý Trường Thọ ném một khối ngọc phù tới trước mặt Văn Trọng

- Nơi này có mấy câu, tự mình lĩnh ngộ, lĩnh ngộ bao nhiêu coi như bấy nhiêu, chờ sau khi ngươi chết, ta sẽ ngăn cản Phong Thần Đài trong chốc lát, cho ngươi một cái cơ hội nhập mộng Đế Tân

- Dùng cái chết của ngươi, đánh thức Đế Tân, lại thử một lần cuối cùng đi, ta sẽ không đặt bất cứ hi vọng nào ở trên người Đế Tân, cũng sẽ không ôm bất kỳ thương hại nào đối với Đại Thương, ngày hôm nay, coi như ta chưa có tới

thoại âm rơi xuống, thân hình Lý Trường Thọ lặng yên tiêu tán ở bên trên chỗ ngồi

lúc Văn Trọng ngẩng đầu nhìn, nơi nào còn có thân ảnh Lý Trường Thọ, y liền vội vàng cúi đầu nhặt lên ngọc phù liếc nhìn, chữ viết trong đó lại đang nhanh chóng trở nên nhạt, vội vàng ghi nhớ những lời kia

đợi chữ viết biến mất không thấy gì nữa, ngọc phù hóa thành một viên ngọc bội, tầng đạo vận chung quanh đại trướng kia cũng tiêu tán theo gió

hết thảy giống như mộng cảnh

lại giống như chính mình suy nghĩ viễn vông

Văn Trọng nghĩ đến cái gì, lập tức đứng lên, bóp nát ngọc bội trong tay, thu mảnh vụn vào pháp bảo trữ vật trong tay áo

trầm ngâm vài tiếng, Văn Trọng tiêu hóa đủ loại lời nói trong đó, sau đó thở một hơi

ánh nắng ngoài lều trướng vừa phải, lộ ra một chút trần thế

Văn Trọng bước ra ngoài lều trướng từng bước một, quanh người phảng phất như xuất hiện tầng tầng hư ảnh, hiển lộ các loại hình ảnh

'Sau này ta sẽ xưng đại phu một tiếng lão sư, sau này mời lão sư chỉ giáo nhiều hơn, đệ tử Tử Thụ sẽ tuân theo lão sư dạy bảo, làm một vị quân vương có triển vọng. '

'Lão sư, hãy xem ta nâng chiếc đỉnh này! '

'Lão sư, đệ tử thật sự hận! Thật sự hận! Đại thần cấu kết chư hầu, quyền quý bí mật liên lạc với nhau! Cơ nghiệp tiên tổ hẳn là sẽ huỷ diệt ở trong tay đệ tử! '

'Ta nên làm gì đây, tự xưng vương cũng không khiến bọn họ e ngại, một tiếng đại vương này, ai sẽ thật sự nể ta ba phần. '

'Lão sư, Đại Thương còn có bao nhiêu mệnh số. '

'Lão sư... '

'Lão sư... '

- Sư phụ, ngài làm sao vậy?

Văn Trọng bị đánh thức từ bên trong xuất thần, nhìn về phía đồ nhi bên cạnh, lộ ra một nụ cười hiền lành

- Đại quân chuẩn bị như thế nào?

- Ba quân đã đầy đủ, binh trận sẵn sàng, một canh giờ sau liền có thể đánh giáp lá cà với Chu quân

Văn Trọng chậm rãi gật đầu, cầm lấy cây roi vàng từ tay quân sĩ bên cạnh, xoay người nhảy lên trên lưng Mặc Kỳ Lân

- Làm cho tiếng trống to hơn chút nữa, không nghe được!

- Vâng!

...

Trên đám mây, Đạo Nhân Giấy Lý Trường Thọ ngồi yên lặng, điểm ra một chiếc bàn thấp làm từ mây mù, lấy ra một bình Dao Trì đặc biệt nhưỡng, tự uống một mình ở trên không trung

bên trong thiên địa một mảnh túc sát, đám người đen nghịt phảng phất như khiến cho mặt đất dầy thêm bảy tám xích

cũng không biết là ai phát ra tiếng la lên đầu tiên, tiếng dây cung trận trận, tiếng bánh xe cuồn cuộn, dị thú rống, móng ngựa trận trận, phàm nhân đến trăm vạn mà tính cùng nhau gầm thét, một cỗ huyết khí phóng lên tận trời

đại chiến đã bắt đầu

ở bên trong phàm tục xen lẫn khí tức tiên nhân, phi kiếm đoạt mệnh, pháp bảo chói mắt

từng vị chiến tướng có sự dũng mãnh ngàn ngựa khó cản, đám lực sĩ vung lên trọng chùy, bẻ gãy nghiền nát bình định quân địch trước mắt

Thương quốc, Chu quốc, Tiệt Giáo, Xiển Giáo, mỗi một phương thi triển bản lĩnh, giết khó hoà giải

Luyện Khí Sĩ các bên đều giống như Văn Trọng vậy, hãm sâu tại phàm tục không có cách nào tự kềm chế, giờ phút này không để ý nghiệp chướng quấn thân, thôi động pháp thuật giết địch

không có gì khác, bọn họ đều là tiên nhân mất phương hướng ở bên trong từng tiếng 'Tiên sư', 'Tiền bối'

mà giống như Dương Tiễn, Na Tra, Lôi Chấn Tử, đều là đuổi theo tiên Tiệt Giáo đọ sức, cũng sẽ không đi động phàm nhân

lại nhìn Văn Trọng, cưỡi Mặc Kỳ Lân, cái trán mở mắt dọc, cầm roi vàng liên tiếp bại mười mấy vị tiên Xiển Giáo, mắt thấy là sắp xé mở một đầu lỗ hổng trong chiến trận Chu quân

Bình Luận (0)
Comment