chúng tiên thần cùng nhau kinh hãi, không ít nguyên lão Thiên Đình vọt tới phía trước, Mộc Công càng là trừng mắt nhìn Thái Bạch giả kia, tức giận đến toàn thân run rẩy, mắng:
- Ngươi, ngươi làm sao dám!
- Hạo Thiên!
Thái Bạch giả định thanh quát lớn:
- Ngươi hẳn là không biết kết cục đối nghịch cùng với Đạo Tổ? Ngươi hẳn phải biết lực lượng của Đạo Tổ!
- Ta đương nhiên biết, lại như thế nào?
Ngọc Đế cười lạnh, bị xiềng xích trói buộc, có chút cố sức đứng dậy, đứng chắp tay
những xiềng xích gia thân đó, tựa như áo bào của Thiên Đế
y nói:
- Ta đương nhiên biết Đạo Tổ nắm giữ linh khí thiên địa, ba ngàn thế giới đã có một lượng lớn phân thân Thiên Đạo như ngươi chạy đến
- Ta cũng biết, Đạo Tổ giờ khắc này đang thôn phệ ý chí Thiên Đạo, sau này Thiên Đạo sẽ chỉ còn ý chí của Đạo Tổ tồn tại, à đúng rồi, còn có khôi lỗi như ngươi
- Ta còn biết được, một trận chiến này sinh linh rất khó thủ thắng, cơ hồ không phần thắng
- Nhưng sai lầm là năm đó y không nên dạy ta làm Thiên Đế như thế nào
-Ta chính là chúa tể của Tam Giới, chính là Thiên Đế của Tam Giới, không phải Thiên Đế của Đạo Tổ, không phải Thiên Đế của Thiên Đạo!
- Đạo Tổ làm nhiều chuyện bất nghĩa, tàn ngược sinh linh!
- Ta đã là không thể không đứng ra
trong khi nói, Ngọc Đế đưa tay lấy xuống miện quan trên đầu, đặt ở bên trên bàn ngọc
Thái Bạch giả định thanh mắng:
- Hạo Thiên! Ngông cuồng!
Ngọc Đế đột nhiên nói:
- Sư muội, giải trói cho vi phu
hưu!
Tiếng kiếm reo chói tai rung động, bên cạnh chợt có kiếm quang thiểm quá, tiếng nói của Thái Bạch giả im bặt mà dừng, thân hình trực tiếp bị trảm làm ba, trong nháy mắt nổ tan!
Xiềng xích trên người Ngọc Đế đều phá toái, thong thả duỗi lưng
bên cạnh đại điện, Vương Mẫu nương nương sắc mặt bình tĩnh tra bảo kiếm trở vào bao, tiện tay ném bảo kiếm cho Long Cát phía sau, hai tay đặt ở phía trước người, chậm rãi đi vào
trong đại điện hoàn toàn yên tĩnh, coi như là Long Cát cũng nhìn đến ngây người
Ngọc Đế cười khẽ, nhìn chăm chú vào Vương Mẫu nương nương, nói:
- Thiên Đế phản thiên, nói ra có chút không dễ nghe, ta thoái lui chức vị Thiên Đế, sư muội là dự khuyết danh sách Thiên Đạo, tạm chưởng quản Thiên Đình, Trường Canh cần ta đi trợ giúp
- Ừm
Vương Mẫu nhàn nhạt gật đầu, nói khẽ:
- Đi sớm về sớm
- Được
Ngọc Đế cười khẽ, ở bên trong tay áo lấy ra ấn tỉ Ngọc Đế, ném lên trên bảo tạo kia, sau đó một bước phóng ra, xuất hiện ở bên ngoài đại điện
tóc dài theo gió mà lên, áo bào trắng lắc tâm thần người
- Bần đạo, Tiên Thiên Kim Phách, Hạo Thiên, ngày hôm nay muốn đi Tử Tiêu Cung phân trần cùng với Đạo Tổ sự tình thiên địa bất công, nếu có người bất mãn đối với Đạo Tổ, có nguyện cùng đi với ta?
- Mạt tướng!
Một vị Thiên Tướng vừa muốn hô to, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, đưa lấy xuống mũ giáp đặt ở bên chân, cao giọng hô:
- Bần đạo nguyện đi theo đạo hữu!
- Ta nguyện!
- Bần đạo nguyện!
- Lão thần nguyện! Bệ hạ ngài chờ lão thần một chút! Lão thần đi đứng chậm!
Đông Mộc Công ầm ĩ hô to, xách theo vạt áo đạo bào liền xông tới
Hữu Cầm Huyền Nhã nhẹ nhàng hít vào một hơi, cõng lên đại kiếm, ánh mắt kiên định nhìn về hướng bóng lưng Ngọc Đế
Hạo Thiên đứng ở phía trước cửa điện, cười thoải mái, híp mắt nhìn về phía thiên khung
- Đừng vội, đợi đại quân anh linh Nhân Tộc đến đây, đi hỏi một chút cháu trai của ta Dương Tiễn, hỏi bọn họ một chút đã đánh đủ chưa, đánh đủ liền đến đây
- Vâng!
Trong Lăng Tiêu bảo điện, Vương Mẫu ngồi ở bên trên bảo tọa, bàn tay trắng nõn lật một cái, Phong Thần Bảng lại xuất hiện, bị nàng ấn tại kia lẳng lặng bất động
- Mở Thiên Môn, nhường đường cho Nhân Tộc phạt thiên, Thiên Đình ngừng hoạt động một ngày
chúng thần cúi đầu lĩnh mệnh
tại Địa Phủ, Lục Đạo Luân Hồi Bàn, một đạo chùm sáng bảy màu chiếu vào bầu trời U Minh Giới, hướng đến Hồng Hoang thiên địa
tiếng nói ôn nhu của Hậu Thổ nương nương, cùng với thiếu nữ bên trong chùm sáng bay lên không
- Đi thôi hài tử
ngươi đến từ sinh linh thất tình, nên trợ sinh linh một chút sức lực
tương lai của sinh linh, liền giao phó cho các ngươi
thất tình hóa thân, tham chiến!
Đây? đây là tình huống gì?
Biện Trang đứng ở bên cạnh Thiên Hà ngắm nhìn Lăng Tiêu bảo điện, nhất thời chấn kinh đến nói không ra lời
lên Thiên Đình lâu như vậy, Biện Trang lần đầu tiên nhìn thấy quang mang Lăng Tiêu bảo điện ảm đạm đi, lần đầu tiên cảm nhận được lực lượng Thiên Đạo bên trong Thiên Đình trở nên tản mạn lại vô tự
mấy chục vạn thuỷ quân Thiên Hà tự động hội tụ tại bên bờ, đáy lòng Biện Trang cũng nghe được hiệu lệnh của Nữ Oa nương nương, nhớ tới chỗ dựa nguyên bản của chính mình
y rất muốn quẳng xuống chiến giáp đi Trung Thần Châu, lại nghĩ tới Thiên Đình cùng với trận doanh Nhân Tộc phạt thiên có thể sẽ bộc phát xung đột, muốn phóng đến Lăng Tiêu bảo điện nhìn tình hình